Chương 211: NGHIÊM TÚC NÓI CHUYỆN
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 790 chữ
- 2022-02-06 09:27:05
Tiêu Dã cười khẩy hai tiếng, đáp một câu:
Cậu nổi tiếng cũng là nhờ có thiên thời, địa lợi, nhân hòa thôi!
Câu nói này khiến Giang Chấp 8tức đến bật cười, anh hỏi ngược lại Tiêu Dã:
Vậy xin hỏi nổi tiếng không dựa vào thiên thời, địa lợi, nhân hòa thì dựa vào cái gì?
Ví dụ như hang số 254 nổi tiếng nhất ở Đôn Hoàng, cũng là nơi có bức tranh
Xả thân làm mồi cho hổ
, tránh được sự ăn mòn của dòng nước suối bên dưới vách đá, cũng né được sự nguy hiểm của gió cát và nước ngấm trên đỉnh vách đá nhưng lại không thể thoát nạn khỏi những làn khói. Trước khi nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa được thành lập, một nhóm người Nga trắng() lưu vong tới Đôn Hoàng cùng dân du mục bản địa đã đốt lửa nấu nướng bên trong hang, làm ấm giường đất, khiến màu sắc trong hang bị biến đổi nặng nề. Cộng thêm sự thay đổi màu sắc hóa học của nguyên liệu chì nên tổng thể hang số 254 tạo cho người ta chính là một sắc màu nặng nề, thâm trầm. Đến nay, để giảm thiểu sự xuất hiện của Carbon dioxide, hang số 254 vẫn thuộc diện hang đá cấp đặc biệt, hạn chế mở cửa tham quan.
() Người Nga trắng là một đối tượng người Nga đã di cư khỏi lãnh thổ của Đế quốc Nga trước đây sau cuộc Cách mạng Nga và Nội chiến Nga, và là những người đối lập với bầu không khí chính trị cách mạng của Nga.
Vẫn là căn lều quân dụng mà lúc trước Kỳ Dư đã dựng nên, cho dù bên ngoài có gió cát nổi lên thì kết cấu của lều vẫn cực kỳ vững chãi. Thịnh Đường chuẩn bị đồ ăn rất phong phú, có thể nhận ra cô dồn không ít tâm huyết cho bữa ăn này, từ nguyên liệu tới cách làm đều cực kỳ tỉ mỉ, khiến Tiêu Dã cùng mọi người nhìn thôi đã chảy nước miếng rồi. Vậy mà, cô hoàn toàn không nể tình anh em cùng đội, cả đồ ăn ngon và trà sữa đều được đặt hết trước mặt Giang Chấp.
Kỳ Dư là người thiếu tế bào tinh tế, giơ tay định với lấy, Thịnh Đường phóng một ánh mắt giết người về phía anh ấy. Kỳ Dư nhạy cảm phát hiện ra, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, rồi lại đẩy hộp cơm ra trước mặt Giang Chấp:
Thì tại anh sợ Fan thần không với được ấy mà.
Nghe vậy còn tạm được, ánh mắt Thịnh Đường lập tức dịu dàng trở lại.
La Chiếm ngồi bên cạnh toát mồ hôi lạnh, quăng miếng đùi gà trong hộp cơm của mình sang cho Kỳ Dư, bực dọc nói:
Cậu thèm chết rồi à, khẩn trương ăn đi!
Tiêu3 Dã ngẫm nghĩ:
Dựa vào năng lực! Như tôi đây này! Cậu thành thật thừa nhận đi, năng lực của tôi không thua kém cậu chứ? Hơn nữa xét về phương di9ện khôi phục số hóa tôi còn giỏi hơn cậu nữa, đúng không? Thế thì dựa vào tiêu chí nào cậu có thể trở thành thần?
Giang Chấp rất nghiêm 6túc giải đáp thắc mắc của anh ấy:
Bởi vì cậu thiếu mất thiên thời, địa lợi, nhân hòa.
…
Buổi trưa, Thịnh Đường lại lấy từ trong5 ba lô ra rất nhiều hộp cơm giữ nhiệt như làm ảo thuật vậy, xếp từng hộp, từng hộp thành chồng cao rồi bọc tất cả lại trong túi vải. Trong lúc làm việc, họ không bao giờ ăn cơm trong hang, đây là quy tắc ngành, cũng là điều cấm kỵ của những người làm nghề khôi phục bích họa.
Đương nhiên, các nhà khôi phục ngày nay không thể nào đốt lửa nấu cơm trong hang được. Nhưng mùi, hơi nước và nhiệt độ tỏa ra từ các loại thức ăn mang vào trong cũng đều gây ra những ảnh hưởng tới bích họa bên trong hang.
Họ chỉ ăn ở những căn lều bên ngoài.
Trước có hộp cơm tình yêu Thịnh Đường chuẩn bị cho Giang Chấp, sau lại có La Chiếm ném đùi gà cho Kỳ Dư thể hiện tình yêu, Thẩm Dao thì một lòng ăn chay, không tranh không giành, chỉ còn lại Tiêu Dã cô độc không ai nương tựa, nhất thời anh ấy cảm khái muôn phần, quay ngoắt đầu lại nhìn Tia Sét Xanh... đang chậm rãi gặm một xiên thịt dê nướng.
Một đống vạch đen rơi đầy xuống đầu Tiêu Dã.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.