Chương 216: ĂN MẮNG RỒI
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 673 chữ
- 2022-02-06 09:26:58
Nhưng người tính không bằng trời tính, đúng vào lúc Thịnh Đường đang trăn trở suy nghĩ, làm sao để hùa theo sở thích của người ta thì cô lại 8bị Giang Chấp răn dạy một bài!
Hơn nữa còn đúng vào ngày mùng một tháng Chín!
Cánh cửa căn chung cư mở rộng, khi hai người họ đang thảo luận cũng đúng lúc Giang Chấp quay trở về chung cư thay thế và bổ sung dụng cụ. Sau khi bắt gặp, ngay lúc đó tuy chưa nói gì ngay nhưng sắc mặt của anh hơi trầm xuống. Vương Diễm cũng đã biết anh chính là Fan thần, bèn tiến tới bắt tay với anh, luôn miệng nói đã nghe danh tiếng của anh từ lâu.
Lúc đó, Giang Chấp lấy lý do tay đang dính đầy bụi bích họa để không bắt tay lại với anh ta, ngược lại mỉm cười hỏi anh ta:
Nếu anh đã nghe danh tôi từ lâu, vậy tôi hỏi anh, phương pháp chế tạo thuốc màu mà tôi thường sử dụng là gì?
Vì chuyện này, Thịnh Đường đã lặng lẽ gạch dòn3g chữ
Xin chào tháng Chín!
trên tờ lịch đi, thêm vào một gương mặt đen sì đang nổi giận đùng đùng.
Đầu đuôi câu chuyện đại khái là9 thế này.
Thịnh Đường đứng bên cạnh nghĩ thầm: Em biết này, em biết này… Đồng thời cô cũng cảm thấy anh mang vấn đề này ra hỏi Vương Diễm là hơi quá đáng, dẫu sao thì anh ta cũng làm bên mảng sáng tạo văn hóa, họ đang đi hai con đường hoàn toàn khác nhau. Quả nhiên, khóe miệng Vương Diễm khẽ giật, sắc mặt anh ta lộ vẻ gượng gạo, rõ ràng là không biết rõ.
Thịnh Đường nhớ lại một câu mà Tiêu Dã từng nói: Giang Chấp là một người có tính cách rất quái đản, những lúc cậu ấy khó chịu hoặc gặp phải những người mà cậu ấy không muốn quan tâm, chỉ số cảm xúc của cậu ấy sẽ tụt xuống cực thấp.
Nhà thiết kế sáng tạo văn hóa của Đôn Hoàng, Vương Diễm, tới tìm cô, bàn bạc với cô một chi tiết trong bản thiết kế. Những6 chất liệu làm nên bối cảnh của tác phẩm sáng tạo văn hóa lần này tới từ hang số 254 của Đôn Hoàng. Tuy rằng trước đó Tiêu Dã đã hoàn thiện 5bức tranh toàn cảnh bằng số của hang số 254, nhưng Vương Diễm vẫn chưa nhìn được triệt để. Do hang số 254 hiện đang trong quá trình đóng cửa tu sửa và bảo tồn, Thịnh Đường trước đây lại từng có hai năm ở trong hang số 254 để làm công việc sao chép bản gốc nên hỏi cô là thích hợp hơn cả.
Ngoài ra, sau khi gặp gỡ những nhà thiết kế trẻ tuổi ở phòng sáng tạo văn hóa Cố Cung, linh cảm của Thịnh Đường cũng bùng nổ, nên thi thoảng cô cũng trao đổi vài câu với phòng Sáng tạo văn hóa Đôn Hoàng bên này. Vương Diễm là người đứng đầu phòng Sáng tạo văn hóa Đôn Hoàng, đồng thời cũng là đàn anh tốt nghiệp trước Thịnh Đường mấy khóa ở Đại học Z, cộng thêm từ lâu anh ta cũng có ý muốn kéo Thịnh Đường sang làm mảng sáng tạo văn hóa, bởi vậy lần này anh ta tới là mang theo một nhiệm vụ kép.
Đến tối, Kỳ Dư nhận được một cuộc điện thoại từ gia đình nên ra khỏi hang trước. La Chiếm không yên tâm nên cũng đi theo. Thẩm Dao ngồi trong chiếc lều bên ngoài điều chỉnh phương án. Khi trong hang chỉ còn lại Tiêu Dã, Giang Chấp và Thịnh Đường, Tiêu Dã đang định xúi giục Thịnh Đường làm bữa khuya đêm nay thì nghe thấy Giang Chấp lạnh nhạt nói một câu:
Đường Tiểu Thất, em qua đây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.