Chương 298: NẾU PHẢI CHỌN MỘT TRONG HAI THÌ SẼ THẾ NÀO?


Bà ấy kể khổ với Mạc Họa: Tiết Cố Tiên quá ngang ngược và ích kỷ, trong lòng anh ấy vốn không có gia đình này. Nếu chưa có con, mình có thể để anh ấ8y tùy hứng. Nhưng bây giờ anh ấy đã có con rồi, có phải nên suy nghĩ cho tương lai của con trai một chút không? Bản thân anh ấy cả đời ở lì trên sa3 mạc Gobi thì cũng chẳng sao, nhưng con trai thì sao?

Thứ mình từng sùng bái nhất lại trở thành sợi dây thừng trói buộc hôn nhân.

M9ạc Họa thương Giang Trân Trân. Bà đích thân tìm tới Tiết Cố Tiên, mong ông phải đối xử tốt với Trân Trân, cho dù không phải vì con trai thì quan hệ6 của hai người họ cũng không thể cứ tiếp tục khiến người ta sốt ruột như vậy.
Tiết Cố Tiên chọn cách thứ hai.
Cứ thế chém đứt tình cảm giữa hai người họ, thậm chí là cả tình thân.
Ngày Giang Trân Trân mang theo đứa con đi ra nước ngoài, Mạc Họa ra tận sân bay tiễn bà ấy, còn Tiết Cố Tiên thì từ đầu tới cuối không hề xuất hiện.
Mạc Họa muốn thử thuyết phục Giang Trân Trân thêm lần nữa, rằng hai người họ chỉ cần mỗi người lùi một bước là
biển rộng trời cao
rồi. Giang Trân Trân cười đắng chát, nói với bà: Tuyết Hoa, sùng bái một người thực sự rất mệt mỏi, cậu sẽ phải bám theo bước chân của người ấy, phải thích những thứ người ấy thích, phải bao dung cho sự kiên trì của người ấy, tựa như cậu phải xóa sạch mọi cái tôi của mình, chỉ sống vì một mình người ấy mà thôi. Mình có con rồi, cuộc đời của mình cũng không thể chỉ có mình Tiết Cố Tiên, mình cũng sẽ mệt mỏi, trái tim của mình cũng sẽ có một ngày chết lịm.

Giang Trân Trân bỏ đi bất chấp mọi lời can ngăn, Mạc Họa từ đó cũng căm hận Tiết Cố Tiên không cần biết lý do.
Nếu đã không thể chịu trách nhiệm tới cùng, khi trước hà tất phải chọc ghẹo nhau?
Tiết Cố Tiên ngay lúc đó đã nổi đóa lên, nói: Đừng có ép ông phải đưa ra quyết định này, cho dù là Giang Trân Trân cũng không được.
Nhưng sự lựa chọn này, đến cuối cùng vẫn là Giang Trân Trân ném cho ông.
Hoặc là rời khỏi Đôn Hoàng cùng mẹ con họ ra nước ngoài, hoặc là ở lại Đôn Hoàng, để bà ấy dẫn theo con trai, sau này đến chết cũng không gặp lại.
Khi đó Tiết Cố Tiên đang phụ trách công việc khôi phục một ha5ng đá cực kỳ quan trọng, lại cộng thêm chuyện của Giang Trân Trân nên cảm xúc của ông có phần nóng nảy. Ông tỏ ý: Đôn Hoàng chính là toàn bộ mọi thứ của ông.
Khiến Mạc Họa tức giận mắng ông: Nếu Đôn Hoàng chính là toàn bộ mọi thứ của cậu, vậy thì năm xưa cậu còn theo đuổi Giang Trân Trân làm gì? Cậu sống một thân một mình tốt biết bao, hà tất phải gây họa cho người khác?
Sau đó bà lại hỏi Tiết Cố Tiên: Nếu giữa vợ con và hang đá, cậu chỉ có thể chọn một thì phải làm sao?
Bà hiểu rõ Giang Trân Trân. Nếu lúc đó Tiết Cố Tiên không đuổi theo ngàn dặm xa xôi, nếu lúc đó Tiết Cố Tiên chỉ mải mê với bích họa của ông, vậy thì kết cục đợi chờ Giang Trân Trân tuyệt đối không phải là sống ở nơi đất khách quê người xa xôi. Một người con gái xuất sắc như thế, muốn tìm một người đàn ông nương tựa cả đời khó khăn lắm sao?


Tôi cứ nghĩ bố cậu sẽ hối hận, sẽ lại giống như năm xưa đuổi theo níu giữ mẹ cậu quay trở lại. Nhưng không, ông ấy thờ ơ chẳng thèm quan tâm, thậm chí là máu lạnh tới cực điểm, ngày nào cũng ở lì trong hang như phát điên phát rồ. Quả thật giống như ông ấy nói, hang đá mới là tất cả của ông ấy.
Mạc Họa cười khẩy.

Giang Chấp nghe tới đây, tuy rằng trong lòng có những con sóng dữ dội trỗi dậy nhưng anh cũng rất biết kiểm soát cảm xúc của mình. Quan trọng hơn cả là anh cũng hiểu rõ mục đích và những điều Mạc Họa lo lắng khi tìm anh tới đây hôm nay.

Anh nói:
Thưa cô, cháu là cháu, Tiết Cố Tiên là Tiết Cố Tiên.



Nhưng cậu là con trai của Tiết Cố Tiên, trong người cậu chảy dòng máu của ông ấy. Cậu cũng giống như ông ấy, đều là những người cuồng công việc, quan trọng hơn cả là…
Mạc Họa nhìn anh chằm chằm, nói rành mạch từng câu từng chữ:
Con gái tôi rất sùng bái cậu. Nó có thể sẽ lại giống tôi, hoặc Giang Trân Trân năm xưa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.