Chương 594: Quả thật có phát hiện mới
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1872 chữ
- 2022-02-14 03:26:59
Mục tiêu cuối cùng của Giang Chấp là bọn trộm hang động, kể từ khi anh biết rằng hai năm qua bọn trộm vẫn đang nhòm ngó hang số 0.
8
Lúc bị bọn họ bắt gặp ở tiểu học Mặt Trời Đỏ thì cũng coi như chúng đã bị lộ tẩy, để Giang Chấp biết được những kẻ này đang ẩn núp3 ở một nơi bí mật nào đó theo dõi họ sát sao. Làm sao để nhử những kẻ này từ trong tối ra ngoài sáng? Ngoài việc bảo vệ chặt chẽ hang 9số 0 thì còn cần một cơ hội then chốt để có thể tung lưới bắt hết chúng trong một mẻ tránh để lại mầm tai họa.
Có lẽ ông trời6 thương xót nên đá Khúc Phong tới rất đúng lúc.
Mà bọn trộm động đang ẩn nấp gần đó theo dõi sát sao. Một mặt chúng vừa nghĩ cách tìm lối khác để đột nhập vào hang giống như chuyện xảy ra ở rừng phòng hộ trước đây. Cuối cùng chỉ còn một bước nữa thì bọn chúng lại rút lui. Một mặt khác thì bọn chúng đã cân nhắc quan sát năng lực của nhóm Sáu Viên Thịt Bằm. Nói cách khác, chúng đang ướm thử khi có xảy ra xung đột thì phần thắng của mình sẽ là bao nhiêu?
Giang Chấp và hai người kia bàn bạc rồi quyết định dụ rắn ra khỏi hang một cách nhanh chóng, chính xác và tàn nhẫn. Theo cách nói của Giang Chấp, những chuyện như thế này cần phải đánh nhanh thắng nhanh, tuyệt đối không thể dây dưa lâu dài, hang số 0 không đợi được.
Xe vừa dừng lại, Kỳ Dư bèn vui vẻ hào hứng chạy tới, đôi mắt còn sáng hơn bóng đèn treo trên trần.
Trình Tần, dùng cách nói của người Đông Bắc các cô chính là người đã khuyến khích bọn trộm đấy! Đúng là khuyến khích bọn trộm luôn!
Mọi người vừa vào sân đã thấy hai tên trộm bị trói gô lại. Bên cạnh là hai cái ba lô ngụy trang vứt chỏng chơ, trong túi hẳn là các loại dụng cụ đào trộm. Cảnh sát đến sớm hơn so với bọn họ mấy phút, tạm giữ người và phong tỏa hiện trường để thu thập bằng chứng.
Bọn họ đã bàn trước với nhau, khi bắt được bọn trộm hang thì nhất định phải đưa về ký túc xá chờ cảnh sát đưa người đến. Mặc dù sa mạc rộng mênh mông không bóng người nhưng lỡ may trùng hợp đúng lúc có khách đi bộ lữ hành hoặc người ghé tới vào ban đêm nhìn thấy cảnh này thì vị trí của hang số 0 sẽ bị lộ.
Kể cả lúc cùng giường chung gối, Giang Chấp cũng không hề tiết lộ nửa chữ.
Thịnh Đường hiểu được kế hoạch của ba người này, hơn nữa chắc chắn đây là ý kiến và quyết định của Giang Chấp. Suy nghĩ của cô và Kỳ Dư giống nhau, họ dùng lý do lo lắng cho sự an toàn của hai người bọn cô để gạt bọn cô ra ngoài, đó đúng là ý tốt nhưng lại khiến hai người cảm thấy xót xa.
Trình Tần lườm cô một cái, hiểu được ý trong lời của cô thì không trả lời mà hỏi ngược lại chuyện liên quan đến bọn trộm động.
Thịnh Đường cũng không bám riết lấy chuyện tình yêu nam nữ của cô ấy nữa, nói:
Mình cũng mới biết sau khi sự đã rồi, hôm nay bắt được bọn trộm động thì mới hiểu được có chuyện gì đang xảy ra. Mình đã nói rồi, ba người này làm sao mà ngoan ngoãn chịu đòn vậy được, vả lại cả ngày hôm nay không hề nhìn thấy bóng dáng bọn họ đâu cả, đừng nói bọn trộm động, đến cả mình còn bị bọn họ lừa đây này.
Kỳ Dư là khán giả cỗ vũ quan trọng nhất, anh ấy ngồi trên bàn ăn hô hào, la hét chỉ sợ người khác không biết bọn họ đang vui mừng đến thế nào, mà miệng thì kín như bưng không hề nhắc tới ba chữ
hang số 0
, tuân thủ quy tắc bên ngoài. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao ba người bọn họ giấu giếm không nói gì với Kỳ Dư, mục đích chỉ muốn để anh ấy tỏ ra cực kỳ hăng hái như vậy mà thôi.
Người ngoài không hiểu lý do bọn họ vui mừng cũng không phải việc quan trọng, chỉ cần bọn trộm động đang theo dõi bọn họ biết rõ là được.
Sau đó thì xảy ra vụ đánh nhau, ba người dùng khuôn mặt bầm dập để đổi lấy sự lơ là của bọn trộm tặc. Cùng lúc đó, dùng một mũi tên bắn trúng hai con chim, con tiếp theo là Khúc Phong.
...
Và Giang Chấp đã tạo cơ hội cho bọn chúng.
Bọn họ mượn cớ có phát hiện mới trong hang để đến nơi đông đúc náo nhiệt như chợ đêm tổ chức liên hoan, việc này ắt hẳn sẽ khiến bọn trộm động chú ý.
Thịnh Đường đi qua hỏi thăm chuyện của Trình Tần, Trình Tần bèn kể tóm tắt những gì đã xảy ra ở khách sạn cho cô, nghe xong Thịnh Đường sợ hết hồn hết vía, lại thầm nguyền rủa hành vi bỉ ổi của Khúc Phong.
Bây giờ chứng cứ cực kỳ rõ ràng, Khúc Phong muốn nhẹ nhàng ra tù chẳng dễ, vả lại kể cả Tiêu Dã có tha thứ cho gã thì tên mặt trắng kia chắc chắn cũng sẽ không từ bỏ ý định đâu, cứ chờ mà hóng drama thôi.
Trình Tần lạnh lùng nói.
Lần này có ba người tham gia lên kế hoạch giăng bẫy, gồm Giang Chấp cầm đầu, T5iêu Dã và La Chiếm phối hợp. Những người khác thì tạm thời chưa cho biết vội, dù sao thì lúc mở màn vở kịch cũng phải có người xem cổ vũ chứ.
Tiêu Dã từng va vấp với Khúc Phong nên biết rõ thủ đoạn của đối phương. Gã ta dám đến Đôn Hoàng để tìm Trình Tần với điều kiện tiên quyết là biết chắc chắn cô không có nơi nào để nương tựa, còn những người bên cạnh thì ốc còn không mang nổi mình ốc.
Còn Tiêu Dã vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của Khúc Phong, sau khi biết có ba người đi cùng gã đến Đôn Hoàng thì trong lòng cũng hiểu rõ ràng. Trước đây ba người này đã từng làm bảo vệ, chắc chắn có vài ngón võ vẽ.
Vì vậy Giang Chấp còn tỏ vẻ kính nể nói với Tiêu Dã:
Được đấy, tên Khúc Phong này phái cao thủ đến xử lý cậu kìa, đúng là coi trọng cậu thật.
Đúng đúng đúng, do bọn tôi sai.
Tiêu Dã biết anh đang khó chịu nên nhanh chóng nhận lỗi.
Thật ra, không ai đoán được chuyện phải đối mặt lần này sẽ nguy hiểm như thế nào, cho nên càng ít người tham gia thì càng tốt. Nhưng cho dù ít người được biết thì cũng phải kéo theo vài người cần thiết để phối hợp diễn.
Thấy cậu vui mừng như vậy tôi còn tưởng cậu là người tự tay bắt được trộm chứ.
Tiêu Dã cười.
Không nhắc tới việc này còn đỡ, vừa nhắc đến thì Kỳ Dư bỗng cảm thấy trong lòng không vui. Đúng là anh không đánh nhau giỏi như La Chiếm nhưng việc quan trọng như vậy thì cũng không nên giấu anh chứ. Vậy nên bèn vứt lại một câu:
Mọi người đều có trách nhiệm bảo vệ hang đá, hang số 0 cũng chẳng phải của riêng nhà cậu.
Khúc Phong bị cảnh sát bắt giam.
Khi Tiêu Dã và Trình Tần chạy về ký túc xá, từ đằng xa đã thấy đèn điện trong khu nhà sáng trưng, người người nhộn nhịp, ồn ào như thế nào thì khỏi cần phải nói nữa.
Trình Tần mỉm cười, khuyến khích không có nghĩa là cổ súy trộm cắp…
Kỳ Dư khoa chân múa tay:
Giáo sư Giang và La Chiếm nấp ở trong hang, hai tên trộm kia vừa ló đầu vào là bị bắt ngay lập tức luôn! Ha ha sau đó những người Giáo sư Hồ đưa đến nhảy vào xông vào khóa chặt bọn chúng, có mà mọc cánh bay lên đằng trời được.
Cả nhóm Sáu Viên Thịt Bằm lần lượt được cảnh sát thẩm vấn lấy lời khai, trong đó thời gian thẩm vấn của Giang Chấp và La Chiếm dài hơn một chút, sau khi Tiêu Dã về ký túc xá cũng tích cực phối hợp cảnh sát.
Kỳ Dư và Thẩm Dao trả lời xong lại tiếp tục quan sát thiết bị theo dõi, luôn luôn chú ý đến tình hình của hang số 0.
Tiêu Dã hỏi anh:
Lúc lũ trộm bị bắt cậu có ở hiện trường không?
Kỳ Dư gãi gãi đầu:
Cái đó thì không, tôi và Giáo sư Hồ đứng phía sau, lúc mấy tên trộm bị đưa ra ngoài thì tôi mới nhìn thấy.
Đơn giản phải làm được hai việc. Đầu tiên, khiến bọn trộm hang tin rằng hang số 0 có phát hiện mới, đảo lộn kế hoạch của bọn chúng, khiến chúng chủ động ra tay. Thứ hai để bọn trộm động tưởng rằng khi chúng thật sự ra tay thì những tên mọt sách yếu đuối này không phải đối thủ của mình.
Khúc Phong chính là điểm then chốt trong kế hoạch của bọn họ, đây cũng là ý nghĩ thực sự của câu
Đến đúng lúc lắm
mà Giang Chấp đã nói.
Khúc Phong đã từng bị Tiêu Dã đánh nên biết Tiêu Dã thực sự mạnh nhưng lại không rõ những người còn lại trong đội có biết đánh nhau không nên dứt khoát tìm thêm ba người biết đánh nhau đi cùng.
Khúc Phong đến Đôn Hoàng đơn giản chỉ để tống tiền rồi tiện thể sơ múi thêm chút chút. Một kẻ khôn lỏi như gã chắc chắn sẽ không ở lại Đôn Hoàng quá lâu, vì vậy ba kẻ kia cũng sẽ chớp thời cơ chủ động đến gây chuyện hoặc hành động tùy thuộc vào hoàn cảnh.
Giáo sư Hồ chính là người cần phải phối hợp với kế hoạch của bọn họ.
Sau khi đánh lộn, cả đoàn người kéo nhau vào đồn công an, Giáo sư Hồ nổi giận ngay giữa đám đông, đồng thời ngày hôm sau đã niêm phong hang động lại ngay, tất cả cũng chỉ vì để dẫn rắn ra khỏi hang.
Xảy ra chuyện như thế này, cho dù cuối cùng Khúc Phong đã bị bắt nhưng Thịnh Đường chủ nghĩ lại thôi cũng thấy sợ. Bỗng nhiên cảm thấy vừa đau lòng vừa tức giận thay cho Trình Tần, nhưng lúc nghe cô ấy trái một câu Tiêu Dã, phải cũng một câu Tiêu Dã thì bỗng sinh ra hứng thú trêu chọc.
Bây giờ cảm thấy có Tiêu Dã ở bên cạnh thì vô cùng an toàn đúng không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.