Chương 597: Sinh vật sống trong truyền thuyết?
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1012 chữ
- 2022-02-15 03:24:50
Nó không chỉ đơn giản là một cái bóng mà được tạo thành từ vô số chấm đen. Giống vi sinh vật dưới kính lúp, dù bản thể đứng yên nhưng các thành p8hần cấu tạo bên trong những vi sinh vật này thì lại rất sôi nổi.
Thẩm Dao cố ép mình thôi bồn chồn lo lắng:
Thứ này… chẳng lẽ là sinh 3vật sống trong truyền thuyết sao?
Hòn đá và phần nhô lên của bức tranh cũng đã trở thành một khối thống nhất.
Thịnh Đường nheo mắt nhìn nó, một giây sau thì ngạc nhiên
A
lên một tiếng.
Tiêu Dã vô thức xông lên phía trước thì bị Giang Chấp kéo lại, anh ra hiệu cho mọi người đi nhẹ nhàng tới gần.
Cái bóng xuất hiện từ một vị trí có chiều cao bằng nửa bức tường, nhưng không quay lại từ đường ban đầu. Nó bị thu nhỏ lại thành một cụm, nhỏ đến mức chỉ bằng một nắm tay, giống như là một vũng nước nhúc nhích trượt đi.
Ba bốn phút sau, tất cả im ắng trở lại.
Tựa như là bên trong hang chưa từng xảy ra chuyện kỳ lạ, mà trên thực tế, ngay tại lúc khe hở xuất hiện thì đã chứng tỏ rằng bí mật thực sự của hang số 0 đã được mở ra.
Thì chứng tỏ những gì mà họ đang thấy bây giờ chỉ là một phần nhỏ nhoi không đáng kể…
Thấy cái bóng bắt đầu biến hóa khôn lường, Giang Chấp bèn đóng luôn cửa hang, và bảo La Chiếm tắt khí lạnh ngay lập tức.
Dưới lỗ thủng hình vuông ấy chỉ có một màu đen ngòm, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Kỳ Dư ngạc nhiên:
Một cái động nhỏ như thế này, nếu hang ẩn nằm ở dưới đó thì chúng ta chỉ có thể đục hang thôi.
Giang Chấp đeo găng tay lên làm việc, anh cẩn thận mò mẫm dọc theo vết nứt đã nới lỏng vách đá, anh từ từ, cẩn thận gỡ nó ra. Thịnh Đường vội vàng mở túi vô khuẩn, sau đó cục đá kia đã hoàn toàn nằm lại trong túi và được bịt kín.
Chỉ là ngay khi rút tảng đá kia thì có một luồng gió lạnh lẽo từ bên trong phả ra ngoài, lạnh đến mức tê dại cả da đầu.
La Chiếm xuất phát từ quan điểm chuyên môn:
Thăm dò một chút thì không vấn đề gì cả.
Giang Chấp im lặng một lát, anh cần đèn pin trong tay soi dọc lên trên theo hang đá. Đó là một phần nhô ra của đầu hồi sát hành lang, được liên kết với cấu trúc của toàn bộ hang động.
Bên trong cái bóng như đã tụ lại với nhau, chen lấn nhau và sau đó một cảnh tượng kinh ngạc khiến người ta phải líu lưỡi đã xuất hiện. Họ thấy cái bóng bắt đầu sụp đổ một cách nhanh chóng và ngay sau đó thì nhô lên một khối đá. Giang Chấp chìa tay ra đằng sau:
Hòn đá!
Kỳ Dư vội vàng đưa hòn đá lấy từ chỗ Lão Tà cho anh, Giang Chấp nhận lấy rồi nhét vào phần đá vừa nhô ra. Có tiếng lạch cạch vang lên, rãnh của hòn đá trùng khớp với phần nhô lên của hang.
Khi luồng không khí vừa tắt thì ánh sáng ổn định trở lại, họ thấy cái bóng kia như đang bị hỏa thiêu, nó xoắn vặn một cách kịch liệt, không những không thể thành hình mà còn đụng trái đụng phải. Cuối cùng nó bay một mạch tới chỗ bức bích họa trên tường, tựa như có một miếng keo đột ngột dán lên bề mặt bức bích họa.
Mọi người nhìn lên, vẫn là bức bích họa mà Tiêu Dã phụ trách.
Hệt như là có cát bụi rơi rào rào xuống, nhưng trên thực tế là những thành phần tạo nên cái bóng này đang chen chúc chui vào trong đá. Giang Chấp và cả đám thoáng lùi lại hai bước, khi những sinh vật kia biến mất ở bức tường đầu hồi thì thấy có một vết nứt xuất hiện dọc theo khe hở.
Khe hở này dần dần mở rộng, cuối cùng tạo thành một hình vuông không lớn lắm, rộng khoảng cỡ bàn tay của một người đàn ông trưởng thành.
Mãi đến khi sắp gần sát mặt đất thì nó mới không di động nữa.
Giang Chấp lấy khẩu trang trong túi ra đeo lên sau đó ra hiệu cho mọi người cùng đeo rồi mới chầm chậm nhích lại gần cái bóng.
Ký sinh vật li ti như hạt bụi, chui được ra từ khe hở quanh cửa hang là chuyện rất bình thường, huống chi bản thân chúng còn có khả năng xuyên tường phá bích họa. Như vậy thì cảnh tượng ngọn núi biến đổi mà bọn họ thấy lúc đó có thể cũng là do chúng tạo thành.
Nhưng điều kiện tiên quyết là số lượng phải vô cùng khổng lồ, nếu như thế…
Không ai trả lời được vấn đề này, bởi vì hang ẩn trong hang động còn chưa thực sự mở ra.
Cái 9bóng bắt đầu biến đổi, hình dạng cũng biến hóa vô cùng kỳ quặc, thậm chí trông rất giống quái vật đang giương nanh múa vuốt. Trong lòng Kỳ Dư cả6m thấy hoảng hốt, anh nuốt nước bọt nói:
Có khi nào vào lúc thời tiết biến đổi bất thường cách đây hai năm, thứ này đã chạy ra khỏi hang đá khô5ng?
Phía trên cũng có bích họa nhưng chỉ là một số hoa văn hình đám mây. Trước đó, chỗ này đã bị Tiêu Dã bỏ sót vì hư hại không nghiêm trọng, hư hại nghiêm trọng nhất là vết rạn ở trên chạy xuống.
Thật ra vết nứt này cũng không rõ lắm, trước đó La Chiếm đã từng khảo sát và kết luận nó sẽ không khiến cho cả đường hầm bị sập.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.