Chương 599: TRÍ TUỆ CỔ NHÂN NGÀN NĂM TRƯỚC


Đây là tác dụng chủ yếu khi để La Chiếm canh bên ngoài sơn môn. Lúc làm phương án, Giang Chấp nghĩ một khi mở sơn môn thì 8có thể sẽ gặp phải tình trạng không khí lưu thông không đều. Bởi khi ổ khóa xuất hiện thì anh có thể cảm nhận được rõ ràn3g sự ẩm ướt lạnh lẽo dưới nền đất. Hang động bị chôn vùi dưới lòng đất trong thời gian dài sẽ hình thành các luồng khí âm9 u lạnh lẽo, tất nhiên sẽ kết hợp với không khí bên trên hang động hình thành dòng khí đối lưu.

Nếu dòng khí đối 6lưu hình thành sẽ gây ra kích thích dữ dội đối với độ linh hoạt của vật ký sinh.
Giang Chấp dẫn đầu, Tiêu Dã không chịu thua kém theo sát đằng sau, có lẽ anh cảm thấy chuyện vừa nãy rất mất mặt.
Kết quả Giang Chấp lại muốn anh thấy mất mặt hơn.
Giang Chấp vừa đi về phía trước một cách thận trọng vừa hỏi anh.
Vừa nãy bị ảo giác à?

Đằng sau là hai cô gái, túm lại không gian chỉ có chút xíu, lời này chẳng khác nào lột da Tiêu Dã. Anh thầm mắng Giang Chấp một phen, hắng giọng nói.
Chỉ bị lắc lư một chút thôi, tôi cũng biết La Chiếm kéo Kỳ Dư lên trên mà.

Tiêu Dã bám trên vách núi bĩu môi, đoạn ngẩng đầu nhìn Thẩm Dao, hòng để mình đỡ mất mặt.
Cô sao rồi?

Giọng Thẩm Dao có vẻ rầu rĩ, chỉ bảo không sao rồi thôi, chẳng nói thêm gì.
Kết quả Giang Chấp lại cười nhạo anh.
Thấy cậu ở đó như một đứa ngốc.

Kết thúc chủ đề nói chuyện một cách ổn thỏa.
Sợi dây thừng thứ ba chuyên dùng5 để liên lạc với La Chiếm, lỡ bên dưới không thể nhắn tin thì dây thừng với lục lạc treo trên dây sẽ là tín hiệu. May mà Giang Chấp vẫn chưa xuống dưới hẳn, sau khi anh hét lớn thì La Chiếm ở trên nghe rất rõ.
La Chiếm không nói hai lời vội vàng bật thiết bị lên.
Chẳng bao lâu bọn họ xuống tới đáy. Sau đó cả đám tháo dây, bật đèn pha lên.
Màn sương dày vẫn lượn lờ ở phía trên, nhưng có thể thấy nó không có vẻ gì xông ra bên ngoài, có lẽ do lực cản khí đối lưu suy yếu, nhiệt độ trên dưới dần dần thống nhất.
Phần cuối chia làm hai hướng Đông Tây, quả nhiên là hệ thống hai hang động.
Tiêu Dã đi tới hang hướng Đông, Thẩm Dao không muốn làm kỳ đà cản mũi nên cũng đi theo Tiêu Dã; còn Giang Chấp thì vào hang động phía Tây, Thịnh Đường theo sau.
Lại liếc Giang Chấp một cái, giả vờ thuận miệng hỏi:
Khi nãy cậu nhìn thấy gì thế?

Anh chắc chắn lúc màn sương kia xông tới chỗ họ, tất cả mọi người đều trúng đòn, tuy Giang Chấp không thể hiện rõ ràng nhưng không thể không xảy ra chuyện gì.
Trong hang động dưới mặt đất có thể tưởng tượng không có chút ánh sáng nào, dùng đèn pha chiếu vào, ánh sáng như bị bóng tối nuốt chửng.
Bởi vì Thịnh Đường từng xuống mộ nhà Hán nên cô đã chuẩn bị tâm lý, bật thêm một chiếc đèn pha với Giang Chấp. Khoảnh khắc ánh đèn thắp sáng hang động, Thịnh Đường thốt lên đầy kinh ngạc, hai chân nhũn ra ngồi bệt dưới đất.
May mà Kỳ Dư nghe lời, chẳng biết có phải do treo lơ lưng giữa không trung khó chịu quá không, hay nhầm dây chính thành Phi Thiên mà cứ nắm chặt lấy dây thừng không buông.

La Chiếm, kéo dây chính lên!

Toàn bộ mái vòm kết hợp với vách tường phía đông, nam, bắc quả là một bức bích họa lớn, hoàn chỉnh.
Cô từng nhìn thấy bích họa trong bản phác thảo của Giáo sư Tiết Phạn trong một mộ cổ Đông Bắc.
Giang Chấp hỏi:
Không sao chứ?

Tiêu Dã nói lớn.
Cậu tưởng mấy trò cỏn con ấy có thể làm khó được tôi à? Xem thường tôi quá, không sao, tôi vẫn ổn.


Tôi hỏi Tiếu Thất chứ có phải hỏi cậu đâu.
Giang Chấp độp lại.
Thịnh Đường đáp.
Huyệt Thái Dương hơi nhức chút, không sao đâu, chúng ta leo xuống tiếp nào.

Ngay khi người ở trên nghe thây thì lập tưc làm theo, Kỳ Dư được kéo lên từng chút một.
Lúc lướt qua Giang Chấp, Kỳ Dư còn duỗi tay sờ mặt anh một cái, vẻ mặt hưng phấn.
Làm từ vật liệu gì thế nhỉ? Mềm ghê.

Thế nhưng bức bích họa trước mắt cô còn hoàn chỉnh hơn bức trong mộ cổ, ấn tượng hơn thứ trong bản phác thảo.
Khoảnh khắc Thịnh Đường ngã ngồi trên đất, trong đầu chợt lóe lời Giang Chấp từng nói: Có lẽ bản đồ sao thật sự được giấu trong hang số 0.
Nhiệt độ trong hang giảm dần.
Nhưng chẳng dễ gì làm dịu hiện tượng do luồng không khí đối lưu sinh ra. Cứ như thế, thứ giống như màn sương kia cứ lượn quanh trên đỉnh đầu Giang Chấp, La Chiếm lấy tay đè hai bên mép khẩu trang lại, cố gắng tránh cho thứ này chui vào khe hở hai bên qua đường không khí.
Chỉ mới một bên hang động đã lớn gấp đôi hang động phía trên rồi, điều này đúng là nằm ngoài dự đoán trước đó của La Chiếm.
Ban đầu các hang động được xây dựng theo kiến trúc của Phật giáo Ấn Độ, nhóm tăng lữ sẽ đào hang trên núi cao để ẩn tu lánh đời, cho nên hệ thống hang động ban đầu ở Trung Quốc cũng tương tự như Ấn Độ.
Khiến Giang Chấp cảm thấy phiền phức, hất tay anh ra.
Kéo lên mau!

Chẳng mấy chốc Kỳ Dư đã lên trên.
Hang động hình vòm trước mặt, bất kể điện tích hay hệ thống hang động đều có thể thành một hang độg riêng biệt, kiểu đại sảnh hình vuông nguyên thủy nhất với cột đá hai bên trái phải.
Điều khiến Thịnh Đường rúng động vì khi rọi đèn, cô thấy mình như đứng giữa trời xanh mênh mông, hang động lớn cỡ nào cũng có giới hạn diện tích, nhưng cô lại cảm thấy nơi này rộng bao la không giới hạn.
Cũng may mấy người khác đeo khẩu trang rất chặt, mặc dù bị ảnh hưởng bởi sương mù nhưng tổng thể vẫn tỉnh táo hơn Kỳ Dư. Người tỉnh táo đầu tiên là Tiêu Dã, suýt chút nữa đã giẫm hụt một bước, lúc nhìn kỹ thấy bản thân vẫn còn treo lơ lửng, buột miệng chửi thề một tiếng.
Lúc nãy tôi đã ngồi trên đài sen của Bồ Tát đấy.

Thịnh Đường cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn từ trên xuống dưới rồi nói:
Khi nãy em có cảm giác khó thở như bị người khác bóp cổ vậy.

Giang Chấp đã quan sát hành lang rồi, hai bên đều là vách núi, không có bích họa. Thường thì những hành lang trong hang động đều do tín đồ vẽ ra, cho nên giá trị nghiên cứu rất cao dối với thế hệ sau.
Ổ khóa nằm cuối hành lang.
Anh cách mấy người bên dưới một tầng sương dày cho nên không thấy rõ tình hình bên dưới, bèn la lên.
Mọi người sao rồi?

Giang Chấp lắc dây chính, chẳng rảnh để trả lời La Chiếm, anh quát Kỳ Dư.
Mau nắm lấy dây thừng.

Tiêu Dã tức đến độ quay đầu lại, đi hướng khác Giang Chấp.
Cấu trúc hang dưới lòng đất là một đường đi từ trên xuống, kế đó sẽ có một hành lang cực ngắn.
Cô kích động lên tiếng, chỉ vào mái vòm.
Bản... bản đồ sao... bản đồ sao Đôn Hoàng!


Thật sự còn hơn thế nữa.

Cho dù Giang Chấp đã chuẩn bị sẵn tâm lý kể từ khi nhìn thấy bích họa trong mộ cổ với bản phác thảo của Tiết Cố Tiên, nhưng lúc nhìn thấy mái vòm của hang động dưới dất lại cảm thấy rúng động tận đáy lòng, không, là dâng trào lên đỉnh đầu như giếng phun, làm anh hưng phấn đến run người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.