Chương 607: NHƯNG EM CÀNG CHẠY SẼ CÀNG XA
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 923 chữ
- 2022-02-25 03:02:56
Đậu Chương,
Còn… về sinh hoạt thì sao?
Thịnh Đường liếc mắt,
Bọn họ cũng có phải người ngoài hành tinh đâu, về sinh ho8ạt thì có gì đặc biệt chứ. Tia Sét Xanh và Đường Tiểu Bát ngày nào cũng đánh nhau thì có được coi là chuyện vui không?
Tuy rằng, ngôi nhà trước mặt không tồi, lại còn có không khí sinh hoạt, nhưng dù sao cũng nằm giữa sa mạc Gobi mênh mông, điều kiện kém xa nội thành.
Thái độ Thịnh Đường rất kiên quyết,
Vâng, mà em cũng đã hình dung ra những gì cần làm cho sản phẩm mới rồi, em cần phải thu thập tài liệu cho sản phẩm.
Thịnh Đường hết vui,
Đúng vậy, ai bảo trong lòng em có anh ấy chứ.
Tư Thiệu tức giận đến mức xém tí thì bùng nổ.
Sư phụ, giai đoạn cô làm sản phẩm mới cần phải có người phụ giúp mà. Em không về cùng đội mà ở lại Đôn Hoàng với cô nhé?
Đâu Chương chủ động xin xỏ.
Thịnh Đường lắc đầu, cười nói:
Tôi đã chọn được người rồi. Đậu Chương, cậu cũng nên độc lập vận hành một hạng mục đi, cậu có năng lực mà.
Đồ mua về không nhiều cũng không ít, Tiêu Dã và Trình Tần tự ra đưa vào. Một cái túi rồi lại thêm một cái túi. Tiêu Dã rất cảm động, nhưng sau khi phát hiện ra đa số đều là đồ mà Giang Chấp thích ăn thì nhướng mày hỏi Thịnh Đường:
Chân gà chua cay mà anh muốn ăn đâu?
Chân Gà Chua Cay đang bận rộn ở phòng làm việc, cô ấy đâu có thời gian đến gặp anh chứ.
Thịnh Đường cố ý bóp méo lời nói của anh.
Tiêu Dã bước tới trước vỗ vỗ vào vai Tư Thiệu:
Người anh em, tôi thật sự kính nể người đàn ông co được giãn được như anh. Nếu đổi là tôi thì đã quăng đồ của tình địch trên bãi sa mạc Gobi cho thạch sùng ăn từ lâu rồi.
Tiêu Dã. Đằng sau còn một thùng đồ ăn anh bảo mua, em ném vào sa mạc cho thạch sùng ăn nhé?
Thịnh Đường lười biếng trả lời.
Hôm nay nhìn thấy ngón tay của cô là anh tức giận, đủ thứ thù mới hận cũ lại bốc lên đầu.
Anh đau lòng thay cho Thịnh Đường, một cô gái như hoa như ngọc vậy mà lại bị thương hết lần này tới lần khác, những người bên cạnh cô đang làm gì thế?
Đậu Chương không muốn:
Sư phụ à, đồ đệ vẫn chưa tận tâm báo hiếu mà…
Lăn đi.
Thịnh Đường cười:
Cậu đang tức giận với tôi đấy à?
Tư Thiệu tiện tay múc thêm canh cho cô, lại mở miệng nhắc đến Giang Chấp, giọng điệu có phần không vui:
Rốt cuộc anh ta có chăm sóc cho em không? Một lần rồi hai lần, em là một cô gái đấy!
3Đậu Chương bĩu môi một cái, hai con yêu quái kia!
Được rồi, đừng hỏi lung tung nữa.
Tư Thiệu cười can ngăn Đậu Chương 9rồi lại gắp thêm cho cô mấy miếng thịt gà, hỏi cô:
Thật sự không cần đi bệnh viện khám ngón tay à?
Thịnh Đường lắc đầu6
Không sao đâu, anh xem, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến chuyện ăn uống của em đấy thôi.
Cô cảm thấy về điểm này thì Tư Thiệu rất 5tốt, anh biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi.
Đậu Chương thở dài nói:
Trước đây, người xót hai bàn tay này nhất chính là cô đấy, đắp mặt nạ tay còn nhiều hơn cả mặt nạ mặt nữa.
Tiêu Dã cũng chẳng thèm đôi co với cô, quẳng lại một câu:
May mà anh đã đặt hàng online chứ không trông cậy hết vào em. Chưa bao giờ anh thấy biết ơn sự toàn năng không gì không làm được trong lĩnh vực vận chuyển hàng hóa của nước mình như ngày hôm nay.
Thịnh Đường nhịn cười.
Nào ngờ Thịnh Đường lại rất hời hợt, cô nói:
Em có tay có chân tại sao phải cần người khác phải chăm sóc? Khi làm việc thì nên hỗ trợ lẫn nhau mới phải, em đâu phải một đóa hoa nuôi dưỡng trong nhà kính. Người ta cho em vào hang là để giải quyết vấn đề chứ nào phải để chuốc thêm phiền phức.
Được được được, dù sao thì trong lòng em, Giang Chấp làm gì cũng đúng hết.
Hiếm khi Tư Thiệu nóng nảy, vẻ mặt trông rất khó chịu.
Tiêu Dã trở mặt đến là tinh tế, lại còn chẳng để lại một tí dấu vết nào, sau đó chỉ nghe thấy anh nói thêm với Tư Thiệu:
Tất nhiên, là do Đường Đường của chúng ta có sự thu hút của riêng mình, dù có bị cô ấy bắt nạt cũng cảm thấy ngọt ngào đúng không?
Tư Thiệu vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc bền vững của mình. Tóm lại, anh không nhiệt tình nổi với đội Sáu Viên Thịt Bằm. Sau khi bọn Tiêu Dã vào nhà, anh mới nhìn Thịnh Đường thở dài:
Em nghĩ kỹ rồi à? Vẫn muốn ở đây sao?
Tư Thiệu liếc vào trong nhà, hiểu ý của Thịnh Đường, anh nói:
Bây giờ anh cũng không biết nên trách bọn họ cướp mất em hay nên cảm thấy may mắn khi giành giật thêm được một tướng mạnh nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.