Chương 64: XỨNG ĐÔI VỪA LỨA BIẾT BAO


Thái độ miễn cưỡng ra vẻ một học sinh ngoan ấy càng khiến Tiêu Dã phì cười. Anh đưa tay xoa đầu cô:
Đừng nôn nóng, có vấn đề gì k8hông hiểu có thể tới tìm anh hỏi bất cứ lúc nào.


Khiến Thịnh Đường nghe mà cảm động vô cùng.
Anh ấy lấy keo, động tác cũng nhẹ nhàng hơn, tỉ mỉ, hết sức tỉ mỉ rồi tiếp tục nói:
Đường Đường, đại sư huynh của chúng ta là tốt nhất phải không. Theo như anh thấy, sau này tất cả mọi vấn đề của em trong công việc em cứ hỏi luôn Tiêu Dã cho xong, anh ấy dành cho em bao nhiêu kiên nhẫn…

La Chiếm âm thầm đá vào Kỳ Dư một cái.

Không muốn.
Thịnh Đường trả lời dứt khoát, đầu bút ghì lực rất mạnh xuống, chính giữa con số
2
lập tức rách ra.
Tiêu Dã nhìn cô mà chỉ muốn cười.
Nhưng cô còn chưa k3ịp thể hiện sự cảm kích của mình, Tiêu Dã đã bắt đầu trở lại với thái độ không mấy nghiêm túc, kể cho cô nghe chuyện Giang Chấp đ9i công tác, hơn nữa nhấn mạnh trọng điểm vào việc Thẩm Dao sẽ đi cùng. Thấy Thịnh Đường không lên tiếng, anh lại rất hóng hớt, ti6ếp tục hỏi có phải cô đã biết việc này từ lâu rồi không.
Làm sao cô biết được?
La Chiếm không đoái hoài tới Kỳ Dư.
Tiêu Dã ngồi phía dưới vui ra mặt:
Tôi phải xin sư phụ của chúng ta mới được, để cả Sáu Viên Thịt Bằm cùng đi cho xong, tiện thể tới đó cả đám tụ tập làm một bữa vịt quay.

Trên đỉnh đầu phía chếch đối diện chính là Kỳ Dư, toàn bộ hình tượng diện mạo của anh ấy lúc này không khác gì một phi hành gia. Không còn cách nào, Phi Thiên ở trên nóc quá mong manh, có lúc những phần bị khởi giáp sẽ rụng xuống, buộc phải đeo một chiếc kính đủ rộng rãi mới được.
Có điều, đôi tai Kỳ Dư vẫn dỏng lên nghe ngóng bốn phía. Sau khi nghe thấy mấy lời của Tiêu Dã, Kỳ Dư cười hỏi La Chiếm:
Cậu có muốn đi cùng không, giúp Thẩm Dao một tay.

La Chiếm đánh một cái vào gáy của Kỳ Dư:
Cậu cẩn thận một chút, ngã xuống dưới bây giờ!

Kỳ Dư chẳng quan tâm được đến chuyện cẩn thận hay không cẩn thận, liếc xuống dưới nhìn Tiêu Dã và Thịnh Đường đang khoanh chân ngồi bệt dưới đất, sau đó quay trở lại tiếp tục tập trung vào công việc của mình, miệng không ngừng:
Tiêu Dã, với tư cách là đại sư huynh, anh phải giành được lợi lộc gì đó cho bọn tôi đấy. Anh xem anh đẹp trai như vậy, ngồi bên cạnh Đường Đường quả thật là trai tài gái sắc, hơn nữa hôm nay cả hai người đều mặc bộ đồ lao động liền thân, giống hệt đồ đôi, xứng đôi vừa lứa biết bao.

Giang Chấp đã khi nào báo cáo lịch5 trình làm việc của anh với cô đâu?
Tiêu Dã nhìn thấy cô tô đi tô lại số
2
trên cuốn sổ tới mức sắp rách giấy tới nơi, bèn dùng bả vai huých vào người cô:
Em không muốn đi theo à?

Liên quan đến vấn đề ăn uống, Kỳ Dư là người tán đồng nhất. Bình thường làm việc trong hang đá quá vất vả, được thỏa mãn cái miệng là cách thức trực tiếp nhất để xoa dịu áp lực, thế nên Kỳ Dư ở trên đỉnh đầu sướng đến khoa chân múa tay, dáng vẻ đó cứ như anh ấy cũng sắp được đi Bắc Kinh thật vậy.
Cả hang e rằng chỉ có La Chiếm và Thịnh Đường là lạnh lùng nhất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.