Chương 79: Điều kỳ lạ trong tranh
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 922 chữ
- 2022-02-04 05:29:43
Vì chuyện này, ông chủ Vương cũng rất dương dương tự đắc, trên người hoàn toàn không có thần thái cao ngạo của những cửa hàng khác. Ông ta nó8i: Xét về phục chế, tôi nói mình đứng thứ hai không ai dám nhận đứng thứ nhất. Cứ lấy ví dụ như bức Hàn Hi Tái này, dấu ấn trên đầu bức tran3h tôi cũng có thể làm lại giống y như đúc. Đương nhiên, mọi người đã chịu tới chỗ tôi cũng không phải tới vì sản phẩm phục chế của tôi làm g9iống đến mức nào. Liên quan đến những điều kỳ lạ trong bức tranh này, e là đi khắp Lưu Ly Xưởng cũng chỉ có tôi có thể nói ra đôi ba điều th6ôi.
Thịnh Đường chưa từng được nhìn bản gốc của bức
Hàn Hi Tái dạ yến đồ
, nhưng các tài liệu liên quan đến bối cảnh và các bản phụ5c chế cô đều đã được nhìn qua. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Thẩm Dao cũng luôn nghiên cứu về điệu múa Lục Yêu trên bức tranh này nên Thịnh Đường cũng coi như được
mưa dầm thấm lâu
không ít kiến thức. Cô đi vòng quanh cuộn tranh một lượt, quan sát kỹ càng xem trong bức tranh này có ẩn giấu huyền cơ gì không.
Thẩm Dao đứng ở góc bên phải của cuộn tranh, hỏi ông chủ Vương:
Cái gọi là kỳ lạ là vì trong bức tranh này ẩn giấu một động cơ giết người sao?
Đây là lời đồn đại được lưu truyền nhiều nhất trên mạng, họ đều nói rằng bức
Hàn Hi Tái dạ yến đồ
này đẹp thì đẹp thật đấy, trên thực tế ngấm ngầm ẩn chứa động cơ giết người. Thậm chí còn có người nói tổng thể bức tranh gồm năm đoạn ẩn nấp một tên sát thủ có mưu đồ ám sát Hàn Hi Tái.
Ông chủ Vương đưa tay vuốt râu mấy cái, cười:
Nói là trong bức tranh này có động cơ giết người ấy à, cũng có phần đúng, bởi vì có một ý kiến cho rằng Hàn Hi Tái thực ra là một người rất có hoài bão, chỉ vì lúc đó thất vọng với triều chính nên không quy thuận triều đình. Lý Dục lo sợ ông ta có lòng làm phản, thế nên định sai người ám sát. Nào ngờ tên gián điệp mà hắn cử đi khi trở về lại vẽ một bức tranh thể hiện ngày ngày Hàn Hi Tái chỉ mặc sức uống rượu hưởng lạc, nhờ đó hóa giải được nỗi nghi ngờ của Lý Dục đối với Hàn Hi Tái, như vậy Hàn Hi Tái mới thoát được một âm mưu bị sát hại.
Nói tới đây, ông ta quay đầu nhìn Thịnh Đường, bất thình lình hỏi:
Cô gái, cô cũng đi lòng vòng một lúc rồi, cô cảm thấy những điều tôi vừa nói liệu có được coi là điểm kỳ lạ của bức tranh này không?
Thịnh Đường cảm thấy mình cùng lắm chỉ được coi là một vị khách tới xem tranh. Có thể ngắm bức tranh này lâu như vậy, đơn thuần chỉ xuất phát từ tình yêu cô dành cho tranh. Không ngờ ông chủ Vương lại đột ngột quăng câu hỏi cho cô, nhất thời khiến cô sững người.
Giang Chấp dựa vào chiếc bàn bên cạnh, dáng vẻ nhàn nhã, lười biếng, ánh mắt mang một nụ cười nửa đùa nửa thật, điển hình cho kiểu đứng hóng trò vui. Tiêu Dã cũng không có ý định giúp đỡ cô. Điểm hứng thú của anh ấy không nằm ở bức tranh. Sau khi vào nhà, anh ấy nãy giờ vẫn ngắm nghía mấy món đồ cổ trong tủ trưng bày, nào là bức thêu cổ, đồ gốm sứ, bình hít thuốc, đồng hồ Tây…
Thế nên người tập trung toàn bộ sức lực nhìn chằm chằm vào bức tranh chỉ có Thịnh Đường và Thẩm Dao mà thôi.
Từ lúc vào nhà tới giờ Thịnh Đường chưa hề lên tiếng, là vì cô cảm thấy mình chung quy chỉ là phận tép riu, không muốn lộ sự kém cỏi trước mặt chuyên gia. Bây giờ thấy không thể né tránh được nữa, cô nghĩ bụng: Ông đã dám hỏi như vậy thì nhất định không chỉ một điểm này rồi.
Nhưng cô không dám bất lịch sự, bèn đổi sang một lời chối từ ổn thỏa hơn:
Nếu trên mạng ai ai cũng biết thì câu chuyện ở chỗ ông chủ Vương chắc chắn không thể đơn giản như vậy. Hơn nữa chúng tôi tới đây là vì điệu múa Lục Yêu, vậy thì điểm kỳ lạ chắc chắn sẽ nằm trong nội dung của đoạn thứ hai, Vương Ốc Sơn, người múa điệu Lục Yêu.
Nghe xong ông chủ Vương bật cười rồi quay đầu nhìn Giang Chấp:
Cô nhóc này lanh lợi đấy, không bị dụ dỗ.
Cô ấy cũng chỉ còn lại một chút lanh lợi như thế mà thôi.
Giang Chấp mỉm cười.
Nghe xong câu này, Thịnh Đường có chút không thoải mái trong lòng. Thế nào gọi là chỉ còn lại một chút? Vì muốn giúp Thẩm Dao khôi phục phần bích họa của cô ấy, anh bất chấp mùa hè nóng nực tới Bắc Kinh, tôi còn phải đi theo anh, dọc đường tôi đã phàn nàn anh một chút nào chưa?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.