Chương 13: Chuẩn tắc


Binh Nhì ngẩng đầu nhìn đêm đen. Nhờ một thị lực tốt, hắn vẫn còn thể nhìn rõ mọi thứ trong 4 mét xung quanh, dẫu nó không có quá rõ rằng như ban ngày.

Nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, hít thở thứ không khí xa lạ, tâm hồn hắn bay về những kí ức đã trở thành xa xưa, dù thời gian trôi qua, chúng vẫn in khắc trong đầu hắn. Hắn – một người nhân bản – vừa mới thức tỉnh, nhưng kí ức trong đầu lại không phải mơ hồ, mà quá chân thực.

-----

- Nhận được lệnh sao?

Một đồng đội quay mặt sang hỏi hắn.

Mới mười tám tuổi, sau khi tốt nghiệp, hắn được phân công đến quân đoàn này. Bóp bóp hai tay, tâm thần có chút lo lắng không thôi, hắn gật gật đầu:

- Ừ.

Người kia dùng tay đấm nhẹ vào ngực phải hắn, khích lệ:

- Lính mới, không cần sốt sắng. Chúng ta không phải ra tiền tuyến chiến đấu, chú em không cần lo sợ như vậy.

- Vâng.

Hắn hít sâu một hơi, thoáng bình tĩnh trong lòng, đáp lại ý tốt của người kia.

Đêm ấy, Trùng tộc tập kích công trường nơi họ làm việc, vô số loại trùng che ngợp bầu trời lao đến. Hắn may mắn rút vào căn cứ đủ nhanh, không xui xẻo trở thành đồ ăn cho Trùng tộc. Dưới sự bảo vệ của chiến sĩ, hắn và đám công nhân còn lại vẫn sống cho đến lúc viện quân đến.

Đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy kẻ thù của nhân loại, chúng nó máu tanh, tàn ác, không buông tha bất cứ ai. Hắn trơ mắt nhìn một lớp, lại một lớp chiến sĩ ngã xuống mà không giúp được gì. Hắn tận tai nghe được những âm thanh thê lương của họ trong một chiến trường tràn ngập tiếng nổ to của bom đạn. Hắn im lặng cúi đầu, hô hấp dồn dập với mùi máu tươi ngập đầy trong khoang phổi.

Còn trẻ tuổi và giàu tình cảm, hắn rơi nước mắt như mưa, đầu óc trống rỗng. Đâu đó có một tiếng nói vang vọng trong đầu hắn.

- Mỗi quân nhân đều có trách nhiệm riêng, phục tùng mệnh lệnh là yêu cầu phải tuyệt đối chấp hành. Các em đều phải nhớ kỹ chuẩn tắc thứ mười:
Một lòng kiên quyết đối mặt với khó khăn
, và chuẩn tắc thứ mười một:
Dùng tinh thần bất khuất đối mặt với thất bại
.

-----

- Bọn họ có được không?

Một đồng bạn bên cạnh mở miệng chế nhạo. Hiển nhiên y không quen nhìn đám gà mờ vô tích sự kia loay hoay tới lui.

Ở bên này, một đội công nhân ngồi trên từng con SCV, núp ở trong công sự kiên cố, nhàn nhã nhìn về phía trước, tán dóc giết thời gian. Trước mặt họ hơn 500 mét, ba trung đội Marine đang hì hục tìm lối vào cái kim tự tháp khổng lồ trước mặt, họ không ngừng đi tới đi lui thử nghiệm từng cách một. Ở trên đầu trung đội Marine, một đội Viking lượn lờ sẵn sàng tiếp viện, hai chiếc Medivac lơ lửng quan sát.

Kim tự tháp nọ được tạo thành từ một loại kim loại màu trắng bạc, thể tích cực kỳ to lớn. Chốc chốc, vài tia sáng loáng từ đáy tháp lướt thẳng về đỉnh và biến mất. Kim tự tháp nhìn rất hiền lành, nó chỉ yên lặng nằm đó, chưa lộ ra bất kỳ sự uy hiếp nào.

Các nhà khoa học Liên bang vẫn chưa khẳng định được kim tự tháp trên hành tinh lạ lẫm này là di tích cổ xưa, hay là căn cứ của một chủng tộc mới. Họ chỉ chắc chắn rằng nó không phải là một kiến trúc của Trùng tộc hay Thần tộc.

Bấy giờ, quân đoàn của hắn được lệnh trú đóng ở đây, toàn lực nghiên cứu kim tự tháp này. Vị tướng quân của quân đoàn không bất cẩn, ông ta hạ lệnh cho nhóm Marine, Viking và Medivac thăm dò. SCV được lệnh chuẩn bị sẵn sàng, bọn họ sẽ tiến vào rồi bắt đầu công việc nếu mọi thứ đều ổn.

- Chắc là được.

Không thích luyên thuyên, hắn đáp lại cho có lệ, hai mắt chăm chú nhìn vào kim tự tháp trước mắt.

Đột nhiên, hắn nhìn thấy như có vài nơi của kim tự tháp lóe lên ánh sáng nhạt. Ở dưới thứ ánh bạc của kim tự tháp nọ, thứ ánh sáng này cũng không làm nhiều người chú ý. Trong những tia sáng kia, dường như có một tia có hướng thẳng tắp về phía công sự chỗ hắn.

Không kịp nghĩ nhiều, hắn quát một tiếng:

- Cẩn thận.

Rồi không hề do dự, hắn nhảy khỏi SCV, nằm rạp xuống mặt đất.

Nháy mắt sau đó, với số lượng không đếm hết, những tia sáng năng lượng kia bắn về khắp chốn. Chúng để lại sau lưng là những tiếng nổ chát chúa của động cơ SCV, những tiếng nổ ầm ầm khi máy bay Viking và Medivac bốc cháy rồi rơi mạnh xuống mặt đất.

Đầu óc hắn quay cuồng ong ong, không còn nhận thức rõ. Đâu đó, hắn như quay về khi còn đi học.

- Là quân nhân, các em phải nhớ kĩ chuẩn tắc thứ hai mươi lăm:
Cẩn thận với bất kỳ thứ gì bản thân không biết
.

-----

- Chốn biên cương, khói lửa ngập trời. Viking lao nhanh, Tank gào thét. Dũng cảm tiến bước, nhiệt huyết trào dâng, ta xông pha tứ phương. Nam nhân tốt, lòng ôm cả thiên hạ, vì Liên bang, sống chết có là gì… Chí lớn chưa thỏa, lòng không cam, muôn nghìn hiểm nguy chẳng thể ngăn ta bước tới.

Nghe bài hát phát ra từ chiếc loa trên SCV, hắn càng thêm nhiệt tình. Có thể công việc của hắn không nguy hiểm như những chiến sĩ, nhưng nó vẫn rất quan trọng. Tuy cực nhọc và mệt mỏi, hắn vẫn như nhiều người khác, một chí góp từng miếng gạch xây dựng Liên bang, tự nguyện dâng hiến cả đời mình vì một Liên bang hùng mạnh, mà không tiếng nào oán trách, không chút nào hối hận.

- Hú… ú… ú…

Bỗng nhiên tiếng còi báo động vang lên. Hắn còn chưa phản ứng lại, mặt đất cách hắn hai mét nứt ra một cái động sâu.Theo đó, một dòng lũ Zergling xông ra.

Hắn vội vàng lái SCV bỏ chạy. Song, hắn đã chậm hơn một bước. Một cái gai xương đâm thủng ngực SCV, xuyên suốt sau và trước, khiến SCV chết máy.

Tuân theo những huấn luyện nghiêm ngặt, nhận ra tình huống hiện tại, hắn nhảy ra khỏi SCV, nhanh chóng lộn nhào rồi đứng dậy, rút hai thanh đoản đao ở thắt lưng ra.

Zergling là một trong 3 loài Trùng tộc nhỏ bé. Nhưng đó chỉ là so với những loài khác của Trùng tộc. So với nhân loại bình thường, nó cũng một mét sáu, to như con voi. Nó không chỉ có móng vuốt sắc bén dễ dàng cắt đứt hợp kim rẻ tiền, nó còn có tốc độ rất nhanh. Khi bị Zergling vây quanh, chạy thoát là chuyện không thể nào.

Hắn ngẩng đầu nhìn con Zergling trước mặt, gào to lấy can đảm. Sau đó lao tới.

Chớp mắt sau, bên cạnh xác SCV, hai nửa thân người rơi xuống hai nơi.

Trước khi chết, một số hình ảnh ngắt quãng trôi qua trước mặt hắn.

- Thực lực mạnh mẽ liền có thể có được tất cả. Nhớ kỹ, đó không phải là thực lực chân chính. Nó chỉ là lòng tự đại.

Giáo viên đứng trên bục giảng, gằn từng chữ một.

Nhìn 40 học sinh im lặng suy tư, người giáo viên nói tiếp:

- Thực lực tăng lên, nó như một vòng tròn. Thực lực càng mạnh, vòng tròn sẽ càng lớn, khi ấy các em sẽ tiếp xúc càng nhiều thứ. Mà khi các em tiếp xúc càng nhiều, các em sẽ phát hiện một dãy lại một dãy núi cao, dãy núi sau lại cao hơn dãy núi trước.

Hắn giơ tay, khi được giáo viên gật đầu, hắn đứng dậy hỏi:

- Giáo sư, vậy thực lực mạnh mẽ thật sự là cái gì?

Giáo viên của hắn rất nghiêm túc đưa bàn tay trái đầy vết sẹo và vết lõm chỉ vào lồng ngực:

- Chân chính mạnh mẽ là: Tâm! Vĩnh viễn nhớ kỹ:
Cho dù là chết, các em cũng không thể tuyệt vọng. Bởi vì một khi tuyệt vọng, các em đã chết thật rồi.


-----

Ở tháng ngày chiến tranh không lúc nào dừng, cũng sẽ không bao giờ dừng. Hầu như chưa hoàn cảnh khắc nghiệt nào Binh Nhì chưa từng trải qua.

Đêm tối lạnh lẽo ư? So với việc chiến đấu trên một hành tinh âm mấy chục độ C, không phân biệt được thời gian, nó còn thua cả cặn bã.

Zombies, thú biến dị? So với một đội quân Trùng tộc vô biên vô tận, so với một đám Trùng tộc có thân thể mạnh mẽ quá đáng, hai bọn chúng thật chẳng đáng nhắc đến.

Hắn chỉ là Binh Nhì, một tên Binh Nhì bỏ mạng trước một con Zergling yếu nhất của đội quân Trùng tộc. Song, đối mặt với những con zombies bình thường và những con thú biến dị còn chưa tiến hóa, với một thanh sắt trên tay, hắn như đang gặt lúa mạch hơn là chiến đấu.

Giết sạch, đào lấy tinh thể, vứt vào hàng ghế sau ô-tô, lái xe đi tiếp. Hành động của hắn cứ tuần hoàn không biết mệt mỏi như vậy.

Hắn một đường tiến lên, số lượng tinh thể trên hàng ghế sau ô-tô mỗi lúc một nhiều, sắp tràn tới phía trước.

Cau mày nhìn con đường dài, hắn quyết định đi thêm một chút nữa. Nếu không gặp trạm nhiên liệu, hắn sẽ lái xe trở về căn cứ.

Chừng 10 phút sau, hắn thấy một cái cửa hàng xăng dầu kế một cái siêu thị khác. Bận rộn loay hoay một lúc, hắn đã biết dùng vòi châm xăng vào bình xe.

Thú thật, lúc nhìn thấy chiếc xe với bốn bánh, hắn nghĩ nó hẳn là phương tiện di chuyển, nhưng hắn bó tay bó chân khi tìm cách khởi động chiếc xe. Hắn bỏ một lúc lâu tìm hiểu mới biết nguyên tắc hoạt động của chiếc xe. Sau đó bỏ thêm một chút thời gian mới biết nó hoạt động nhờ một loại nhiên liệu lỏng – xăng.

Binh Nhì để ý đến điểm này, cho nên hắn lái xe đi theo đại lộ, tìm kiếm thêm nhiên liệu lỏng kia – thứ đã thành một trong những tài nguyên quan trọng tạm thời trong mắt hắn. Vì dù gì hắn không có mong đợi nhân loại Trái Đất sẽ có động cơ sử dụng năng lượng như Liên bang Terran.

Trong chiến tranh sống còn, quân nhân Liên bang sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì có thể lợi dụng được. Giống như cách làm vừa qua của hắn, vũ khí từ lúc ban đầu là một cây gỗ chuyển sang là một thanh sắt, tinh thể bỏ trong một cái túi làm bằng áo vải chuyển sang bỏ trong một chiếc ô-tô.

Thậm chí, vì tiện tay và suy nghĩ lâu dài, không ít thùng cùng bình nhựa lớn được hắn cột trên mái xe.

Sau khi châm đầy xăng vào bình xe, hắn tháo dây, lấy những cái thùng và bình trên mái xe xuống, châm xăng vào.

Vừa châm hắn vừa cẩn thận quan sát xung quanh. Có thể zombies và thú biến dị đều không mạnh bằng hắn, hắn không có chủ quan. Ba mươi lăm điều chuẩn tắc của quân đội Liên bang đều đã thấm vào máu, ăn vào xương hắn. Đó không chỉ đơn thuần là những gì hắn cần ghi nhớ, mà vì chúng từng cứu mạng hắn không biết bao nhiêu lần, cho nên hắn chưa bao giờ quên.

Đang lúc hắn đổ xăng được nửa bình 5 lít thứ ba, hắn nghe một tiếng la thất thanh.
 
Thích ngọt sủng, thích tiêu tiền không hết hãy đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần, Có Chút Cháy!

Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Terran - Tranh Bá Vũ Trụ.