Chương 201: Bái kiến bố vợ, qua cửa kinh diễm
-
Thái Giám Võ Đế
- Cao Điểm Trầm Mặc
- 3458 chữ
- 2019-03-13 04:09:13
Lúc Đỗ Biến nói ra câu này, vốn tưởng rằng sẽ khiến đối phương ngạc nhiên.
Đại tiểu thư Quý Phiêu Phiêu à, là truyền nhất duy nhất của Thanh Long Hội vĩ đại như vậy, lại có người đến cầu thân, là không biết chữ "chết" viết như thế nào sao?
Nhưng mà cũng không có chuyện đó xảy ra, đối phương chẳng qua là nhìn hắn từ trên xuống dưới một lúc lâu, sau đó gật đầu nói: "Chờ một chút, ta đi vào thông báo."
Đỗ Biến tức khắc hiểu, bà chị Quý Phiêu Phiêu đã cùng cha nàng đã nói qua, đối phương đang chờ hắn đây?
Hơn nữa còn có vẻ như rơi vào trận chiến, kế tiếp còn không biết có khiêu chiến gì chờ hắn nhỉ?
Sau một lát, người võ sĩ đã trở về, nói: "Mời vào, cứ tiếp tục đi vào bên trong, hội chủ ở tòa tháp cao cao nhất chính giữa chờ ngươi."
Đỗ Biến ngẩng đầu lên nhìn.
Bên trong quần thể kiến trúc Thanh Long Hội còn có một ngọn núi nhỏ, trên đỉnh núi có một tòa tháp rất cao, gần như có thể nhìn xuống toàn thành.
Hít một hơi thật sâu, Đỗ Biến đi vào cổng chính.
Trong phút chốc, gần như toàn bộ võ sĩ xung quanh hướng ánh mắt về phía hắn, sau đó lại dời đi chỗ khác, tiếp tục gác, tiếp tục tuần tra.
Đỗ Biến đi về phía trước không đến năm mươi mét, ở đây lại có một bức tường, lại có một cánh cửa.
Có một người chắn ở cửa.
Cái này là đàn ông ba mươi mấy tuổi, tóc tai bù xù, quần áo một thân đạo bào nhếch nhác, vũ khí sau lưng dĩ nhiên là một thanh thiết xích () phóng đãng bất kham.
( Không rõ vũ khí này, tra bằng chữ Trung lại ra 2 cây kiếm nhọn thân tròn; còn thiết xích bên Việt Nam thực sự là xích kết nối 1 số lưỡi dao mỏng; nhưng nếu tra nghĩa sát của từng từ lại nghĩa là thướt sắt T_T)
"Tiểu ca dừng bước." Gã đàn ông bất kham hô: "Ngươi tới Thanh Long Hội chúng ta vì chuyện gì?"
Đỗ Biến nói: "Ta cùng với Quý Phiêu Phiêu tiểu thư tâm đầu ý hợp, đặc biệt hướng đại tông sư Quý Thanh Chủ cầu thân."
Người đàn ông bất kham nói: "Ta là Ngũ sư huynh của tiểu thư, tiểu thư là hòn ngọc quý trên tay hội chủ, là kiêu ngạo Thanh Long Hội. Muốn cầu thân, trước hết phải qua thử thách của chúng ta."
Cái này là chướng ngại vật à?
Đại tông sư Quý Thanh Chủ đây muốn ngăn cản? Hay là đang thử thách?
Đỗ Biến khom người nói: "Mời nói."
Người đàn ông bất kham này, cũng chính là Ngũ sư huynh Quý Phiêu Phiêu nói: "Tiểu thư nhà ta, dung mạo, võ công, tài học, phẩm hạnh cũng là mười triệu người có một. Vị hôn phu của nàng có phải cũng có tài năng tuyệt đỉnh mới có thể xứng đôi hay không?"
Đỗ Biến gật đầu nói: "Có."
Ngũ sư huynh nói: "Muốn trở thành hôn phu của tiểu thư nhà ta, phải trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, văn tài kinh người, võ đạo hạng nhất được chứ?"
Đỗ Biến hiểu.
Đây là đại tông sư Quý Thanh Chủ thử thách với hắn, muốn gặp được Quý đại tông sư cầu thân, trước hết phải qua bốn cửa ải.
Thiên văn, địa lý, văn tài, võ công.
Tuy rằng rất khó, nhưng quả thực đặc biệt hợp lý, bởi vì Quý Phiêu Phiêu thực sự quá xuất sắc, thân làm cha hắn đương nhiên không muốn con gái thua thiệt, gả cho một người bình thường.
Đương nhiên, bà chị Quý Phiêu Phiêu nói cha yêu cầu đối với nàng rất thấp, chỉ cần nguyện ý xuất giá là được, vậy cũng nhất định là dưới tình thế cấp bách. Bây giờ bà chị Quý Phiêu Phiêu nguyện ý chịu lấy, thân làm cha Quý Thanh Chủ nhất định là muốn chọn thật kỹ.
Ngũ sư huynh nói: "Sư phụ ta nghiên cứu thiên nhân, thiên văn địa lý, văn tài võ đạo không có chỗ nào mà không tuyệt đỉnh."
Điểm ấy Đỗ Biến biết, Quý Thanh Chủ sở dĩ căm thù triều đình, là bởi vì hắn lúc còn trẻ tham gia khoa cử, rõ ràng thành tích hết sức ưu tú, đã được điểm thủ khoa giải Nguyên, kết quả lại chẳng biết tại sao lọt vào một trận án gian lận, hắn rõ ràng không có làm gian lận nhưng cũng bị dính líu vào, thành tích thi hương bị trở thành phế thải.
Hắn không phục liền hướng phía trên thưa kiện, kết quả bị bắt lại ngồi tù, hơn nữa bị xử cả đời không được tham gia khoa cử.
Đến tận đây, Quý Thanh Chủ giận dữ bèn bỏ văn tập võ, gần hai mươi tuổi mới bắt đầu tập võ, dùng hai mươi lăm năm thăng cấp đại tông sư vị, quả thực kinh thế hãi tục.
Mà trải qua chuyện này xong, hắn đối với vương triều Đại Ninh thì không còn chút hảo cảm nào nữa, mấy năm trước thánh chỉ Thiên Duẫn Đế sắc phong hắn làm tổng binh quan danh dự trực tiếp bị hắn ném ra ngoài.
Nhưng từ đó đó có thể thấy được, Quý Thanh Chủ là chân chánh văn võ toàn tài, một đại tông sư.
"Chúng ta làm đệ tử, cũng chỉ có thể tập được một chút da lông của sư phụ mà thôi." Ngũ sư huynh nói: "Ngay cả mặt thiên văn, trình độ thầy ta không có bao nhiêu người có thể đủ so sánh với. Cho nên, ta có hai đề thiên văn cho ngươi, nếu như ngươi trả lời được, cửa ải này của ta coi như ngươi qua, có thể đi qua cánh cửa này khiêu chiến cửa ải tiếp theo."
Đỗ Biến nói: "Mời."
"Ta phải nói cho ngươi biết." Ngũ sư huynh nói: "Hai đề bài này đều đặc biệt khó khăn, là sư phụ qua trường kỳ nghiên cứu sau đó mới ngộ ra được đáp án, chí ít toàn bộ sư huynh đệ chúng ta ngay cả một cái đề đều đáp không được."
Đỗ Biến nói: "Mời."
Ngũ sư huynh nói: "Câu thứ nhất mời nghe cho kỹ, hiện tượng thuỷ triều lên xuống sóng ở trên biển, là bởi vì nguyên nhân gì đưa tới?"
Đỗ Biến nghe được câu hỏi này không khỏi kinh ngạc.
Quý Thanh Chủ đã nghiên cứu được sâu như vậy? Thế giới này võ đạo đại tông sư cũng đều là đại sư học thuật?
Quả thật, đặt ở trái đất hiện đại câu hỏi này một chút đều không khó khăn, thế nhưng đặt ở cổ đại cái này cực kỳ khó khăn vô cùng, thậm chí là hoàn toàn không giải được.
Ở trái đất khác, khi lực vạn vật hấp dẫn bị phát hiện, mới phát hiện nguyên lý cùng bí mật hiện tượng thuỷ triều lên xuống.
Cho nên ở thế giới này, câu hỏi này hoàn toàn là thiên thư, mà Quý Thanh Chủ lại hỏi vấn đề này?
"Rất khó hả?" Ngũ sư huynh nói: "Vô cùng bình thường, thế giới này gần như tất cả mọi người nghe không hiểu cái câu hỏi này, hoàn toàn không biết câu hỏi này cùng thiên văn có quan hệ gì. Nếu đáp không được thì trở về đi, lúc nào nghĩ thông suốt vấn đề này rồi trở về."
Đỗ Biến nói: "Không cần, thuỷ triều lên xuống là bởi vì lực hấp dẫn của mặt trời cùng mặt trăng."
Tức khắc, Ngũ sư huynh trợn mắt lớn, không dám tin tưởng nhìn Đỗ Biến.
Làm sao có thể?
Khó như vậy đề bài, trước mắt người này làm sao có thể biết?
Cái này là sư tôn tốn mười mấy năm mới lĩnh ngộ thấu triệt, chính hắn cũng nghiên cứu thiên văn rất nhiều năm, căn bản không cách nào hiểu được.
Mà người trước mắt này lại trong nháy mắt nói ra đáp án chính xác.
Chẳng lẽ, thực sự một thiên tài thiên văn học tới nơi?
Đỗ Biến nói: "Ngũ sư huynh, ta trả lời đúng không?"
Ngũ sư huynh kinh ngạc, gật đầu nói: "Trả lời đúng rồi."
Sau đó hắn hít một hơi thật sâu, nói: "Ngươi để cho ta đặc biệt khiếp sợ, thế nhưng còn có câu hỏi thứ hai, ngươi trả lời đúng mới có thể qua được, mà câu hỏi này càng thêm khó khăn, đến nay vẫn như cũ là bí mật thiên cổ chưa giải."
Đỗ Biến nói: "Cứ hỏi."
Ngũ sư huynh nói: "Tại sao phải có tháng nhuận? Trong đó nguyên lý là cái gì?"
Đỗ Biến lại một ngạc, đối với thế giới này mà nói, đây cũng là một câu hỏi cực kỳ phi thường khó khăn.
Đương nhiên, sở dĩ có tháng nhuận, là bởi vì sẽ đối ứng với tiết xuân hạ thu đông.
Người xưa lấy chu kỳ vận hành của mặt trăng thành một tháng, mười hai tháng làm một năm. Nhưng lâu ngày, phát hiện xuân hạ thu đông đối ứng mặt trăng khác biệt càng lúc càng lớn, không biết vì sao xuân hạ thu đông luôn chậm so với mặt trăng, cho nên cách mỗi bốn năm thì nhuận một tháng, chờ một chu kỳ xuân hạ thu đông thay thế.
Nhưng nguyên lý trong đó, người xưa là không có khả năng biết, bởi vì cái này trên cơ bản đã quan hệ đến thuyết nhật tâm.
Đỗ Biến nói thẳng: "Thế giới của chúng ta chuyển động xoay quanh mặt trời, trong quá trình chuyển động, tia nắng từ mặt trời bắn thẳng đến cùng trục trái đất nghiêng dẫn đến độ nóng khí hậu biến hóa, xảy ra bốn mùa xuân hạ thu đông, chuyển động một vòng thành một năm. Mà chu kỳ tháng lấy hình dạng mặt trăng tròn khuyết mà tính toán, mặt trăng chuyển động quay xung quanh thế giới thành một tháng. Hai loại chuyển động này chênh lệch, đòi hỏi phải có một tháng nhuận."
Đỗ Biến trả lời xong tất sau đó, Ngũ sư huynh đã hoàn toàn nói không nên lời, hoàn toàn kinh ngạc nhìn Đỗ Biến.
"Ta có thể đi qua rồi chứ?" Đỗ Biến bèn hỏi.
"A, mời vào." Ngũ sư huynh nói.
Đỗ Biến đi qua cửa tiếp tục hướng bên trong đi tới, hắn rời đi rất xa, Ngũ sư huynh vẫn như cũ tràn ngập kinh ngạc nhìn bóng lưng của hắn.
. . .
Lại đi hơn mười mét, lại có một người người ngăn ở cửa.
Người này như là một nông phu, da ngăm đen, hai tay thô ráp, vũ khí sau lưng là một cái cần câu.
Cửa thứ hai đây rồi.
"Ngươi lại qua cửa ải của lão Ngũ? Thật là làm cho ta kinh ngạc a?" Người này nói: "Ta là Tứ sư huynh của tiểu thư, muốn qua cửa ải này, cũng phải trả lời vấn đề của ta."
Đỗ Biến nói: "Mời."
Tứ sư huynh nói: "Sư phụ yêu nghiên cứu địa lý, tại hạ bất tài, trừ võ đạo ở ngoài, liền theo sư phụ nghiên cứu sông suối, thiên hạ địa lý, ta chỉ có một câu hỏi, ta suy nghĩ thật lâu trước sau không có đáp án, nếu như ngươi có thể trả lời ra, cửa ải này của ta ngươi đã vượt qua."
Đỗ Biến nói: "Cứ hỏi."
Tứ sư huynh nói: "Tại sao phải có gió?"
Nghe được cái câu hỏi này, Đỗ Biến kinh ngạc, đây coi là địa lý đề à?
A đúng, ở cổ đại cũng tính là là địa lý, ví như Gia Cát Lượng trong Tam Quốc Diễn Nghĩa mượn gió đông, đã nói hắn trên thông thiên văn dưới rành địa lý.
Đỗ Biến nói: "Mặt trời soi ở trên thế giới của chúng ta, khiến cho không khí nóng lên. Thế nhưng dạng đun nóng này không đều, cho nên tạo thành sự chuyển động của không khí, đây chính là tồn tại của gió."
Đương nhiên nguyên nhân sản sinh ra gió còn phức tạp hơn thế này, nhưng đây là nguyên nhân cơ bản, trả lời như vậy cũng đã đủ cho người kia hết hồn.
Quả nhiên, sau khi nghe được đáp án của Đỗ Biến, vị này Tứ sư huynh tức khắc ngây người, sau đó cúi đầu suy nghĩ, trầm tư một lúc lâu.
"Đúng, rất có lý, rất có lý. . ." Sau đó hắn bỗng nhiên trở nên hưng phấn, nắm tay hướng tường rào chợt bên cạnh chợt xuất chiêu.
"Rầm!" Một tiếng nổ, trên tường gạch vỡ tan nát, đá vụn văng tứ tung.
Fck, võ công giỏi cao vậy.
Nghe xong Đỗ Biến trả lời, hắn càng nghĩ càng cảm thấy rất có lý, trước nay vui vẻ chưa từng có.
Cái vấn đề khó khăn này đã hành hạ hắn rất lâu, thật không ngờ ngày hôm nay lấy được giải đáp.
Sau đó, hắn hướng Đỗ Biến khom người nói: "Người xứng đáng làm thầy, tạ ơn tiên sinh giải thích nghi hoặc, mời vào."
Cửa thứ hai Đỗ Biến cũng qua.
. . .
Lại đi hơn mười mét, đi tới cái cửa thứ ba.
Cản ở phía trước chính là một thư sinh áo trắng, trong tay thậm chí còn cầm một quyển sách, hắn thậm chí ngay cả kiếm cũng không mang.
"Xem ra lần này quan điểm tiểu thư không tệ, hai cửa ải của lão tứ, lão ngũ đều qua rồi." Thư sinh áo trắng nói: "Ta là nhị sư huynh, thiên văn địa lý vẫn là bàng môn tả đạo, văn tài võ công mới là trọng yếu nhất. Đàn ông nếu là không có văn tài, đó chính là tài trí bình thường như củi mục, chỗ nào xứng đôi tiểu thư nhà ta. Cho nên cửa ải của ta đây cũng không tốt lắm đâu. Tại hạ Lưu Văn Kinh, tiến sĩ nhị giáp thứ bảy."
Đỗ Biến kinh ngạc, nhị giáp tiến sĩ không đi làm quan, chạy tới làm học trò của Quý Thanh Chủ làm cái gì?
"Sư phụ của tại hạ Trương Dương Minh đại sư, Trương đại nhân bị cách chức, ta cũng liền từ quan." Nhị sư huynh Lưu Văn Kinh nói: "Trước kia theo Quý đại tông sư tập võ, quan trường không thuận, ta lại đã trở về."
Đỗ Biến tự nhiên kính trọng, đây cũng là một minh hữu a, học trò Trương Dương Minh đại sư.
Tức khắc, Đỗ Biến khom người thi lễ một cái.
Nếu là học trò Trương Dương Minh đại sư, học vấn nhất định là cực cao, cho nên cửa này của hắn không tốt lắm.
Tam sư huynh Bạch Văn Kinh nói: "Ngươi không có thi khoa cử, nên các thứ chế nghệ ta cũng không kiểm tra ngươi. Hôm qua là trùng dương (Tiết trùng dương ngày 9 tháng 9 âm lịch ở Trung Quốc đến thời Đường đã trở thành tập tục phổ biến ở vùng Trung Nguyên), ngươi hôm nay viết một bài thơ."
Đỗ Biến lập tức thì đã hiểu, bên trong câu hỏi này có cạm bẫy.
Người thường nghe đề tài này xong, chỉ sợ vội vội vàng vàng viết một bài thơ về tiết trùng dương.
Nhưng mà, Lưu Văn Kinh nói là hôm qua trùng dương, ý kiến nói ngày lễ đã qua, ngươi viết cảm khái hôm nay.
Cho nên câu hỏi này nhìn qua không có gì, trên thực tế quả thực rất khó.
Đỗ Biến ngẫm nghĩ một hồi, một bài ngũ ngôn tứ tuyệt đưa ra.
"Tạc nhật đăng cao bãi, kim triêu cánh cử thương. Cúc hoa hà thái khổ, tao thử lưỡng Trùng dương."
(Đây là bài Cửu Nguyệt Thập Nhật Tức Sự của Lý Bạch, bản dịch thơ của Nguyễn Minh: "Hôm qua đã lên cao uống chán, sáng nay còn nâng chén uống thêm. Cúc hoa sao quá ưu phiền, trùng dương phải chịu liên miên hai lần." Ngày 9 tháng 9 là lễ hội Trùng Dương bên Trung Hoa. Trong ngày này, mọi người giắt lá cây thù du trong mình, lên cao, uống rượu cúc với nhau. Họ cho rằng làm như thề để được may mắn. Ngày hôm sau, tức 10 tháng 9, vẫn có nơi còn làm như thế. )
Lưu Văn Kinh nghe xong, tức khắc kinh ngạc.
Nhanh như vậy? Chỉ một khoảnh khắc, một bài thơ xuất sắc thế này đã được thốt ra rồi?
Thực sự là. . . tài kinh diễm nha!
Sư muội thật là có quan điểm a, một mật luôn luôn không tìm đàn ông, một khi tìm lại vớ được người tài hoa như thế, kinh diễm bốn phía.
Đỗ Biến nói: "Lưu sư huynh, cửa ải này ta qua chưa?"
"Tài trí hơn người, bội phục, bội phục." Lưu Văn Kinh nói: "Kế tiếp là cửa ải cuối cùng, khảo nghiệm võ đạo, xin cẩn thận."
Đỗ Biến xuyên qua cánh cửa thứ ba!
. . .
Quý Thanh Chủ thì ở trên tháp cao ở đỉnh núi, Đỗ Biến qua cửa ải cuối cùng cũng có thể đi nhìn thấy hắn đồng thời xin cưới.
Đây cũng là cửa ải khó khăn nhất, bởi vì Đỗ Biến là võ sĩ lục phẩm hạ đẳng, trình độ này ở vào tuổi của hắn đã coi là lợi hại, nhưng nơi này là Thanh Long Hội, tây nam đế quốc võ đạo thánh địa, cao thủ nhiều như mây.
Gác cửa ải cuối cùng thử thách võ đạo Đỗ Biến, không phải đại sư huynh chính là nhị sư huynh, võ công dù cho không bằng Quý Phiêu Phiêu cũng sẽ không kém đến quá xa.
Đi tới dưới chân núi, gặp đến cuối cùng một chướng ngại vật.
Người này đã có hơn bốn mươi tuổi, cùng tuổi nghĩa phụ Lý Văn Hủy không sai biệt lắm.
"Tại hạ Tạ Vô Đao, nhị đệ tử của Quý đại tông sư." Người đàn ông trung niên kia chắp tay hành lễ.
Đỗ Biến nói: "Bái kiến nhị sư huynh."
Tạ Vô Đao, Đỗ Biến thật đúng là biết người này, một viên hãn tướng Thanh Long Hội, cao thủ nhất phẩm võ đạo, hôm nay phía trên phân tranh võ lâm Quý Thanh Chủ gần như rất ít xuất thủ, cũng là vị này Tạ Vô Đao xuất chiến, giết người vô số, không có chiến bại.
"Tiểu huynh đệ ngươi liên tiếp xông qua lão Tam, lão Tứ, lão Ngũ tam quan, điều này làm cho ta đặc biệt kính nể, thế nhưng ở Thanh Long Hội chúng ta võ đạo mới là căn bản, võ công chưa đủ cao, thì không có tư cách lấy tiểu thư." Tạ Vô Đao nói.
Sau đó, hắn lại nói: "Muốn qua cửa ải này của tarất đơn giản, ta sẽ đem hết toàn lực đâm ngươi một kiếm, ngươi có thể ngăn ta một kiếm này mà không bị đâm trúng, coi như là qua được. Yên tâm ta sẽ đến giờ mới thôi, chỉ biết đâm rách da của ngươi, sẽ không thực sự bị thương ngươi."
Cái này, cái này còn giản đơn? Cái này là khó khăn nhất thật là tốt không?
Đây hoàn toàn là không thể nào a.
Nhất phẩm võ đạo cao thủ xuất kiếm đâm một lục phẩm võ sĩ, thế nào cũng không đỡ nổi, thế nào đều không tránh khỏi, dù cho mặt trời mọc từ hướng tây cũng tránh không khỏi.
Chênh lệch của hai bên thật sự là quá lớn quá lớn.
Tạ Vô Đao nói: "Nếu như cảm thấy mình không được, thì trở về đi, việc lấy tiểu thư nhà ta hãy thôi, võ công chưa đủ cao không xứng với tiểu thư."
Đã là cửa ải cuối cùng, Đỗ Biến đương nhiên không có đạo lý bỏ lỡ nửa chừng, tức khắc hắn cắn răng nói: "Ta muốn thử xem."
. . .
Chú thích của Bánh: Chương 2 đưa lên, hôm qua điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi chừng đến hừng đông 5 giờ, kết quả sáng sớm 9 giờ thì tỉnh, sau đó sẽ cũng không ngủ được rồi lại mệt mỏi rã rời tới cực điểm, cái chương này cắn răng viết ra. Ta đi ngủ một hồi, dù cho nuôi một chút tinh thần lại gõ chữ, đại gia đảm bảo không thể thấp hơn mức vé tháng cực tiểu.
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Máy móc trục trặc, cứ load vào win là tắt, có lúc vào được lại không nhận ổ D, vật vờ mãi mới vào safemode xoá sửa chương trình. Chả hiểu sao xài 2 con xeon, 16 GB Ram mà chạy Word siêu chậm, thật sự không hiểu nổi. Lỗi này bắt đầu phát sinh sau khi update win 10. Vì thế up trễ. Huhu.