Phần 11 - Chương 39: Thái Thượng Cảm Ứng Thiên và những câu chuyện


Số từ: 295
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên Hội Biên
Việt dịch: Cư Sĩ Vô Tri
NHẬN ÂN THÔI QUÁ. GIÁ HỌA MẠI ÁC. CÔ MÃI HƯ DỰ. BAO TRỮ HIỂM TÂM.
Mạo nhận ân huệ, chối biến tội lỗi. Gieo họa cho người khác.Mua bán danh hão. Chất chứa lòng dạ hiểm sâu.
1. Ân là ban huệ cho người, quá là lỗi tại nơi mình. Không phải công ơn của mình mà nhận là mạo nhận, trong khi lỗi của mình thì không nhận, lại đổ thừa cho người khác là thôi quá, là tự dối mình và dối Trời, đều là hành động của tiểu nhân. Nhận quá thôi ân mới là quân tử.
2. Giá là gả, mại là bán. Mang cái họa như là gái trinh để gả cho người, đem cái ác ra bán để người mua. Sơ ý thì gặp họa, lòng xấu thì gặp ác. Họa ác người đều sợ, nếu biết ăn năn còn tha thứ được, còn như đem gả bán cho người để người mắc oan, chẳng tội lắm hay sao.
3. Cây không rễ khó sống, nước không nguồn dễ cạn. Người không có tài đức mà mua lấy hư vị há có thể ngồi lâu được sao?
Danh là khách của tài, dự là khách của đức, lập chí học hành cho thành tài, tu thân hành đạo để lập đức, có tài có đức thì danh dự tự nhiên sẽ đến. Tài hèn đức bạc mà ngồi chỗ cao sẽ nguy.
4. Bao là cuốn gói lại không để lộ ra ngoài, trữ là tích chứa lòng xấu không che đậy người biết để mà tránh, ác còn nhỏ, bao trữ thì người không thấy nên khó phòng, do đó cực kỳ nham hiểm. Nhưng mưu sâu thì họa cũng sâu, chước xảo thì báo cũng xảo.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.