Chương 106: Vượt liền 3 tầng.


Tầng 2 vẫn y theo kịch bản là băng. Băng phong ngàn dặm gió bấc nổi lên liên tục mang theo tuyết cùng những mũi băng nguy hiểm. Nhiệt độ không biết âm đến bao nhiêu độ nữa. Tầng này thiên nhiên so với tầng 1 còn khủng bố hơn vạn lần a.

Nhưng tất nhiên vẫn không xi nhê với Dược Phong. Có dị hỏa hộ thể thì tầng này bằng mắt muỗi. Nhưng tất nhiên Dược Phong không làm vậy. Cơ hội luyện thể tốt thế này sao có thể bỏ qua.


Không dùng đấu khí chỉ sử dụng nhục thể để tiến lên. Dược Phong lê từng bước nặng nề đi trong tuyết nhưng bước chân vững vàng có lực không chút do dự tiến lên. Thế là giữ vùng băng tuyết này có 1 hiện tượng kỳ dị. 1 đống tuyết lớn đang di chuyển từng bước về cánh của lên tầng 3.

Lần này bậc thang tiến lên tầng 3 chỉ có 9 bậc nhưng theo từng bậc thì hàn khí tăng gấp bội. Nhưng với hơn 1 ngày sống trong giá rét chỉ bằng cơ thể như Dược Phong thì thế này xi nhê gì.

Dược Phong khẽ lắc mình cho rơi hết tuyết trên thân rồi nện từng bước vững trãi qua các bậc thang tiến vào tầng 3 trong con mắt kinh ngạc của mọi người.

Tầng 3, băng hỏa lưỡng trọng thiên. Tầng này người thí luyện đồng thời chịu nóng của hỏa cùng lạnh của băng hơn nữa cường độ tăng hơn 2 tầng trước mấy lần. Dược Phong tốn ở tầng này 2 ngày mới đi đến của lên tầng tiếp theo. Nhưng Dược Phong chưa lên mà ở lại tầng này điều chỉnh 2 ngày rồi mới vững bước lên tầng 4.

Trong 2 ngày điều chỉnh này, thân thể Dược Phong trải qua băng hỏa rèn luyện đã có tăng lên 1 chút cộng với điên cuồng cắn dược, cơ thể đã bão hòa 9 phần rưỡi. Bây giờ hắn có thể chịu 2 đòn toàn lực của đấu tôn mà vẫn có 1 ít sức lực để phản kháng thì đã biết thân thể hắn biến thái đến mức nào cũng như cái thể chất này biến thái đến mức nào.

Vừa lúc đi hết tầng 3, 1 âm thanh vang lên trong đầu Dược Phong:

- Hoàn thành vòng 1 khảo thí, sức chịu đựng . Đánh giá, xuất sắc, ban thưởng 2 viên bát phẩm đan dược.

Rồi từ hư không bay xuống 2 viên đan dược. Nhìn kỹ, Dược Phong nhận ra đây là 2 viên vô thượng thối thể đan. Trong hàng bát phẩm đan dược cũng thuộc dạng cao cấp a không chỉ thế lại còn là thất sắc nữa chứ .

Đến bát phẩm dược trở lên. Đan dược sẽ được lôi kiếp tẩy trần vị đến đây đan dược đã có linh trí , có thể coi nó như là 1 cơ thể sống mới, cần lôi kiếp để gia trì. Vượt qua lôi kiếp mới chân chính thành bát phẩm đan dược. Và người ta cũng dựa vào màu sắc lôi kiếp để so sánh phẩm chất đan dược a. Có tổng cộng là cửu sắc. Trong đó bát phẩm cửu sắc đan dược thì nó có thể so với 1 số tầm thường cửu phẩm đan dược a. thế mới biết thất sắc nó trâu chó thế nào a. Không ngờ chỉ của 1 đã thưởng lớn thế này a

Dược Phong càng ngày càng hứng thú với luyện khí tháp này rồi

Do đó hắn không chút do dự bước tiếp lên tầng thứ 4.

Ánh sáng biến mất. Bây giờ Dược Phong đang đứng trong 1 căn phòng bằng đá rộng lớn nhưng lại không thấy ai khác cả

Bỗng từ sau Vách đá, đi ra một người 20 tuổi tả hữu tuổi trẻ võ giả, đứng đối diện Dược Phong , nói:

-Ta là Lạc Hư, canh quan tầng này. Ta thực lực bằng với ngươi cửu tinh đấu linh. Chỉ cần ngươi trong tay ta kiên trì được 20 phút thì sẽ qua quan.

Đứng tại Dược Phong đối diện Lạc Hư, cũng không phải thật sự là người, mà là Thí luyện tháp dùng linh khí ngưng tụ thành Linh Hư Thể.

Nhưng cái Dược Phong quan tâm lại không phải thế mà là:

- Không phải cần đánh bại ngươi ư?

Lạc hư kiêu ngạo nói:

- Ta tuy không dám nói là thiên tư và thực lực không phải là từ cổ chí kim mạnh nhất nhưng đồng cảnh giới cũng được coi như là ít địch thủ. Nếu mà quy định chỉ đánh bại ta mới qua quan thì có lẽ chẳng mấy ai có thể qua được vòng này chứ đừng nói vòng sau. Tất nhiên kiên trì càng lâu thì phần thưởng càng lớn.

Dược Phong cảm thấy hố cha. Bị Lão già Tô Thiên hố a. rõ ràng chỉ cần kiên trì nhưng lão lại nói cần đánh bại thử hỏi có tức không cơ chứ.

Nhưng nếu Tô thiên ở đây chắc sẽ kêu oan a. Hắn chỉ nói vậy để mọi người lên tinh thần a. Thủ quan cũng có thể đánh bại để biết khi mà chỉ cần thủ 20 phút là có thể thắng thì tinh thần của bọn họ sẽ nhẹ nhàng hơn a. Không ngờ lại bị chửi mới cay chứ.

Không thèm để ý nữa, Dược Phong bỗng nảy ra 1 ý:

- Nếu ta đánh bại ông thì sao?

- Thì tốt chứ sao. Thành tích của ngươi sẽ được gi lại và qua 3 vòng thì giải thưởng của ngươi sẽ phong phú hơn a. Nhưng từ khi thí luyện tháp này ra đời, có thể đánh bại ta chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay a. chỉ cần ngươi đánh với ta bất phân thắng bại đã chứng tỏ ngươi là tuyệt thể thiên kiêu rồi đó.


- Không sao thử 1 lần mới biết!!


Lạc Hư khẽ gật đầu, võ giả phải dám thử thách mới có thể vươn lên:

- Vậy bắt đầu a.


2 người lao vào nhau như 2 con dã thú. Không có hoa chiêu không có vũ khí chỉ đơn thuần là quyền cước chạm nhau đánh đến quên trời đất. Lúc này 2 người không khác gì 2 con yêu thú đang đấu nhau về sức cả. các đòn đánh chính diện thật đã mắt:


2 người quần nhau suốt 10 phút mới tách ra, Lạc Hư cười phá lên:

- Haha… sảng khoái. Không biết bao lâu ta không đánh đã như thế này. Được rồi, vận động nóng người rồi. Chúng ta bắt đầu hiệp 2.


- Chính hợp ý ta.

2 người lại lao vào như 2 con mãnh thú quần nhau. Càng đánh Dược Phong càng tán đồng Lạc Hư. Không hổ là người đươc giao trọng trách làm người giữ ải. Dù là thiên phú, võ lực thì theo Dược Phong hắn không thua kém gì tam nữ cả. Tất nhiên đó là không kể lá bài tẩy. Cái này thì Dược Phong cũng không có hứng thú để bàn đến . Nhưng so với hắn thì còn kém 1 chút

- Kết thúc rồi.

Dược Phong hô lên 1 câu. Vận chuyển bộ pháp, lập tức thân ảnh hắn trở nên quỷ dị. Nắm đấm đã trực chỉ trước mặt Lạc Hư. Quyền phong quét qua thổi tóc tung bay.


-Lợi hại, ngươi thắng, thiên tư của ngươi tại trên ta! Cố lên thiếu niên lang.

Lạc Hư cười nói.

Sau đó, thân thể của hắn trở nên càng ngày càng hư ảo, tán phân thành từng sợi linh khí, biến mất không thấy gì nữa.

Dươc Phong cũng thở dài 1 hơi. Âm thầm bội phục. Không phải ai cũng độ lượng đến độ bị đánh bại mà vẫn có thể cười nói khuyến khích được. Đúng là 1 chân quân tử a.


Đánh bại Lạc Hư,bỗng nhiên từ đâu xuất hiện 1 vòng sáng. Xem ra là cánh cửa đi lên tầng 5. Dược Phong không chút do dự đi vào.

Dược Phong tiến vào Thí luyện tháp tầng 5.

Vẫn như cũ là một căn phòng rộng lớn bằng đá cùng tầng thứ 4 cgiống nhau y hệt.

Xoạt!

Vách đá bên trong, lại đi ra một cái Linh Hư Thể võ giả.

Vậy mà lại là Lạc Hư.

Lạc Hư nhìn xem Trương Nhược Trần, cười nói:

-Chúng ta lại gặp mặt!

Dược Phong hơi kinh ngạc một cái, nói:

-Tầng 5 thủ quan người vẫn là ngươi?

Lạc Hư nhẹ gật đầu, nói:

-Không sai! Chính xác mà nói ta là thủ quan của 3 tầng thí luyện này. Tầng này vẫn như cũ là kiên trì nhưng chỉ cần 7 phút. Nói cho ngươi biết 1 thể là ta đã đạt đến đấu vương nhị tinh rồi. Hãy cẩn thận.


Nếu gặp người khác chắc chắn sẽ căng thẳng chết mất nhưng Dược Phong vẫn tỉnh queo:

- Nếu ta vẫn đánh bại ngươi thì sao.


- Thì càng tuyệt chứ sao. Như vậy thì phần thưởng qua quan của ngươi sẽ rất phong phú a.

- Thế thì- Mắt Dược Phong sáng lên- Chiến đi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.