Chương 107: Quyết chiến!


Nói rồi 2 người lại lao vào nhau như 2 con trâu húc vậy. Lần này Dược Phong không thèm phòng thủ nữa mà lựa chọn công đối công. Ta đánh ngươi 1 đòn, ngươi giả ta 1 đòn. Nhưng nhờ thân thể siêu biến thái khiến Dược Phong được lợi vô cùng to lớn a.

Sau 20 phút đánh như trâu húc cuối cùng 2 người mới tách ra. Hai người trên thân xuất hiện chi chít vết bầm vết máu nhưng Lạc hư lại có phần thảm hơn a.

Không thèm để ý vết thương Lạc Hư ngửa lên trời mà cười:


- Sảng khoái! Sảng khoái a! Đánh thật đã nghiền. nhưng đến đây thôi. Tiểu tử ngươi phải cẩn thận đây là bộ quyền pháp thành danh của ta 'Lạc Thủy Tam Thập Lục Quyền’. Đây là 1 bộ hoang cấp quyền pháp nhưng uy lực đã có thể so với hồng cấp đấu kĩ. Từ đấu vương mới có thể tu luyện rồi lên đến đấu đế. Mỗi cấp có thể tu luyện lục quyền. Tiểu tử, tuy cảnh giới này ta chỉ tu luyện được tam quyền nhưng cũng sánh được với địa phẩm trung giai võ kỹ đó. Cẩn thận!

- Nói nhiều quá đến đi!

- Hảo sảng khoái! Ta đến đây.

-
-Chiêu thứ nhất, Lạc Thủy Xuất Hải!


Lạc Hư năm ngón tay bóp thành nắm đấm, chân đạp bộ pháp, giống như hóa thành một đạo gió táp, tốc độ tăng cao so với bình thường nhị tinh đấu vương cao hơn gấp bao nhiêu lần

Đồng dạng cửu tinh đấu linh , đoán chừng ngay cả Lạc Hư cái bóng đều thấy không rõ, chớ nói chi là tiếp được Lạc Hư một chiêu.

Nhưng đây là Dược Phong không phải a miêu a cẩu a

Bằng tinh thần lực siêu cường, Dược Phong có thể bắt kịp chuyển động cua Lạc Hư a.

Dược Phong thân thể nhích qua bên trái một bước, tránh thoát Lạc Hư một quyền, cùng lúc đó, Dược Phong huy quyền, đánh thẳng về phía Lạc Hư phần eo.

-Chiêu thứ hai, Lạc Thủy Hồi Thương!

Lạc Hư thân thể giống như cá chuồn đồng dạng vọt lên, hình thành một đường vòng cung, một quyền đánh về phía ngực của Dược Phong, sức mạnh bùng lên, tựa hồ so vừa rồi lại mạnh mấy phần.

Nắm đấm của hắn, trong một chớp mắt liền xuất hiện tại Dược Phong trước mặt.

Nếu là Dược Phong bị một quyền đánh trúng, nhất định sẽ bị thương mà thua trận.

Tất nhiên Dược Phong không cam chịu yếu thế 2 tay đan trước ngực để đỡ lấy. một chân đạp thằng hướng Lạc hư, 1 chân đạp đất lấy đà bay lùi về. Và y như dự đoán, Lạc hư buộc phải tránh cước để ổn định tung đòn cuối nên nắm đấm hơi lêch tạo cơ hội Dược Phong lui về.


Nhưng Lạc Hư cũng không cho Dược Phong cơ hội thở dốc, lập tức lại công kích đi, đánh ra quyền thứ ba.

- Khá lắm tiểu tử. Đón nốt chiều này xem. Chiêu thứ ba, Lạc Thủy Hóa Kiếm!

Lạc Hư đánh ra quyền kình, tựa như là hóa thành một đạo kiếm khí, hướng về Dược Phong đâm tới.

Quyền kình hóa kiếm.

Chỉ có đem quyền pháp tu luyện tới cảnh giới cực cao, mới có thể đánh ra lợi kiếm đồng dạng lực quyền.

Dược Phong không khỏi cảm khái:

- Lạc Hư Thật là lợi hại, nếu là ta không có thể chất biến thái thế này với lại tinh thần lực đột phá linh cấp chỉ sợ cuộc chiến này khó mà thắng được thậm chí là thua ấy chứ.

Tất nhiên đây là 1 cuộc chiến giữa 2 người đàn ông chứ không phải là cuộc đấu sinh tử nếu không với một đống trận pháp cùng ám khí thì Dược Phong dễ sàng mài chết hắn a.

lúc này quyền kiếm đã đánh đến trước mặt khí thế bức người. Dược Phong cũng không dám xem nhẹ mắt ngưng đọng lại:

- Liều.

Nói rồi tăng tốc xông lên đối đầu với đòn vừa rồi. Quyền sắc như kiếm cách mặt Dược Phong trong gang tấc nhưng đến nơi Dược Phong trong gang tấc né đi. Tất cả là nhờ tinh thần lực siêu cường. Rồi bật tốc biến đến trước mặt Lạc Hư tung chiêu:

- Lưu tinh quyền.

Đây là 1 võ kỹ mà Dược Phong tu luyện, đia giai cao cấp võ kỹ gồm 3 chiêu lưu tinh quyền, chấn thiên thiên quyền và phá không quyền. Bây giờ hắn chỉ mới phát huy 100% chủa chiêu thứ 1 và có thể đánh ra chiêu thứ 2 nhưng uy lực không thể xem thường.

Chỉ thấy Lạc hư bị đánh bay đi như lưu tinh đập vào vách đá.


Gian nan đứng dậy, Lạc Hư nói:

- Tốt lắm, ngươi thắng.

Dược Phong lắc đầu nói:

-Ngươi cũng chưa tung toàn lực. Ngươi đánh ra quyền thứ nhất chỉ dùng 5 thành lực lượng, đánh ra quyền thứ hai dùng 7 thành lực lượng, Chỉ có ngươi đánh ra quyền thứ 3 thời điểm, ngươi mới sử dụng mười thành lực lượng. Nếu là ngươi từ lúc ra quyền thứ nhất thời điểm, liền sử dụng mười thành lực lượng, ta tuy có thể đỡ được nhưng cũng không phản công được để kết quả cuối cùng sẽ là hòa mà thôi. Do trận này không tính thắng.


Lạc Hư cười nói:

-Nhưng là, ngươi phải biết, cho dù là tam tinh đấu vương ta cũng không dùng đến 'Lạc Thủy Tam Thập Lục Quyền’. Chỉ có những người thiên tư cực cao mới xứng đáng ta a quyền. hơn nữa đột phá đấu vương mới có thể phát huy cơ bản uy lực của địa giai đấu kĩ. Ngươi chưa thể đánh ra được do đó ta dùng 'Lạc Thủy Tam Thập Lục Quyền’ đã là ăn hiếp ngươi rồi. Đánh hết toàn lực thì mặt ta thành mặt mo mất. Đùng hết lực lượng thì có thể khiến ngươi trọng thương.

- Ngươi suy nghĩ quá nhiều. dù ngươi có đánh ra 10 thành lực lượng thì cùng lắm khiến ta bị thương thôi chứ người thắng cuối cùng vẫn là ta.

Dược Phong thản nhiên nói. Đây không phải hắn tự kiêu mà là tự tin vào bản thân:

- Haha, con người cần tự tin và cường giả lại càng cần. tốt lắm, chúc ngươi may mắn.


Nói rồi khẽ tan biến. VÀ 1 cánh cửa sáng lại hiện ra.


Nhưng lần này Dược Phong cũng không vội đi vào. Cuộc đấu này khiến hắn tiêu hao khá nhiều rồi nên cũng không nhất thiết phải vội.

Điều tức suốt mấy giờ. Dược Phong cũng đã khôi phục được thất thất bát bát rồi nên nở 1 nụ cười nhẹ nhàng rồi đi vào bên trong vòng sáng.

Vẫn cái phòng đá quen thuộc ấy và thân ảnh của Lạc hư nhưng thực lực đã đạt đến ngũ tinh đấu vương.

2 người không nói gì hơn lại lao vào choảng nhau như 2 con trâu nước.


Lần này Lạc hư cũng dùng 'Lạc Thủy Tam Thập Lục Quyền’ nhưng không còn là 3 quyền nữa mà là 6 quyền. Uy lực sánh ngang được với địa giai cao cấp đấu kỹ a.

Lần này Dược Phong đánh có phần chật vật hơn, ngay cả chiêu thứ 2 chấn thiên quyền cũng đánh ra. Nhưng cũng không phản kích được nữa.

2 người quần đấu đến mấy canh giờ, đấu khí cũng hao gần hết. tất nhiên là do Dược Phong ăn gian vừa đánh vừa cắn thuốc a nhưng Lạ hư cảnh giới cao hơn chẳng nhẽ lại đi bắt bẻ cái đó.

Cuối cùng trận này lấy kết quả hòa mà kết thúc.


Tất nhiên đó cũng là do trận đấu này chỉ có thể coi là giao hữu thôi, các đòn đánh tuy ác liệt nhưng không có sát khí và không ẩn chứa hiểm độc, đánh tuy bị thương đấy nhưng chỉ là mấy vết ngoài da chứ nội thương thì rất ít

Đây là 1 trận đánh sảng khoái là chủ yếu, Quá phận theo đuổi thắng bại, cũng không có ý nghĩa gì.

2 người nhìn nhau rồi bật cười ha hả:

- Tiểu tử, khá lắm. Bao năm rồi không được chiến đấu sản khoái như vậy. mong sao chúng ta sẽ gặp lại.

Rồi thân ảnh mờ dần rồi tan biến đi.

Nhìn theo thân ảnh tan biến, Dược Phong khẽ thở dài. Thật là 1 chân nam tử hán a. Nếu có cơ hội hắn cũng muốn kết bạn với người như thế này.

Nhưng điều hắn quan tâm hơn cả là phần thưởng a.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.