Chương 81: Đan thành!


Núi rừng trùng điệp, trên bầu trời xanh, một cột sáng màu lam đâm thẳng trời cao. Mãi không biến mất.

Dược Phong chậm rãi ngồi dậy, nhìn qua cột sáng khổng lồ, mày hơi nhíu lại , tay phất lên, nhất thời, cột sáng ngay lập tức ảm đạm, chỉ một lát sau, một đám lam sắc quang mang từ trong cột sáng là là xuống, cuối cùng phiêu phù trên bàn tay Dược Phong.

Lam sắc quang mang từ từ tiêu giảm, liền lộ ra bản thể, rõ ràng là một viên lam sắc đan dược , áng chừng cỡ hột nhãn, mặt ngoài cực tròn trịa, giống như mặt biển vậy, bên ngoài mơ hồ lồ lộ văn hoa giống như từng đợt sóng biển, cực kỳ huyền bí.

Theo lũ lam sắc quang mang này từ trong cột sáng thoát ly ra, cột sáng khổng lồ dường như mất đi năng lượng duy trì , thoáng đích run rẩy vài cái, rồi từ từ trở nên hư ảo, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.

-Cuối cùng cũng hoàn thành, mệt mỏi chết ta.

Dược Phong khẽ gật đầu hài lòng, trên khuôn mặt hồ có một ít uể oải, lần đầu luyện thất phẩm đan dược đối với thân thể chỉ mới lục tinh đấu linh thì là 1 gánh nặng không nhỏ a


Viên địa hoàng đan liền hóa thành một đạo lam quang tránh xa ra, cuối cùng xoay quanh thân hình Dược Phong , giống như có linh tính vậy. thấy thế Dược Phong hơi thỏa mãn nói:

- Có chút linh tính rồi, quả không hổ là chỉ có đạt đến linh cấp tinh thần lực mới có thể chân chính luyện ra a.


Đây chính là điều nghịch thiên của đan dược mà món ăn không bao giờ làm được. Đó là tạo linh tính. Theo đó Thất phẩm đan dược, đã bắt đầu có linh tính, thậm chí một số đan dược sau khi xuất lô, nếu không cẩn thận, liền tự động bay đi, làm cho luyện dược sư trợn mắt há mồm, bát phẩm đan dược, thậm chí có thể cùng người đánh nhau sống chết. Nghe nói cửu phẩm đan dược, có loại thậm chí có thể hóa thành hình người. Cửu cửu vi tôn, cao hơn cũng không phải gọi là thập phẩm, mà gọi "đế phẩm", loại đan dược có phẩm giai này, đã có thể liên hệ 1 chút cùng thiên đạo. Đấy cơ hồ là đỉnh cao của Đấu Phá Đại Lục này đó là còn chưa kể thần đan thánh đan ngoài kia thì chỉ cần viên thuốc có thể hủy diệt cả tinh cầu, vị diện.

Bỗng tinh thần lực của Dược Phong khẽ động, cảm nhận thấy vài hơi thở của đấu tong, đấu tôn đang đến gần.

Khẽ trầm ngâm cuối cùng Dược Phong ra quyết định:

-Trước ẩn nấp đi, có người đến, hơn nữa thực lực cực kỳ mạnh mẻ! Chắc là bị động tĩnh của địa hoàng đan lúc thành hình hấp dẫn đến.

Nghĩ là làm Dược Phong lập tức huy động đôi cánh ánh mắt tại bốn phía mau chóng đảo qua một vòng, ngay lập tức thân hình trực tiếp quay về một đỉnh núi cao bay đi, cuối cùng thân hình hoàn toàn biến mất tại bên trong rừng cây.

Thân hình vừa tiến vào, tại một góc ẩn mật, ánh mắt của Dược Phong xuyên thấu qua khe hở nhánh cây, nhìn về phía bầu trời xa xôi.

Không lâu sau khi Dược Phong đem thân hình hoàn toàn ẩn giấu , đột nhiên có một tiếng xé gió rất nhỏ, một đạo bóng đen mơ hồ hợt xuất hiện giữa không trung.Tại lúc bóng người dừng lại, Dược Phong có thể cảm thấy được rõ ràng một cổ vô hình ba động cực kỳ bàng đại khuếch tán đến, cuối cùng đem phụ cận mấy ngọn núi đều bao vây vào.

Vô hình ba động này tựa như rada vậy, không ngừng quét qua quét lại , chẳng qua Dược Phong có linh hồn Dược Phong bảo vệ, bởi vậy nên vẫn chưa bị phát hiện.

Giằng co một hồi như vậy, liền đình chỉ, bóng đen thân hình

run lên, lại xuất hiện , hiển nhiên là xuất hiện trên ngọn núi mà
Dược Phong luyện chế đan dược .

-Tốc độ thật là nhanh a.

Trong lòng vì bóng đen sở biểu hiện đi ra đích tốc độ cảm giác đến rung động, Dược Phong ánh mắt cực kỳ mờ mịt xuyên thấu qua nhánh cây, lặng lẽ đảo qua người mới đến, nhưng chỉ có thể nhận ra đối phương là một bạch phát lão nhân.

0Người này chắc cũng là người trong nội viện, nhưng thực lực của hắn so với mấy trưởng lão kia mạnh hơn rất nhiều, nếu đoán không nhầm, hắn hẳn là nội viện tối có uy tín Đại trưởng lão?

Trong lòng nhẹ giọng nói thầm, Dược Phong âm thầm đoán .


-Không biết là bằng hữu phương nào luyện đan trong nội viện ta? Nếu là có thể thì đi ra gặp mặt?

Thân thể rơi trên ngọn núi, hắc bào lão giả ánh mắt quan sát bốn phía, nhìn con mắt như bình tĩnh hồn trọc, nhưng trong mơ hồ lóe ra thiểm điện giống như lệ mang.

Thanh âm mang theo đấu khí hùng hồn trên bầu trời không ngừng quanh quẩn, liên miên không dứt, kéo dài không thôi, Dược Phong tự nhiên là không có khả năng theo lời hiện thân, thân thể giống như thi thể nằm trong tán cây, hoàn toàn bất động, tiếng tim đập cũng giảm đến thấp nhất, hơn nữa có linh hồn lực yểm trợ , hắn tin tưởng, cho dù hắc bào lão giả này có lợi hại, ắt hẳn cũng không phát hiện ra hắn.

Âm thanh liên miên tại giữa không trung quanh quẩn trứ, sau một hồi lâu cuối cùng cũng tiêu tán, song chung quanh, vẫn như cũ an tĩnh như lúc ban đầu, này làm hắc bào lão giả mày không khỏi nhíu lại.

-Chẳng lẻ đã đi?

Khinh hít một tiếng, thân hình hắc bào lão giả thoáng hiện vài cái liền biến mất tại đường chân trời.Nhìn hắc bào lão giả đã biến mất, nhưng với bản tính cẩn thận. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất nên Dược Phong vẫn nằm im lìm tại chỗ tiếp tục duy trì tư thế, như lúc ban đầu kéo dài gần nửa giờ, ngay khi hắn sắp nhịn không được, con mắt chợt co rút nhìn ngọn núi trước mắt..

Chỉ thấy trên đỉnh núi vốn không có người qua lại, một cơn gió nhẹ đột nhiên thổi qua, một đạo hắc bào nhân ảnh tựa như quỷ mỵ, chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của Dược Phong.

Nhìn đạo thân ảnh rõ ràng đã đi xa, nhưng lại xuất hiện quỷ dị lúc này, trên trán Dược Phong lập tức chảy đầy mồ hôi ,lão gia hỏa này thật sự là xảo trá a, nếu lúc trước không có hắn cẩn thận phòng xa, chỉ sợ hắn vừa hiện thân sẽ bị phát hiện, loại tình cảnh này, cũng không phải lần đầu tiên hắn gặp.

Hắc bào lão giả vừa xuất hiện bất đắc dĩ nhìn quanh bốn phía, bây giờ hắn mới xác định, luyện dược sư vừa rồi đã đi xa; thở dài một tiếng, thân hình run lên, liền biến mất tại chỗ. Lần này, theo hắc bào nhân ảnh biến mất, Dược Phong cuối cùng mới thả lỏng được tinh thần, toàn thân thư thả nằm trên nhánh cây giống như thoát lực vậy, mồ hôi lạnh ướt đẫm quần áo.

- Đậu má, lão cần cẩn thận như thế không. Hại ta chịu khổ thế này.
-
Hậm hực dùng Thanh Liên Địa Tâm hỏa hong khô quần áo.

Hắn lẩm bẩm:

- Đồ vật cần đã có rồi, bây giờ chỉ cần ngươi phối hợp thôi, Vẫn Lạc Tâm Viêm.

Nói rồi hắn tung người bay đi. Nhưng Dược Phong cũng không vội đi về mà quanh quẩn trong khu rừng thêm mấy ngày nữa để tránh bị nghi ngờ. Trong mấy ngày này, do không có Tử Y nên hắn chỉ có thể dùng chiêu đánh du kích để chiếm đồ của mấy con đấu vương yêu thú mà thôi. Tuy k phong phú bằng mấy con đấu hoàng nhưng thịt muỗi cũng là thịt a. Ít nhất cũng chiếm được mấy chục gốc ngũ giai linh dược a.

4 ngày qua đi, bây giờ về nội viện chắc là không sao nữa. Đang định quay về thì tiểu phượng hoàng lại có dị động, truyền đạt rằng đã hấp thụ được khá nhiều huyết dịch chân phượng và muốn độ kiếp để trở thành chân chính phượng hoàng a.

Thế là Dược Phong lại tất tưởi đi tìm chỗ cho nàng độ kiếp, vừa đi vừa lẩm bẩm:

- Thành gà hay thành phượng nhờ hết lần này a. Cố lên, ta đang chờ nàng cho ăn bám đây.
………………….
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.