Chương 201: Tôi quá hiểu cô ti tiện cỡ nào
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2230 chữ
- 2022-02-06 09:03:13
Ban đầu mẹ kế Lâm định tối nay nghĩ cách giết chết Lâm Sở Sênh, nhưng lại bị ba Lâm phát hiện
Con người tới một độ t8uổi nhất định, có lẽ sẽ vô cùng khao khát sự bình yên
Ông ta tạm thời không thể đắc tội với Vân Ly, ít nhất không t3hể vả vào mặt của Vân Ly được, muốn dạy dỗ Lâm Sở Sênh thì phải tách hai người đó ra trước đã.
Lúc đầu, Mạnh Bằng nghĩ nếu Lâm Tiêu Tiêu thật sự đi theo Vân Ly thì tối nay anh ta sẽ rời khỏi đây
Nhưng khi còi báo động vang lên, anh ta mới biết được chuyện của Lâm Tiêu Tiêu không thành.
Có điều, cho dù không có chuyện gì thì Mạnh Bằng cũng không dám đi ra
Mạnh Bằng đi tới, thấy dáng vẻ đau đớn toát mồ hôi của Lâm Tiêu Tiêu liền vội vàng bể cô ta lên,
Bác trai, Tiêu Tiêu động thai.
Ở nhà họ Lâm, Mạnh Bằng đối xử khách sáo với tất cả mọi người.
Cút!
Ba Lâm tức giận quát
Dù thái độ của ba Lâm có thể nào thì đến cuối cùng ông ta vẫn bảo Mạnh Bằng ôm Lâm Tiêu Tiêu chạy nhanh ra ngoài
Ba Lâm trông chừng m9ẹ kế Lâm một buổi tối, ai ngờ Lâm Tiêu Tiêu lại xảy ra chuyện, còn là chuyện mất mặt như vậy nữa.
Đương nhiên, ngườ6i ba Lâm oán nhất chắc chắn là Lâm Sở Sênh
Lâm Sở Sênh có nhiều tâm tự như vậy, cách gì không dùng, cứ phải làm cho5 thiết bị báo cháy vang lên, rõ là cố ý làm cho Lâm Tiêu Tiêu mất mặt.
Còn nữa, phòng này là phòng của Vân Ly, sao Lâm Sở Sênh lại ngủ ở đây? Chẳng lẽ là hai người bày kế để khiến Lâm Tiêu Tiêu xấu mặt? Nếu như vậy thì chắc chắn là Lâm Sở Sênh vẫn còn chiếu khác nữa
Lúc này, ba Lâm cảnh giác nhìn bốn phía, ông ta rất sợ sẽ có một nhân vật không thể dây vào nhảy ra từ nơi nào đó trong căn phòng này.
Bên này ba Lâm nhanh chóng suy nghĩ
Vì sao tôi lại xuất hiện ở đây à? Lâm Tiêu Tiêu, không phải ai cũng không có đầu óc giống cổ
Tôi quá hiểu cô ti tiện cỡ nào nên mới có ý đổi phòng với Vân tổng
Dù sao cũng đều là người nhà họ Lâm, tôi phải che đậy cho cô chứ.
Lâm Sở Sênh liếc nhìn Lâm Tiểu Tiêu, sau đó bịt mũi mình, giống như cô ta thôi lăm vậy.
Sau khi đứng lên, mẹ kế Lâm không thể tự mình đi được, chỉ có thể vịn tường đi từng bước.
Thấy mẹ kế Lâm như vậy, ba Lâm cũng đau lòng, nước mắt đảo quanh hốc mắt hết vòng này tới vòng khác, lúc quay mặt qua một bên lại thật sự rơi lệ.
Có câu nói, đánh lên người em đau trong lòng anh, đại khái là chỉ trạng thái hiện tại của ba Lâm.
Lâm Sở Sênh, tại sao cô lại ở đây? Cô có tư cách gì chê cười tôi? Chưa biết chừng, chính cô cũng muốn bò lên giường Vân Ly ấy, cô còn giả thanh cao cái gì?
Lâm Tiêu Tiêu khập khễnh đi tới, càng nói càng cảm thấy lời mình nói là có
lý.
Thậm chí, trong đầu cô ta cũng đã gom lại một đống lời mắng chửi, cô ta càng mắng càng ác
Chát!
Lâm Tiêu Tiêu còn đang điên cuồng chửi rủa Lâm Sở Sênh đã bị ba Lâm tát một cái lên mặt
Ba, ba vì con khốn này mà đánh con?
Lâm Tiêu Tiêu như nổi cơn điên, chạm một cái là bùng nổ, thậm chí còn nhào lên cào mặt của ba Lâm.
Ông có lòng gây rắc rối cho tôi còn không bằng trống chừng con gái bảo bối của ông ấy, đừng để nó cứ mãi không rõ vị trí của mình
Ngày hôm nay, nó may mắn không bò được lên giường của Vân Ly, nếu không..
ông cho rằng nhà họ Vân sẽ bỏ qua cho nó à?
Lâm Sở Sênh chớp mắt, nắm bắt chéo chân,
Dù sao thì không phải ai cũng giống như ông, không hề quan tâm tới vấn để mặt mũi.
Đủ rồi, đều tại bà dạy hết, tất cả mọi thứ của nó đều bị bà hủy hoại, bị bà hủy hoại!
Ba Lâm cũng nổi giận, thậm chí bắt đầu ra tay với mẹ kế Lâm, ông ta cưỡi trên người bà ta, đập đầu bà ta xuống đất.
Mẹ kế Lâm ôm đầu, lúc đầu còn cứng miệng mắng, sau đó bị đánh quá dữ dội, lại phải khóc lóc cầu xin tha thứ
Nhìn người phụ nữ mình yêu chiều cả đời hèn mọn đến mức độ này, trong lòng ba Lâm lại càng đau đớn, nước mắt chảy ra, nhưng sức trên tay lại không hề giảm, thậm chí còn có cảm giác càng đánh càng mạnh tay hơn
Ông ta già rồi mà Lâm Sở Sênh còn chơi cho ông ta mất hết danh dự, chơi cho con ông ta không có ngày mai
Ông ta có thể không tức sao? Ngay lúc nãy thôi, rõ ràng trong nhà còn có một người ngoài, mà lời gì Lâm Tiêu Tiêu cũng dám nói, Lâm Tiêu Tiêu không có đầu óc, sao mẹ kế Lâm lại không ngăn cản? Ba Lâm tức muốn chết.
Nhìn cái nhà này yêu nhau chửi mắng nhau, ánh mắt Lâm Sở Sênh càng ngày càng lạnh
Lần này, đổi thành ba Lâm vịn tường đi ra ngoài.
Lúc ra cửa, ba Lâm liếc nhìn phòng của Vân Ly, cửa phòng vẫn đóng chặt, nhưng đúng như lời Lâm Sở Sênh nói, Vân Ly không phải người điếc
Lấy một cái ví dụ không thích hợp, giống như lúc bạn đang phơi nắng, chó nhà hàng xóm cố ý ị trước mặt bạn, tuy rằng bạn có thể đi ra nơi khác, nhưng chắc chắn trong lòng bạn sẽ không được tự nhiên, luôn cảm thấy con chó sẽ lại đến ị trước mặt bạn.
Lâm Tiêu Tiêu nằm dưới đất trợn mắt nhìn, ngoại trừ ôm cái bụng rên rỉ, cô ta không dám ho he gì cả
Dù sao thì cơ thể của ba Lâm cũng không còn khỏe mạnh nữa
Mới đánh một lát, ông ta đã cảm thấy rất mệt mỏi, ông ta liền thả mẹ kế Lâm ra ngồi xuống một bên nghỉ ngơi.
Mẹ kế Lâm không nhúc nhích, chỉ để lộ khuôn mặt, mà cả khuôn mặt đều là màu đỏ
Nếu không phải bà ta thở hổn hển vì đau đớn, có thể thấy được ngực mẹ kế Lâm phập phồng khá rõ ràng thì kiểu gì cũng phải kiểm tra thử xem mẹ kế Lâm có còn sống hay không.
Mạnh Bằng vẫn luôn đứng ở cửa, thấy ba Lâm nổi giận xong mới dám đi vào trong
Những Lâm Tiếu Tiếu lại không cảm thấy như vậy
Cô ta bị Lâm Sở Sênh bắt nạt, hại thành thế này rồi mà ba cô ta lại không hề có phản ứng gì
Chân vừa khá hơn một chút, cô ta liền bảo mẹ kế Lâm dìu đứng dậy.
Dù sao thì ở trong mắt những người giúp việc khác, Mạnh Bằng sắp là con rể của nhà họ Lâm
Bây giờ Lâm Tiêu Tiêu gây ra chuyện mất mặt như vậy, có lẽ người giúp việc cũng sẽ khinh thường Lâm Tiêu Tiêu và Mạnh Bằng.
Nếu không phải là ba Lâm làm ầm ĩ quá thì anh ta đã không có can đảm tới xem rồi.
Mày có ý gì?
Nhắc tới tiền, ba Lâm liền tỉnh táo ngay, thậm chí còn hơn cả biểu hiện quan tâm lúc nãy.
Gây ầm ĩ lớn như vậy mà Vân tổng còn không thèm bước ra, không phải ông cảm thấy Vân tổng là người điếc chứ?
Nói xong chữ cuối cùng, Lâm Sở Sênh ngáp một cái lớn, bây giờ đã là năm giờ rưỡi, dậy sớm thể này rất mệt mỏi, cô nhắm mắt lại, trong miệng còn lẩm bẩm:
Tốt nhất là khi tôi thức dậy, tiền đã nằm trong tài khoản của tôi.
Sau đó ư, không có sau đó nữa.
Mấy câu nói này của Lâm Sở Sênh đã làm khuôn mặt ba Lâm hết trắng, đỏ, rồi lại đen.
Tuy rằng Lâm Sở Sênh làm xấu mặt Lâm Tiêu Tiêu, nhưng sự thật chính là như vậy, một người phụ nữ mà ai cũng có thể lấy làm chồng, có thể cao quý đến mức nào được.
Ông tranh thủ chuyển mười triệu vào tài khoản của tôi đi.
Lâm Sở Sênh nói một cách tùy ý, có điều tư thế ngủ khó chịu, nên cô ngồi dậy để sửa lại gối nằm, sau đó tiếp tục nằm xuống
Lúc này, Lâm Tiêu Tiêu cũng đã biết điều hơn, đừng nói là phản kháng, ngay cả nói cũng không dám nói gì Mạnh Bằng.
Hai người đó vừa xuống lầu, ba Lâm lại đạp mẹ kế Lâm,
Con m nó, đừng có giả chết, lập tức cút ngay cho tôi!
Tuy mẹ kế Lâm đau đến mức không muốn nhúc nhích, nhưng ba Lâm lại không có ý định bỏ qua cho mẹ kế Lâm
Thấy bà ta không có phản ứng gì, ông ta lại đạp thêm một chân, ấy vậy mà lại làm cho mẹ kế Lâm đứng lên.
Cô nói thật dễ nghe, nếu cô thật sự muốn che đậy cho tôi thì cô còn làm cho còi báo động vang lên để làm gì? Rõ ràng là cô cố ý!
Lâm Tiêu Tiêu càng mắng càng hăng, cô ta quay đầu dùng sức lôi kéo tay mẹ kế Lâm,
Mẹ, bây giờ giết chết con khốn này đi, con lột da nó ra, lấy xương nó cho chó ăn
À không, không phải nó giả thanh cao sao, con đưa nó sang châu Phi, cho nó trở thành gái điếm vạn người cưỡi.
Lúc này, Lâm Tiêu Tiêu ăn nói không có hình tượng, giống hệt như đám đàn bà chanh chua, lời gì cũng nói ra miệng được.
Một đứa con gái đang yên đang lành lại hèn mọn giống như gà, ba Lâm vừa tức giận lại vừa đau lòng
Còn cả mẹ kế Lâm, ông ta vẫn luôn cảm thấy khi còn trẻ đã để bà ta phải chịu thiệt thòi, cho nên bao nhiêu năm nay, ông ta vẫn luôn bù đắp cho bà ta
Mẹ Lâm chết trên tay mẹ kế Lâm, đứa con trai duy nhất của ông ta cũng bị mẹ kế Lâm tính kế, dù mẹ kế Lâm có oán trách nhiều hơn nữa thì cũng nên xua tan hết rồi mới phải.
Cô ta như vậy có khác gì người bệnh thần kinh không? Ba Lâm tức giận đẩy Lâm Tiêu Tiêu ra! Bịch một tiếng, Lâm Tiêu Tiêu ngã xuống mặt đất, lập tức ôm bụng mình
Ông điên rồi! Ông điên rồi! Trong bụng Tiêu Tiêu còn có đứa bé, ông muốn hại chết Tiêu Tiêu, muốn hại chết con của con bé sao?
Mẹ kế Lâm làm tiếp chuyện Lâm Tiêu Tiêu vẫn chưa làm xong, đó là cẩm cổ áo của ba Lâm điên cuồng hét lên
Đương nhiên kết quả là bà ta cũng bị ba Lâm đẩy sang một bên
Đương nhiên, ông ta cũng chướng mắt Lâm Sở Sênh, nhưng dù có chướng mắt thì cũng phải cân nhắc thực lực của mình
Con người ấy mà, quan trọng nhất là phải biết thức thời
Một khi bạn không phải là đối thủ của người ta, mà lại đối đầu với người ta thì người chịu thiệt chỉ có bạn mà thôi.
Bao nhiêu đây có tính là gì? Còn không bằng một phần mười mẹ cô phải chịu!
Mặt đất lạnh lắm, ông đứng lên đi.
Lâm Sở Sênh giơ tay lên, ra hiệu cho người giúp việc giải tán, sau đó khom lưng dìu ba Lâm đứng dậy
Mày đừng chạm vào tao!
Ba Lâm đẩy tay Lâm Sở Sênh ra,
Mày vừa lòng chưa? Đây là mục đích của mày à? Tiêu Tiêu đã như vậy rồi mà mày còn không chịu buông tha cho nó sao?
Ông đang đau lòng đấy à?
Lâm Sở Sênh lắc đầu,
Tôi thấy vừa rồi ông đánh hàng lắm mà, tôi còn cho rằng ông cũng không ưa bọn họ giống tôi.
Lâm Sở Sênh vươn tay duỗi người rồi leo lên giường nằm.
Tuy rằng tôi đã quen với việc ông không phân rõ phải trái, nhưng tôi vẫn muốn giải thích cho mình một câu
Sau này không phải là người hàng xóm thì chính con chó sẽ gặp chuyện xui xẻo.
Vân Thị muốn chơi Lâm Thị thật sự chỉ đơn giản như bóp chết một con kiển
Sợ là sợ Vân Ly ra tay với Lâm Tiêu Tiêu, dù sao thì cô ta cũng là người không hề biết giữ mồm giữ miệng
Ông ta phải cắn răng trả mười triệu, coi như bỏ tiền mua bình an!
Thấy ba Lâm đi rồi, Lâm Sở Sênh lập tức ngồi dậy, cô hoàn toàn tỉnh táo
Một đêm đổi mười triệu, xem như cũng đáng giá
Hơn nữa, chắc chắn ba Lâm không có đủ số tiền này, vậy thì ông ta phải nghĩ cách.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.