Chương 202: Thiệp mời
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 1990 chữ
- 2022-02-06 09:02:59
Có điều, trước khi ra cửa, Lâm Sở Sênh vẫn nói một câu:
Được rồi, tôi đã nói với Vân tổng, bởi vì dự án mới vẫn chưa hoàn thiện, tạm thời s8ẽ không đặt thêm hàng ở Lâm Thị.
Chuyện này vốn không liên quan gì đến Vân Ly, cho nên khi Lâm Sở Sênh nói như vậy, chắc chắn anh 3ta sẽ không phản bác lại.
Trưởng phòng dự án gật đầu, lấy ra một danh sách chỉ có tên của ba người,
Sau khi Giám đốc Lâm đưa biên bản cuộc họp cho tôi, tôi đã xem kĩ lại và lấy tài liệu đã bị người khác động vào
Theo điều tra của tôi, ba người này đều có liên quan đến vụ việc tiết lộ bí mật thương mại.
Linda vẫn ổn chứ?
Thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của Vân Ly, Lâm Sở Sênh thuận miệng hỏi một câu.
Cô thật khá thích cô nàng tên là Linda này
Hiếm khi mọi người cùng có mặt, tối đỡ phải đưa thiệp mời cho từng người một.
Thẩm Phong mở túi tài liệu ra, cầm một xấp thiệp mời phát cho từng người
Chúc mừng Phó Tổng Giám đốc Thẩm, chúc mừng Phó Tổng Giám đốc Thẩm.
Người nhận được thiệp mời đều nói một câu khách sáo.
Lâm Sở Sênh đã lôi cả tên ba Thẩm ra, chắc chắn mọi người sẽ không thể nói gì được
Thẩm Phong càng ngồi ở đây càng thấy không thoải mái, mà lời nói của Lâm Sở Sênh cũng rất khó chịu
Vân Ly mấ6t tự nhiên ho khan, anh ta thật sự rất ngại nhắc tới chuyện hôm qua, đành gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó nhanh chóng lên xe
Ở trong 5mắt người khác, sự xấu hổ của Vân Ly chính là lạnh nhạt tức giận, ba Lâm chỉ có thể trông chờ vào Lâm Sở Sênh.
Sau đó, Lâm Sở Sênh gửi mail cho bên nhân sự, thông báo cho các trưởng phòng mở họp
Cuộc họp này do Lâm Sở Sênh chủ trì
Thẩm Phong cảm thấy hôm nay anh ta ngồi ở đây chính là một sai lầm
Về chuyện tiết lộ bí mật, anh ta không sắp xếp, anh ta cũng không ngờ Lâm Sở Sênh lại hành động nhanh như vậy
Từ hôm nay trở đi, Lâm Sở Sênh sẽ là giám đốc kinh doanh kiêm giám đốc điều hành tổng bộ của Thẩm Thị
Thân là người mới nhậm chức, cô nhất định phải đốt một mồi lửa.
Lâm Sở Sênh mở thiệp mời ra xem, bên trên viết thời gian địa điểm cùng với tên Thẩm Phong và Vương Phi, so với vẻ sang trọng bên ngoài thiệp mời thì bên trong có vẻ đơn giản hơn.
Lâm Sở Sênh xoay xoay thiệp mời trên tay,
Đương nhiên rồi, chúc Phó Tổng Giám đốc Thẩm răng long đầu bạc, bách niên giai lão.
Nói xong, cô giơ tay làm tư thế ôm quyền
Thẩm Phong giả vờ lấy danh sách từ bên nhân sự rồi xem qua, nói:
Phải không? Tôi thật sự không nhớ rõ nữa rồi.
Anh ta cười gượng, trả lại danh sách cho nhân sự
Lâm Sở Sênh liếc Thẩm Phong, căn bản không để ý tới anh ta,
Tôi vừa mới lên chức, không muốn để lại ấn tượng quá nghiêm khắc với mọi người, cứ xử lý mấy người này bằng cách khuyên bọn họ từ chức.
Thông báo với nhân sự xong, Lâm Sở Sênh quay đầu nhìn về phía Thẩm Phong,
Về chuyện của Phó Tổng Giám đốc Thẩm, bên ông Thẩm cũng đã điều tra rõ ràng, tất cả chỉ là hiểu lầm, tôi hi vọng sau này mọi người đừng nhắc lại nữa.
Mí mắt Thẩm Phong giật giật, nhưng vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra
Lâm Sở Sênh nói tiếp:
Thứ hai là thành tích
Bên kia, Thẩm Mạc đã ra thông báo, nếu hôm nay vẫn không tìm được Lâm Sở Sênh thì sẽ điều tất cả người của mình tới, đừng nói là thành phố Thanh, cho dù là lật hết cả nước thì anh cũng phải tìm cho được cô
Kết quả, tin tức về Lâm Sở Sênh được truyền từ Thẩm Thị tới, Lâm Sở Sênh đã bình yên trở về, lại còn đi làm cùng với Vân Ly
Lâm Sở Sênh vẫn còn đang giận Thẩm Mạc, thế mà lúc này anh ta lại nhắc đến chuyện kết hôn, chắc chắn là Lâm Sở Sênh sẽ không đồng ý.
Còn Lâm Sở Sênh lại nghĩ, nếu không giải quyết vấn đề nhà họ Thẩm và nhà họ Lâm, bọn họ dù có kết hôn cũng sẽ không có kết thúc tốt đẹp.
Thẩm Phong nheo mắt lại, trừ khi ngay đến bên nhân sự cũng là người của Lâm Sở Sênh.
Nghĩ đến chuyện này, Thẩm Phong cũng đã nghĩ thông, chẳng trách đôi khi Lâm Sở Sênh có thể trợn mắt nói bậy, đó là bởi vì có người dưới giúp cô giải quyết việc còn lại.
Nói xong, anh ta bảo trợ lý đứng sau lưng đưa danh sách cho Lâm Sở Sênh.
Lâm Sở Sênh nhìn qua rồi đưa cho bên nhân sự.
Cảm ơn.
Thẩm Phong cười rạng rỡ,
Tôi còn chưa đưa xong thiệp mời, tôi đã đưa thiệp mời tiếp đây, hi vọng tôi có thể sớm được uống rượu mừng của Giám đốc Lâm và anh Hai.
Anh ta nháy mắt, giống như đang nói đùa, trong khi rõ ràng là rất muốn giết chết đối phương.
Sau khi Thẩm Phong đi ra ngoài, Lâm Sở Sênh mới mở máy vi tính ra xem, mail bổ nhiệm đã được gửi xuống
Suy cho cùng, nỗi căm hận mà cô dành cho ba Lâm lớn hơn tình yêu thương quá nhiều
Ban đầu Vân Ly định nói vài câu với Lâm Sở Sênh, nhưng thấy sắc mặt cô không ổn lắm, anh ta không dám nói gì nữa.
Chỉ một câu nói đơn giản đã nhận được mười triệu
Lúc tiễn Vân Ly, ba Lâm còn cúi đầu nói:
Hôm qu9a là con gái nhà tôi không đúng, gây thêm phiền phức cho Vân tổng, cậu người lớn không chấp trẻ nhỏ, mong cậu đừng để ý.
Ở trước mặt tôi, tôi chỉ xem thành tích của mọi người.
Lâm Sở Sênh gõ bàn, đột nhiên điểm tên:
Phòng dự án...
Trưởng phòng dự án là người của Thẩm Mạc, anh ta biết Lâm Sở Sênh chắc chắn sẽ không làm khó mình nhưng vẫn hoảng sợ, thậm chí phản ứng đầu tiên là đứng lên giống như học sinh bị điểm tên
Lâm Sở Sênh tỏ ra nghiêm túc,
Tôi nghe nói bên dự án đã có kết luận về chuyện hôm qua?
Sai người sai chủ đề, hai người lại không nói gì nữa.
Đến chỗ ăn, hai người ăn bữa sáng đơn giản, thấy sắp tới giờ đi làm mới lái xe đến Thẩm Thị
Thẩm Phong cười tươi rói,
Mọi người cùng đến chung vui nhé.
Anh ta khẽ gật đầu, trông như thể đang rất phấn khởi vậy
Sau khi cười khoa trương một hồi, anh ta mới tới trước mặt trưởng phòng nhân sự, hỏi:
À, tôi có nghe Vương Phi nói về công việc của cô ấy, bởi vì đã hết kì dưỡng thai nên tôi đến làm thủ tục nghỉ việc cho cô ấy, cho tôi hỏi trình tự nghỉ việc thế nào nhỉ?
Thế nhưng Lâm Sở Sênh không hề quan tâm đến Thẩm Phong không mời mà đến, nên làm sao thì cứ làm như vậy.
Hôm nay tôi gọi mọi người đến họp, thứ nhất là để thảo luận về bầu không khí công ty chúng ta
Ừ, vẫn ổn.
Vân Ly gật đầu, nói xong mới cảm thấy không biết nói gì tiếp bèn dứt khoát chuyển sang đề tài khác:
Khi nào cô và Thẩm Mạc tổ chức hôn lễ?
Lâm Sở Sênh cười tự giễu,
Còn sớm lắm.
Vân Ly thật muốn vả vào miệng mình, chuyện gì không nói lại đi nói đến chuyện này
Trước đó, tôi cũng đã nói với phòng kinh doanh rồi, là cấp dưới của tôi, tốt nhất đừng nên có ý đồ riêng
Nếu để tôi phát hiện ra thì không cần biết người đó là ai, cũng chẳng cần biết người đó có chỗ dựa gì, đều phải lập tức cút ngay cho tôi.
Nói xong câu này, Lâm Sở Sênh còn cố ý liếc nhìn Thẩm Phong, cứ như người cô đang nói đến là anh ta vậy.
Bề ngoài có vẻ không có vấn đề gì, nhưng càng suy nghĩ thì càng thấy không ổn, giống như anh ta đi cửa sau từ chỗ ba Thẩm vậy
Có điều, thật sự là bề ngoài không có vấn đề gì cả
Thẩm Mạc kéo cà vạt, tất cả sự nhẹ nhõm khi tìm được Lâm Sở Sênh đều biến thành giận dữ, anh lập tức phóng thẳng xe đến công ty
Vừa tới công ty, người đầu tiên thấy Lâm Sở Sênh là Thẩm Phong.
Vương Phi muốn nghỉ việc?
Trưởng phòng nhân sự sững sờ, nhưng lại lập tức khôi phục trạng thái bình thường, sau đó nói ngắn gọn trình tự nghỉ việc ra.
Người bên nhân sự nhíu mày,
Tôi nhớ là ba người này đều do Phó Tổng Giám đốc Thẩm đặc biệt phê duyệt vào công ty.
Chắc chắn là bên nhân sự biết rõ nhất chuyện của ba người này, nhưng nói chuyện cũng phải có kĩ năng, trước hết bộ phận nhân sự phải biết có thể nói lời này hay không, trừ khi..
Sau khi lái xe ra ngoài, Lâm Sở Sênh liếc nhìn gương chiếu hậu, lúc ba Lâm quay về nhà, trong một giây phút thoáng qua, cô có cảm giác ông ta đã tuổi cao sức yếu thật rồi
Trong lòng cô bất giác run lên, nhưng ngay sau đó lại lập tức khôi phục trạng thái bình thường
Bàn xong chuyện này, cuộc họp xem như kết thúc, Lâm Sở Sênh vừa nói tan họp thì Thẩm Phong lại hồ lên:
Chờ một chút.
Ai cũng nhìn Thẩm Phong với vẻ khó hiểu, lẽ nào Thẩm Phong còn chưa thua đủ, lại muốn khiêu khích Lâm Sở Sênh nữa? Mọi người từ từ ngồi xuống, tất cả đều mang vẻ mặt cực kì nghiêm túc.
Được, vậy chiều nay tôi tới phòng làm việc của bà ký tên thay cô ấy.
Bàn xong chuyện với trưởng phòng nhân sự, Thẩm Phong quay về phía mọi người, nói:
Dù là vị trí nào thì đều phải tuân theo quy định của công ty
Hai người chúng tôi ở bên nhau thì nhất định phải có một người từ chức
Tôi nói đúng không, Giám đốc Lâm?
Lúc nói những câu này, khi thể của Thẩm Phong vô cùng cao.
Theo lý mà nói thì Thẩm Phong không cần đi, nhưng anh ta vẫn tới
Bởi vì có sự xuất hiện của Thẩm Phong, lúc ngồi vẫn là ngồi theo vị trí cũ của mình
Hôm nay Thẩm Phong ăn mặc trông rất tươi tắn, chủ yếu là chiếc cà vạt màu hồng của anh ta quá chói mắt,
Giám đốc Lâm, cuối tuần này tôi tổ chức hôn lễ, mong cô sẽ đến dự.
Anh ta cười, đặt thiệp mời đỏ thẫm lên bàn của Lâm Sở Sênh.
Vừa mới hôm qua, anh ta còn mất mặt như vậy, thế mà hôm nay đã tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, chỉ có thể nói diễn xuất của Thẩm Phong quá tốt.
Đương nhiên rồi.
Trông nụ cười của Lâm Sở Sênh sảng khoái cực kì,
Có điều, nghe những lời này từ miệng Phó Tổng Giám đốc Thẩm cứ khiến người ta cảm thấy kì quặc kiểu gì ấy.
Ồ, sao Giám đốc Lâm lại có cảm giác như vậy?
Thẩm Phong nhướng mày, tựa như rất muốn biết câu nói tiếp theo của Lâm Sở Sênh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.