Chương 203: Nói tiếng người
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 1778 chữ
- 2022-02-06 09:03:05
Còn về phần Vương Phi, anh ta đã nói cô ta muốn nghỉ việc, nếu lúc này anh ta thay đổi ý định thì chỉ có thể tự vả vào mặ8t mình.
Anh ta quay đầu, không muốn ở lại nơi này thêm một giây phút nào
Trước đó Thẩm Phong muốn thay trưởng phòng dự án, bây giờ người ta lên mặt với anh ta thì cũng không có gì đáng trách.
Rầm!
Là màu tím thật!
Anh đoán xem em đã ăn gì?
Lâm Sở Sênh hé miệng cười, nước bọt chảy xuống, mồm miệng tím ngắt trông như bị ma ám.
Thẩm Mạc không thèm nhìn con dao đó mà cố chấp lại gần Lâm Sở Sênh.
Anh không tin Lâm Sở Sênh sẽ thật sự làm tổn thương anh.
Lâm Sở Sênh, anh đếm đến ba, nếu em không buông dao xuống thì em hãy tự gánh lấy hậu quả!
Khuôn mặt Thẩm Mạc trầm xuống, anh ghét nhất là Lâm Sở Sênh lấy tính mạng của mình ra đùa.
Lâm Sở Sênh khinh thường hừ lạnh,
Em cũng tò mò muốn biết hậu quả mà Thẩm tổng nói.
Để cho an toàn, anh còn kéo tay cô ra sau lưng để cố định
Lúc chuẩn bị hôn xuống, ánh mắt đột nhiên thay đổi, bởi vì môi của cô đã biến thành màu tím.
Đương nhiên, sau khi Thẩm Mạc bế Lâm Sở Sênh đi, không ít người cảm thấy tiếc nuối vì không được xem kịch hay.
Lâm Sở Sênh, em lại giở trò gì đấy?
Thẩm Mạc vỗ vào chân Lâm Sở Sênh, đặt ngón tay lên môi cô, dù là nước bọt của cô thì anh cũng không ngại nếm thử
Thẩm Phong siết chặt nắm tay
Anh ta vốn cho rằng mình đã rất bình tĩnh rồi, nhưng khi Lâm Sở Sênh dùng thân phận của mẹ anh ta để kích thích anh ta, anh ta vẫn không nhịn được, không nhịn được muốn giết chết Lâm Sở Sênh.
Ở nhà, Lâm Sở Sênh không phải kiểu người dễ bị bắt nạt như mẹ Thẩm, chưa biết chừng cô còn trút giận thay cho mẹ Thẩm nữa, đến lúc đó, mẹ của Thẩm Phong sẽ không được thoải mái.
Bất kể là điểm nào cũng sẽ hại tới anh ta!
Lâm Sở Sênh dẫn đầu đám người đi ra ngoài
Cô đột nhiên dừng bước, bởi vì trước mắt là Thẩm Mạc đang đi qua đó
Bây giờ nếu cô chịu thua thì chẳng phải là uổng phí công sức của mình sao? May mà tay cô vẫn được tự do, cô giơ tay lên chắn giữa môi mình và môi Thẩm Mạc.
Thẩm Mạc buồn phiền kéo tay Lâm Sở Sênh qua một bên
Việc này không phải tôi nói là được, còn phải xem ý của ba như thế nào đã.
Thẩm Phong khó xử cười,
Còn tôi thì tôi hi vọng có thể ở cùng nhà với anh Hai rồi.
Anh ta lập tức tỏ rõ lập trường của mình.
Lâm Sở Sênh bật cười, vỗ vài cái lên vai Thẩm Phong,
Ngay cả kĩ năng nghe mà anh cũng không có sao? Đó vốn là nhà của Thẩm Mạc, anh ấy trở về nhà mình còn cần phải báo cáo với ai à? Hôm nay, tôi nói với anh là nể mặt anh nên mới báo cho anh một tiếng, vậy mà anh lại thật sự coi mình là nhân vật quan trọng hả? Tôi khuyên anh này Phó Tổng Giám đốc Thẩm, anh nhận rõ thân phận của mình một chút, đừng có nói ra mấy lời như vậy nữa, không người ta cười cho đấy.
Một..
hai...
Thẩm Mạc đếm rất chậm
Vừa nếm thử xong, sắc mặt anh cũng liền thay đổi.
Vị dâu tằm!
Chào buổi sáng, Thẩm tổng.
Khi chỉ còn cách khoảng một bước, Lâm Sở Sênh mới dừng lại, tươi cười chào hỏi anh
Cô vừa dứt lời liền bị Thẩm Mạc kéo đến trước mặt, cơ thể lập tức bị ép vào tường
Anh cúi đầu, muốn hôn lên môi cô
Khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Sở Sênh, trái tim thắt lại của Thẩm Mạc mới thả lỏng, ngay sau đó, cảm giác giận dữ liền ập tới
Chờ đã!
Lần này tới lượt Lâm 3Sở Sênh ngăn Thẩm Phong.
Tôi có việc riêng muốn nhờ anh giúp đỡ.
Lâm Sở Sênh nở nụ cười chân thành giống như n9gười một nhà,
Không biết anh đã nghe nói chưa, biệt thự của Thẩm tổng bị cháy rồi, đám cháy quá lớn, không thể ở được n6ữa
Hơn nữa, Thẩm Mạc dọn về nhà họ Thẩm ở, có phải có nghĩa là mối quan hệ giữa mẹ Thẩm và ba Thẩm đã tốt hơn rất nhiều rồi không
Bên ngoài, Thẩm Phong bị Thẩm Mạc đè đầu
Sau khi mọi người ra ngoài hết, Thẩm Phong đá mạnh vào ghế, phát ra âm thanh chói tai
Có lẽ anh ta cho rằng làm thế thì có thể phát tiết sự giận dữ của mình ra ngoài
Được rồi, tôi nói xong chuyện của mình rồi, tan họp đi.
Lâm Sở Sênh nhấc tay lên, ung dung nói, như thể không nhìn thấy Thẩm Phong đã bị cô chọc tức đến mức nào.
Có điều lúc quay người, cô nói bằng giọng chỉ có cô và Thẩm Phong nghe được:
Cái này gọi là thừa thắng xông lên!
Cô ngẩng cao đầu, bước ra ngoài giống như một nữ vương.
Ngay cả người điềm tĩnh như Thẩm Mạc cũng phải hoảng sợ
Lâm Sở Sênh đột nhiên nhắm mắt, vừa bước chân lên liền ngất xỉu.
Đám trưởng phòng còn chưa đi xa không nhịn được quay đầu lại
Vừa thấy tự thể của hai người liền biết bọn họ đang làm gì
Lâm Sở Sênh nói xong, đám trưởng phòng phía sau đều bật cười.
Lâm Sở Sênh đang chê cười Thẩm Phong là đứa trẻ ba tuổi, nhưng hết lần này tới lần khác, Thẩm Phong không thể cãi lại được.
Lâm Sở Sênh mở mắt ra,
Em phải tốn công lắm mới tìm được dâu tằm vào mùa này đấy.
Lâm Sở Sênh kéo áo, ngồi dậy
Cô học chiều này trên tivi, đám thích khách gì gì đó có thể cắn thuốc độc, còn cô thì có thể cắn ra nước dâu tắm, đề phòng Thẩm Mạc động dục trước mặt mọi người
Có điều, lúc này con dao găm không nhắm vào Thẩm Mạc, mà nhắm vào Lâm Sở Sênh
Hiển nhiên chiêu này có tác dụng hơn chiêu vừa rồi
Thẩm Mạc một đêm không ngủ nhìn có vẻ tiều tụy, râu còn chưa cao, chắc là chưa rửa mặt, có cảm giác mặt mày nhơm nhớp
Áo sơ mi cởi bỏ ba nút, bên trong là lồng ngực rắn chắc như ẩn như hiện, có điều vì chưa thay đồ nên vải áo quần còn có nếp nhăn
Thẩm Phong đứng yên ở đó, từng trưởng phòng đi qua trước mặt anh ta, phần lớn đều cười ra mặt
Thậm chí lúc trưởng phòng dự án đi ngang qua còn nói:
Nén bị thương!
Còn không phải sao? Rõ ràng là muốn tính kế Lâm Sở Sênh, kết quả không chỉ bị trả đũa mà còn bị mất đi ba tướng giỏi của mình, thật sự là cần phải nén bị thương mà
Lúc đếm tới ba, ánh mắt của anh thay đổi, ngay cả Lâm Sở Sênh cũng không thấy rõ anh ra chiêu như thế nào, mà tay cô đã bị cố định ra sau, con dao găm chướng mắt đã rơi xuống đất
Lâm Sở Sênh, rốt cuộc em đang chơi trò gì vậy?
Thẩm Mạc ôm chặt Lâm Sở Sênh, để phòng cô lại ra chiêu gì đó
Ai cũng che miệng cười, có thể khiến cho Thẩm Mạc mất kiểm soát đến mức đó, Lâm Sở Sênh cũng là một nhân tài.
Đương nhiên, Lâm Sở Sênh làm như vậy là bởi vì cô đang tức giận
Thẩm Mạc hoảng sợ bế Lâm Sở Sênh về phòng làm việc, đặt cô nằm xuống ghế sofa, còn chuẩn bị gọi điện thoại mời bác sĩ tới khám
Có điều, nhìn thể nào cũng không thấy Lâm Sở Sênh giống như là đang có bệnh.
Tôi và Thẩm tổng có ý muốn dọn về nhà ở, anh về dọn dẹp giúp chúng tôi một chút, chiều nay chúng tôi sẽ về.
5Lâm Sở Sênh nói xong còn vỗ vai Thẩm Phong giống như chị dâu vỗ vai em chồng
Thẩm Phong nheo mắt, đối với anh ta chuyện này chắc chắn không phải là chuyện tốt! Chắc chắn không phải!
Nhà họ Thẩm rất lớn, có cả biệt thự cho Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc ở riêng, dù có tới thêm vài người cũng vẫn có chỗ ở, vấn đề ở chỗ là ý nghĩa của việc trở về.
Lần này Thẩm Phong thất bại, chắc là đã khiến người ta suy đoán tương lai của Thẩm Mạc sẽ tốt hơn Thẩm Phong
Nhưng đẹp trai đúng là có lợi thật, nếu người bình thường có tạo hình này thì sẽ được gọi là nghèo túng, còn đổi thành Thẩm Mạc thì lại được gọi là vẻ đẹp suy sụp
Lâm Sở Sênh quay đầu chào hỏi mọi người, bảo bọn họ về trước, còn mình thì đi về phía Thẩm Mạc, cô thong thả đi từng bước một
Có điều, lúc này anh gần như đã mất hết kiên nhẫn rồi
Lâm Sở Sênh vẫn giữ vẻ mặt ung dung,
Em nào dám chơi cái gì
Nhìn Lâm Sở Sênh ngồi đó đắc ý nháy mắt, Thẩm Mạc càng giận hơn, nhất là khi đang ở trong phòng làm việc của anh, anh muốn làm gì thì làm
Lúc Thẩm Mạc nhào về phía Lâm Sở Sênh một lần nữa, con dao găm của cố lại phát huy tác dụng
Tuy nhiên, làm như vậy lại càng lộ rõ vẻ chật vật, vô dụng của anh ta
Bị một người phụ nữ chọc giận thành ra như vậy, lại còn không thể làm gì được, không phải vô dụng thì là gì.
Lâm Sở Sênh cố ý! Chắc chắn là cố ý! Anh dám bảo đảm là cô cố ý!
Nhưng anh còn chưa chạm vào môi cô thì đã lập tức phải dừng lại, bởi vì một con dao găm lạnh bằng đang chĩa vào lồng ngực anh,
Thẩm tổng cần phải tỉnh táo!
Giọng nói của Lâm Sở Sênh lạnh bằng như hồi họ mới quen nhau.
Em chỉ sợ anh bị ảnh hưởng, thành trò cười trước mặt mọi người thôi mà!
Nói tiếng người!
Dùng lý do này, dù có lừa quỷ thì cũng chưa chắc lừa được, huống chi là lừa Thẩm Mạc.
Mặt Lâm Sở Sênh sầm lại
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.