Chương 205: Tôi mang thai con của thẩm mạc
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2209 chữ
- 2022-02-06 09:03:10
Mà ngay cả mẹ kế Lâm cũng bị khí thế này dọa sợ, thậm chí có một dây thần kinh trong lòng bà ta vẫn không ngừng run lên.
Lâm Sở Sênh cúi đầu8, ngắt một bông hoa cúc dưới đất, đặt lên chóp mũi khẽ ngửi:
Nhưng tôi sẽ tốt bụng đặt một bông hoa cúc lên trước phần mộ của bà.
Sau đó cô giật 3mạnh cánh hoa cúc, tung lên không trung
Lâm Tiêu Tiêu và ông Cam hợp tác với nhau mà vẫn bị thua dưới tay Lâm Sở Sênh thì làm gì còn sức để lăn lộn được nữa, nhất là trong tình huống đắc tội với Vân Thị!
Lâm Tiêu Tiêu nhập viện để giữ thai, nỗi đau của mẹ kế Lâm hiện rõ trên mặt, nhưng nỗi đau của ba Lâm lại khắc sâu trong long
Người đâu, đuổi cái thứ không biết trời cao đất dày này ra ngoài cho tôi!
Bà ta vung tay lên, nghĩ mắt không thấy thì tâm cũng sẽ không phiền
Người giúp việc đi ra ngoài, nhưng trên người Lâm Sở Sênh vẫn luôn có loại khí chất khiến cho người khác không dám to gan động vào.
Tất nhiên lúc ra cửa, bà ta vẫn đeo khẩu trang lên, đây là thứ rất dễ mua ở máy bán hàng tự động trước của bệnh viện.
Xe của Lâm Sở Sênh chưa hề lăn bánh mà vẫn đang chờ ở bên dưới, mãi đến khi thấy mẹ kế Lâm nổi giận đùng đùng rời đi, cô mới nhếch miệng cười.
Mẹ!
Lâm Tiêu Tiêu thấy mẹ kế Lâm mãi không nói gì, cũng thầm cảm thấy không ổn lắm
Lúc này mẹ kế Lâm mới chuyển hướng sang Lâm Tiêu Tiêu, miễn cưỡng cười cười,
Gần đây mẹ không nghỉ ngơi đủ thôi, không sao đâu.
Những lời này vừa để giải thích với Lâm Tiêu Tiêu, đồng thời cũng là nói cho chính bà ta nghe, chắc chắn là như vậy, mấy hình ảnh này xuất hiện cũng chẳng nói lên được điều gì.
Lâm Tiêu Tiêu không thể chịu nổi giày vò nữa, ông ta chỉ có thể nghĩ cách chặt bớt tay chân của mẹ kế Lâm, khiến bà ta không thể làm loạn thêm, ít nhất là trong khoảng thời gian Lâm Tiêu Tiêu đang nằm viện.
Chỉ có thể nói là ba Lâm quả thật lòng với mẹ kế Lâm! Nhưng mà sổ của Lâm Tiêu Tiêu cũng rất tốt, đã đến nước này rồi mà vẫn có người đàn ông sẵn sàng chiều chuộng cô ta, hầu hạ cô ta, đúng là rất hiếm gặp! Có điều, xem ra Lâm Tiêu Tiêu không phải là người biết trân trọng hạnh phúc.
Cánh hoa lả tả rơi xuống khiến cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng, cứ như thể thứ mà Lâm Sở Sênh 9đang tung không phải là cánh hoa mà là tiền âm phủ của người chết! Ánh mắt cô đảo qua mẹ kế Lâm và Lâm Tiêu Tiêu rồi xoay người, dứt khoát rời đi <6br>
Sau khi Lâm Sở Sênh đi về, không khí trong phòng chẳng những không ẩm lên mà trái lại còn có cảm giác lạnh đi.
Trước mắt mẹ kế Lâm n5hư biển hết thành màu đỏ của máu, mẹ Lâm đang nằm dưới đất, cả người đầy máu, khóc cũng ra máu, nguyền rủa bà ta phải sống không bằng chết
Cút! Lập tức cút ra ngoài cho tôi!
Người tình của ba Thẩm hít sâu một hơi, bà ta không thể chịu nổi lời khiêu khích này
Lâm Sở Sênh vẫn ngồi yên không nhúc nhích
Tất nhiên vẫn có vài người muốn nịnh bợ bà ta, thật sự tiến lên bắt lấy cánh tay Lâm Sở Sênh.
Chát!
Đây chính là cái gọi là: Họa vô đơn chí!
Đối phương còn chưa nói xong thì mẹ kế Lâm đã không nghe nổi nữa, điện thoại của bà ta trượt xuống đất, rơi
cộp
một tiếng, đôi môi bà ta không ngừng run lên vì tức
Lâm Sở Sênh xách hai chiếc túi có quai đi vào, người tình của ba Thẩm ngồi sơn móng tay trên ghế sofa, bà ta không hề có ý định nhìn đến Lâm Sở Sênh
Lâm Sở Sênh cũng không sốt ruột, cô quặng túi xách trong tay lên mặt bàn, suýt nữa thì đập cả vào tay người tình của ba Thẩm, dứt khoát ngồi xuống chỗ đối diện rồi nhìn chằm chằm vào bà ta
Mẹ, rốt cuộc mẹ làm sao vậy?
Lâm Tiêu Tiêu hơi bất mãn với việc thay đổi cảm xúc đột ngột của mẹ kế Lâm, thậm chí trên mặt cô ta còn dần lộ ra biểu cảm chán ghét
Ba của con, ông ta sắp giết chết chúng ta rồi!
Mẹ kế Lâm tức giận giậm chân, làm vợ chồng nhiều năm như vậy, giờ trong mắt bà ta, ba Lâm quá độc ác, quá tuyệt tình! Lâm Tiêu Tiêu không dám nói lời nào, chủ yếu là vì thấy biểu cảm của mẹ kế Lâm quá nghiêm túc nên không dám ho he gì
Lâm Sở Sênh, tao sẽ giết mày trước!
Ánh mắt mẹ kế Lâm như sắp phun ra lửa, bà ta bẻ khớp tay răng rắc
Sau đó bà ta không giải thích gì với Lâm Tiêu Tiêu mà cầm túi xách của mình đi
Hôm nay thật sự không có người giúp việc sao? Chắc chắn là không phải rồi, chẳng qua là bà ta đã đặc biệt nhắc bọn họ không được ra ngoài, nên nguyên một đám người giúp việc đều đang trốn trong một góc tối nào đó mà thôi.
Nhìn dáng vẻ hung hăng càn quấy của Lâm Sở Sênh, ai cũng đều trợn mắt lên nhìn chằm chằm, đây là chuyện chưa từng thấy mấy năm qua, đừng nói là bậc con cháu thế này, thậm chí ngay cả mẹ Thẩm cũng chưa bao giờ hà khắc với người tình của ba Thẩm như vậy
Thấy hai bên mình có cả đống người đang đứng, Lâm Sở Sênh mới chậm rãi đứng lên,
Chướng khí mù mịt thật đấy, sao có nhiều người không biết thân biết phân thể nhỉ, ông chủ bà chủ nhà này còn chưa nói chuyện, bà là cái thá gì chứ?
Nếu vừa nãy chỉ là châm chọc khiêu khích thì bây giờ coi như Lâm Sở Sênh đang chửi thẳng mặt bà ta
Lâm Sở Sênh là con gái mà lại còn đến một mình, ba Thẩm là đàn ông cũng không thể ra mặt gây khó dễ Lâm Sở Sênh, cho nên trong nhà chỉ còn có mỗi mẹ Thẩm, người tình của ba Thẩm và Vương Phi.
Mẹ Thẩm là người không thích ra mặt, thế nên ba người phụ nữ còn lại lại có đất để diễn kịch rồi
Mọi chuyện đều giống như cô nghĩ!
Tất nhiên, Lâm Sở Sênh cũng đã nghe nói về chuyện của Lâm Thị, có điều cô lại thấy rõ là ba Lâm làm thể không phải là vì muốn nhắm vào mẹ kế Lâm, mà trái lại ông ta còn đang bảo vệ bà ta
Cô chớp chớp hàng mi, thậm chí còn khoa trương bật cười thành tiếng.
Thẩm Phong đã quen với việc bị Lâm Sở Sênh khiêu khích, nhưng mẹ anh ta thì không, nói một cách nghiêm túc thì hôm nay coi như là lần đầu tiên bà ta đối đầu trực diện với Lâm Sở Sênh, mặt người tình của ba Thẩm đổi hẳn sang màu đỏ, trông có vẻ như sắp nổi điên lên bất cứ lúc nào.
Thấy người giúp việc vẫn còn đang đứng đực ra, không nhúc nhích gì, bà ta sốt ruột giậm chân
Đã đến mức này rồi, người giúp việc đánh tiến về phía trước, xem như đến gần Lâm Sở Sênh hơn,
Tôi muốn nhìn thử xem, hôm nay ai dám to gan như vậy!
Lâm Sở Sênh hơi ngẩng lên, nhìn chằm chằm vào người tình của ba Thẩm
Buổi chiều, Lâm Sở Sênh mua ít đồ dùng hằng ngày, có cả đồ của cô lẫn của Thẩm Mạc, mua xong cô mang luôn về nhà họ Thẩm
Tất nhiên, ba Thẩm cũng chẳng nói gì về việc Thẩm Mạc quay về nhà họ Thẩm, nhưng ông ta lại để cho người tình của ông ta trông coi việc sắp xếp
Đầu mẹ kế Lâm nổ đoàng một tiếng, bà ta tự thấy mình làm việc rất kín đáo, nếu muốn tìm ai đó biết chuyện thì chắc chắn là ba Lâm, chỉ có thể là ông ta!
Bên này bà ta vẫn còn đang đọc một loạt tin nhắn thì điện thoại lại vang lên, mẹ kế Lâm vừa nghe máy, đối phương đã sốt ruột nói,
Bà chủ, xảy ra chuyện gì vậy? Hôm nay Lâm tổng cắt giảm biên chế, rất nhiều người của chúng ta đã bị sa thải.
Vừa chạm tay vào Lâm Sở Sênh, cô đã đánh mạnh một cái,
Giở trò gì thế?
Cuối cùng Lâm Sở Sênh còn mắng thêm một câu, câu nói kia không chỉ là để mắng người giúp việc mà đồng thời cũng là mắng cả người tình của ba Thẩm.
Đánh người xong, Lâm Sở Sênh còn phủi tay như đang chê bẩn, sau đó lấy một con dao gọt trái cây từ trong túi xách ra đặt
bộp
lên bàn trà
Đến khi Lâm Tiêu Tiêu kêu lên, mẹ kế Lâm mới bình tĩnh lại, nhưng lòng bàn tay và phía sau lưng bà ta vẫn ướt đẫm mồ hôi
Mẹ Lâm chết trên tay bà ta nhiều năm như vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện thế này, bà ta thầm cảm thấy cực kì bất an, giống như có chuyện gì đó rất lớn sắp xảy ra, bà ta đưa tay lên ôm ngực, cố ép mình bình tĩnh lại
Không phải là ông ta cố ý thiên vị người tình của mình, mà chủ yếu vì mẹ Thẩm không muốn động vào, bây giờ mẹ Thẩm đã đạt đến cảnh giới gần như thoát tục rồi, không màng đến bất cứ chuyện gì nữa
Lâm Sở Sênh cố ý đến vào lúc chưa tan làm để cất mấy thứ kia, trừ lái xe ra thì cô hoàn toàn đơn phương độc mã
Tay mẹ kế Lâm không ngừng run lên, thậm chí bà ta còn thấy mẹ Lâm đang đi thẳng về phía trước, máu ở nửa người dưới của mẹ Lâm liên tục chảy xuống, hệt như lúc bà chết
Á!
Mẹ kế Lâm không chịu nổi, vội hét lớn một tiếng!
Mẹ!
Lâm Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng hét này thì lại càng hoảng sợ hơn, cô ta vội gọi mẹ kế Lâm một câu
Người tình của ba Thẩm ngẩng đầu lên liếc nhìn, từ từ đặt đồ trong tay xuống, khẽ thổi ngón tay mình.
Cô đang ra vẻ với tôi đấy à?
Không có mặt ba Thẩm nên giọng nói của bà ta cũng không phải kiểu mềm mại đầy quyến rũ, mà có cảm giác đanh đá hơn.
Bình thường tôi cũng khá rộng lượng với họ, nhưng những người này cũng có suy nghĩ của riêng mình, họ sẽ tự nghĩ xem có phải ai cũng đáng để họ hao tâm tổn trí hay không.
Mồm mép người tình của ba Thẩm rất nhanh nhạy, hiện tại có thể thấy là bà ta không chịu thiệt tí nào
Nhưng Lâm Sở Sênh mỉm cười, nụ cười của cô rất ngọt, ngọt như bỏ thêm mật vào vậy,
Tôi nói là bà Thẩm, liên quan gì đến bà?
Sau khi an ủi Lâm Tiêu Tiêu, mẹ kế Lâm vẫn còn cảm thấy băn khoăn xem Lâm Sở Sênh nói như vậy là có ý gì, bà ta vội lấy điện thoại ra kiểm tra tiền, kết quả là thấy một loạt tin nhắn từ ngân hàng gửi đến, tất cả đều có cùng một nội dung là tiền chuyển khoản
Hết thảy, toàn bộ tiền dưới danh nghĩa của mẹ kế Lâm đều đã bị chuyển đi hết, không còn một xu nào!
Bà hiểu nhầm rồi, tôi chỉ thương cảm thôi, người giúp việc nhà họ Thẩm chẳng ai có mắt nhìn gì cả, chắc hẳn bình thường bà Thẩm cũng chẳng quản xem họ làm gì bao giờ nên mới tạo cho họ thói quen thiếu tập trung thế này.
Lâm Sở Sênh lấy một chiếc gối ôm ở bên cạnh, trông như đang nói chuyện nhà mình.
Lâm Sở Sênh mang đồ đến, theo lý mà nói thì cũng phải có người đi ra mời vào, nhưng lại không có ai đi ra, mặc dù cũng thầm biết việc này liên quan đến người tình của ba Thẩm, nhưng không thể nổi cáu hay nói gì bà ta được, nên đành nhắc đến người giúp việc.
Vẫn còn một số người không sợ chết, nhưng Lâm Sở Sênh vừa làm vậy coi như đã dọa được tất cả bọn họ.
Người tình của ba Thẩm trợn mắt đến mức sắp lòi cả con ngươi ra ngoài,
Không ai dám ra tay đúng không, vậy tôi ra tay.
Bà ta định tiến lên kéo Lâm Sở Sênh ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.