Chương 206: Ph n


Người giúp việc cúi thấp đầu xuống, mãi đến khi thấy người tình của ba Thẩm gật đầu mới dám ra hiệu mời

Thẩm Mạc 8muốn về nhà ở, có thể nào thì người tình của ba Thẩm cũng không thể cản lại được, nên chắc chắn phòng ốc cũng đã được ch3uẩn bị sẵn

Lúc này, Lâm Sở Sênh mới cầm con dao lên, như cười như không nhìn bà ta,
Kể cả tôi có không mang tha9i thật thì sao? Bà dám ra tay với tôi chắc?
Cô cười gằn, trong mắt lộ rõ vẻ khinh miệt.
Vương Phi vừa mới ngoan ngoãn lại, lập tức có người cầm hộp giữ nhiệt đến, đổ vào miệng cô ta
Buồn nôn!
Vương Phi lập tức nôn ngược ra
Chỉ chia tay thôi cũng khiến bản thân nhập viện, chỉ có thể nói Trương Nhất Nhất quá nặng tình rồi.
Nghe tiếng mở cửa, Trương Nhất Nhất thấy người đến là Lâm Sở Sênh, quyển sách liền rời khỏi tay cô ấy với tốc độ nhanh nhất, mặt mũi cô ấy nhăn tít lại,
Đồ vô lương tâm này, bây giờ mới đến thăm tớ!
Mặc dù nghe có vẻ như đang oán trách, nhưng nụ cười tươi rói trên mặt kia lại khiến mọi người không thể tin lời cô ấy nói được

Xin lỗi, xin lỗi!
Lâm Sở Sênh đặt hoa quả xuống, chắp tay lại, làm ra tư thế xin lỗi
.
Lâm Sở Sênh ngồi xuống giường bệnh của Trương Nhất Nhất, còn tiện tay cầm quyển sách mà Trương Nhất Nhất vừa đọc lên.
Vừa nãy thấy Trương Nhất Nhất đọc có vẻ chăm chú, Lâm Sở Sênh còn tưởng là sách chuyên ngành gì, nào ngờ vừa xem tên sách, Lâm Sở Sênh liền cảm thấy có đàn quạ đen bay qua đầu mình,
Làm thế nào để mắc bệnh tâm thần
, kiểu sách này chắc cũng chỉ có kiểu người như Trương Nhất Nhất mua thôi!
Mặc dù cô ta biết cái ghế cũng chẳng có tác dụng gì, nhưng cũng chẳng còn có cách nào khác, bây giờ cô ta đang mang thai, không thể di chuyển được đồ gì quá nặng được.
Chỉ một lát sau đã có người gõ cửa, Vương Phi ngồi trên giường, cả người bắt đầu run lẩy bẩy

Mở cửa!
Người tình của ba Thẩm gõ vài cái rồi mất kiên nhẫn hét lên
Người tình của ba Thẩm 6dám không? Tất nhiên là không dám, ít nhất thì bà ta cũng không dám thăm dò một cách quang minh chính đại như vậy!
<5br>Lâm Sở Sênh đi rất chậm, nhưng cũng đến rất nhanh, thật ra căn nhà này cũng không khác gì một căn biệt thự độc lập, chỉ có điều nó được thông với biệt thự chỉnh bằng một cánh cửa
Thật ra hôm nay mục đích chính của việc Lâm Sở Sênh cố ý khiêu khích người tình của ba Thẩm là để đánh phủ đầu đám người giúp việc kia, nếu có để lại ấn tượng mình là quả hồng mềm ngay từ đầu thì sẽ có không ít người đến nắn bóp! Thay vì buồn phiền vì đám người thích nắng hồng như vậy, chẳng thà vừa đến đã khiến người ta đau đầu, tạo cảm giác khó đối phó cho xong
Tất nhiên, chuyện này chắc chắn là nên tránh để cho Thẩm Mạc ra tay xử lý, dù sao trong nhà vẫn nên để phụ nữ ra tay thì hơn

Tớ cũng bị ép xem đấy, cậu xem thử xem mẹ tớ bắt tớ xem cái gì này.
Trương Nhất Nhất chu miệng ra, lấy một chồng ảnh từ tủ đầu giường, đúng hơn thì đây là ảnh chụp của một số người đàn ông.
Cao thấp mập gầy, cần gì thì sẽ có đó! Cứ cho là vậy đi! Tuy nhiên, tất cả đều là đàn ông.
Lâm Sở Sênh tùy ý ngồi nhìn một lát, một lúc lâu sau mới nói một câu,
Cậu muốn lấy chồng à?
Vì có ảnh của nhiều người nên cô mới có cảm giác như thế.
Dù người tình của ba Thẩm không động đến thứ bẩn thỉu kia, nhưng bà ta vẫn cảm thấy trên người như bị ám thứ mùi ấy, có thể nào thì cũng phải về tắm rửa lại.
Tắm rửa xong, bà ta thay đồ từ trong ra ngoài, ăn mặc cẩn thận rồi mới đi tìm ba Thẩm.
Mặc dù đã ngoài năm mươi nhưng sức bền của ba Thẩm ở phương diện nào đó vẫn rất tốt, người tình của ông ta luôn có cảm giác mình vẫn còn trẻ, ít ra thì bà ta vẫn cảm thấy mình còn có thể
bay lên
.
Thấy ánh mắt Lâm Sở Sênh không đúng lắm, Trương Nhất Nhất ngại ngùng gãi đầu

Tớ thấy tên quyển sách này rất thú vị nên tò mò mua thử, nhưng đến khi đọc bên trong thì thấy đúng là thú vị thật.
Trương Nhất Nhất cười khan một tiếng, lấy cuốn sách ra khỏi tay Lâm Sở Sênh, cô ấy nhìn xung quanh một lượt rồi lẳng lặng giấu nó xuống dưới gối.
Dù sao phòng bệnh cũng là nơi lúc nào cũng có thể có người bước vào.
Lâm Sở Sênh đi rồi, người tình của ba Thẩm đưa tay lên đuổi những người giúp việc khác ra, nhưng thật ra bà ta vẫn không thể nuốt được cơn bực bội này xuống, mà đây lại là chuyện nhỏ, không hợp để làm phiền đến ba Thẩm.
Lúc ngẩng đầu lên, vừa hay bà ta lại thấy Vương Phi đứng đó, ánh mắt bà ta hơi thay đổi, thậm chí còn lóe lên vẻ kì quái
Lúc Vương Phi nhìn thẳng vào ánh mắt của bà ta, cô ta bất giác run lên, thậm chí phản ứng đầu tiên của cô ta chính là vội vàng quay đầu rời đi
Vương Phi muốn chạy, nhưng người giúp việc đã giữ chặt lấy cô ta, khống chế tay cô ta rồi ghì cô ta xuống giường.

Tôi khuyên cô đừng nên cử động, bây giờ cô có thể ở lại nhà họ Thẩm này cũng chỉ vì cái bụng mà thôi, để xem nếu không có đứa con, tôi sẽ trừng trị cô thế nào.
Người tình của ba Thẩm túm lấy tóc Vương Phi, dường như lúc này bà ta đang ghép mặt Lâm Sở Sênh đè lên mặt cô ta, bà ta hơi nheo mắt lại, nỗi căm hận trong mắt lại càng rõ ràng hơn.
Cả người bị người khác giữ chặt, tóc cũng bị nắm lấy, Vương Phi cũng rất muốn phản kháng, nhưng đúng như người tình của ba Thẩm nói, nếu cô ta liều mình phản kháng, ngộ nhỡ khiến bụng bị thương thì người cuối cùng gặp đen đủi vẫn chỉ có cô ta mà thôi.
Cô ta vốn định đến xem náo nhiệt, còn tưởng chắc chắn Lâm Sở Sênh sẽ phải chịu thiệt trong tay người tình của ba Thẩm, kết quả bà ta vừa lên đã bị khí phách của Lâm Sở Sênh đè bẹp
Tất nhiên, người tình của ba Thẩm bị khinh bỉ như vậy, nhất định sẽ muốn trút giận, Vương Phi vội chui tọt vào phòng như đang chạy trốn
Sau khi vào, cô ta còn cố ý khóa trái cửa, khóa trái xong còn kê một cái ghế chặn lại
Người tình của ba Thẩm điều chỉnh lại xong xuôi, nhưng Vương Phi thì vẫn còn khổ sở, nước mắt nước mũi của cô ta chảy tèm nhem, cô ta nắn khan, cố hết sức để nôn thử kia ra ngoài, mà càng nôn thì lại càng cảm thấy đắng chát, đều là người với nhau mà sao cô ta và Lâm Sở Sênh lại khác xa nhau đến vậy.
Lâm Sở Sênh về phòng mình cũng chỉ nằm một lúc rồi lại đứng lên, cô không biết loại người như người tình của ba Thẩm liệu có thể đặt máy nghe lén, camera theo dõi hay bỏ thứ gì đó độc hại vào đây hay không, cô chỉ nghỉ ở đây một lát rồi vội vàng rời đi.
Mà hôm nay Lâm Sở Sênh cũng lười không muốn đi làm, sau khi rời khỏi nhà họ Thẩm, cô đến thăm Trương Nhất Nhất, bây giờ trong phòng bệnh chỉ có một mình Trương Nhất Nhất đang ngồi đọc sách, mặc dù sắc mặt Trương Nhất Nhất không quá tốt, nhưng trông cũng đã có sức sống hơn.

Sao, thân thể không thoải mái à, tôi đặc biệt bảo người đi lấy thuốc dưỡng thai về đấy, đừng làm tổn hại đến cháu của tôi.
Người tình của ba Thẩm chầm chậm đi đến, lạnh lùng liếc Vương Phi, sau đó nhấc tay lên ra hiệu cho người giúp việc mang thứ kia đến.
Nhưng trong giọng điệu lạnh như băng của bà ta, căn bản là không thể nghe ra được vẻ quan tâm đến cháu mình
Một hộp giữ nhiệt nhìn rất bình thường, nhìn qua thì có vẻ không có vấn đề gì, nhưng khi đưa đến gần thì Vương Phi ngửi thấy mùi thối rất nhức mũi, cô ta biết rõ, người tình của ba Thẩm tuyệt đối sẽ không tốt bụng đến vậy
Vương Phi ôm lấy chân mình, cả cánh tay đều run rẩy:
Tôi thấy trong người không thoải mái, cần phải nghỉ ngơi!
Lúc nâng giọng đáp lại, cô ta mới phát hiện ra giọng mình cũng đang cực kì run
Vương Phi nói xong, bên ngoài có vẻ như không có tiếng động gì nữa, Vương Phi dựng tại lên nghe ngóng, thấy đúng là không có tiếng động gì thì mới yên tâm hơn, cô ta vỗ vỗ ngực, dựa đầu vào thành giường từ từ thở dốc
Bên ngoài vốn đang rất yên tĩnh lại đột nhiên trở nên ồn ào, Vương Phi vừa định đứng lên xem xảy ra chuyện gì thì cửa đã bị người khác mở ra, lúc cửa bị đẩy, chân ghế còn ma sát với sàn nhà, phát ra âm thanh chói tai! Người tình của ba Thẩm đứng ở chính giữa, hai bên là người giúp việc bà ta dẫn đến, tất nhiên, trong mắt Vương Phi thì họ không phải là người giúp việc mà là ác quỷ
Thứ mùi vị tanh tưới này, nếu cô ta đoán không nhầm thì người tình của ba Thẩm vừa cho cô ta ăn phân! Vương Phi buồn nôn đến mức muốn nôn hết tim gan phèo phổi ra ngoài, chắc chắn cô ta không bao giờ ngờ được rằng bà ta lại biến thái đến mức này! Người tình của ba Thẩm buông tóc Vương Phi ra, bà ta thích thú nhìn vẻ chật vật của cô ta
Bao nhiêu năm nay, điều bà ta không chịu nổi nhất là bị người ta nhắc đến chuyện thân phận, bây giờ bà ta không thể động đến Lâm Sở Sênh, nhưng nếu không có người để trút giận thì bà lại không thể chịu nổi cục tức này.
Không thể nghi ngờ, Vương Phi chính là người hợp lý nhất để bà ta giận cá chém thớt.
Tất nhiên bà ta cũng đã nghe ngóng qua, nếu bị chuốc thứ này thì chỉ có người lớn chịu khổ, còn đứa bé sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Vậy là đủ rồi!
Người tình của ba Thẩm dẫn đoàn người rời đi, sau khi phát tiết xong, bà ta mới cảm thấy tâm trạng khá hơn, ít ra thì trên mặt đã xuất hiện vẻ tươi cười
Vốn dĩ mặt Trương Nhất Nhất đang nhăn tít lại, nghe thấy câu này của Lâm Sở Sênh liền lập tức bật cười,
Nếu là chọn rể thì tớ muốn làm như thời cổ đại ấy, ném một quả tú cầu là xong việc!
Sau đó cô ấy đẩy ảnh chụp ra phía trước, kéo chăn trùm qua đầu, rên rỉ,
Mẹ tớ đang ép tớ đi xem mắt.


Xem måt?

Đầu óc Lâm Sở Sênh không thể theo kịp, hình như tình tiết này phát triển quá nhanh rồi thì phải.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.