Chương 346: Làm tất cả mọi người mất mặt


Lâm Sở Sênh đang cảm thấy mĩ mãn thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên.

Lâm Sở Sênh không cần nghĩ cũng biết chắc chắn n8gười gọi đến là Cam Như Ý. Cô chậm rãi cầm điện thoại di động lên, nhẹ nhàng trượt vào chỗ nhận cuộc gọi:
Alo, cô Cam.

Shemale: Shemale (còn viết là she-male hoặc she-man) là thuật ngữ tiếng Anh dùng để chỉ những người đàn ông chuyển đổi giới tính thành phụ nữ. Shemale là ghép của 2 từ
she
(cô ấy) và
male
(đàn ông). Ngày nay với công nghệ y học hiện đại có thể làm một người đàn ông hoàn toàn trở thành phụ nữ (trừ khả năng sinh sản). Quốc gia phổ biến và quen nhất với thuật ngữ này là Thái Lan. Tại đây họ còn gọi Shemale là Katoey.
Lâm Sở Sênh cúp điện thoại, bản thân cũng nở nụ cười. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên Vân Ly bị người ta nói là Shemale.
Có điều Lâm Sở Sênh cũng không gọi điện thoại cho Vân Ly mà chỉ gửi một tin nhắn nói hai chữ
cảm ơn
rất đơn giản.
Không phải là cô không coi tình nghĩa của Vân Ly ra gì, mà là vì quá quan tâm cho nên mới muốn giảm thiểu mọi liên hệ! Vân Ly là người thông minh, nhất định sẽ hiểu ý của cô. Làm như vậy ít nhất có thể bảo đảm rằng không cho Vân Ly bất cứ hi vọng nào, anh ta cũng sẽ không quá thất vọng.
Lâm Sở Sênh thuận tay đặt điện thoại xuống bên cạnh. Sau khi trở về, Cam Như Ý vẫn luôn thăm dò cô. Mà trong nhiều lần thăm dò như vậy, bên phía Lâm Sở Sênh hoàn toàn không có phản ứng gì, cứ như thế, Cam Như Ý vẫn luôn đánh giá thấp thực lực của Lâm Sở Sênh.
Hoặc phải nói là Lâm Sở Sênh vẫn mang tính cách không quan tâm đến cái nhìn của người khác!

Phải rồi, không đến công ty trong một thời gian dài rồi, cô phải đi một chuyến thôi. Cô vẫn luôn lợi dụng tôi bảo vệ cô suốt thời gian qua. Bắt đầu từ ngày mai, tôi có thể nhẹ nhõm được rồi.
Ba Thẩm vận động vai của mình.

Chẳng giấu ông được điều gì cả!
Lâm Sở Sênh cười, mấy ngày nay vốn dĩ cô đến gần ba Thẩm chính là vì muốn tạo ra những tin đồn này.
Lúc này trong mắt Thẩm Phong, rõ ràng là Lâm Sở Sênh đang khoe khoang, khoe khoang cô bây giờ đã thay thế người tình của ba Thẩm đứng bên cạnh ông ta.
Thẩm Phong rất muốn mắng hoặc nói vài câu đe dọa với Lâm Sở Sênh, nhưng hễ nghĩ tới việc anh ta không hơn tên nói lắp chỗ nào thì chỉ đành trừng mắt thể hiện sự tức giận của mình, tránh lại bị Lâm Sở Sênh cười nhạo.
Sau lập xuân, tuy vẫn lạnh nhưng trời đã bắt đầu ấm lại. Ít nhất thì vào ban ngày đã cảm nhận được nhiệt độ của mặt trời một cách rõ ràng.
Ngày Lâm Sở Sênh hết tháng ở cữ, thời tiết còn sáng sủa hơn so với trước đó. Đến trưa ra ngoài đứng một lúc thôi mà đã đổ mồ hôi đầy đầu. Lâm Sở Sênh mời thợ cắt tóc đến, cắt mái tóc vốn đã không dài của cô càng thêm ngắn hơn.

Ngày mai Thẩm Mạc và Cam Như Ý làm lại lễ đính hôn, có lẽ lần này sẽ làm long trọng hơn, anh nên tìm chỗ nấp trước đi, tránh cho người khác thấy được hành tung của anh.
Lâm Sở Sênh vỗ bả vai Thẩm Phong,
Nếu anh cảm thấy khó chịu thì tôi sẽ nói với bên trên một tiếng, đưa mẹ con anh ra ngoài, suốt ngày tránh người thế này cũng không phải chuyện gì tốt đúng không?

Cơ mặt Thẩm Phong co giật, vì có vết sẹo trên mặt nên lúc co giật làm người ta nhìn thấy rất rõ ràng!
Vừa nghe thấy câu nói của Lâm Sở Sênh, Cam Như Ý lập tức phản ứng lại:
Cô muốn nuốt trắng số tiền của tôi?


Đúng!
Lâm Sở Sênh thẳng thắn thừa nhận:
Đã cho không thì sao tôi lại không nhận chứ. Đương nhiên cô Cam là luật sư, chắc chắn sẽ có rất nhiều cách chứng minh là tôi đã đồng ý với điều kiện của cô rồi thế nên mới cầm tiền đi. Thế nhưng như vậy thì đã sao chứ, lẽ nào cô Cam còn có thể kiện tôi à?

Vì thời gian Lâm Sở Sênh ở cùng với ba Thẩm quá dài, thế nên mọi người đều nghi ngờ ba Thẩm có quan hệ bất chính với Lâm Sở Sênh, có lẽ Lâm Sở Sênh sẽ kế thừa vị trí của ba Thẩm. Vì chuyện này mà người tình của ba Thẩm từng làm ầm ĩ một trận.
Chẳng qua là bị ba Thẩm dìm xuống, thế nhưng như thế dường như lại càng chứng minh lời đồn đại này là thật.
Buổi sáng, Lâm Sở Sênh sửa sang kiểu tóc xong định đến công ty dạo một vòng, nhưng hai người đã có quan hệ thế này, quả thật cô phải nói một tiếng với ba Thẩm.
Vừa gõ cửa thì ba Thẩm đã lên tiếng mời vào, ông ta ngẩng đầu thấy Lâm Sở Sênh đi tới thì nhanh chóng vẫy tay ra hiệu cho cô ngồi xuống,
Tôi có chép một trang kinh Phật, cô vào xem thử xem thế nào.

Tay của Lâm Sở Sênh đặt lên bụng, cho dù đứa bé không còn nữa, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến nó đã từng ở đây, cô sẽ có vô vàn động lực.
Buổi chiều, Lâm Sở Sênh cảm thấy rất bận. Vất vả lắm mới được nghỉ ngơi thì Trương Nhất Nhất lại gọi điện thoại đến nhờ Lâm Sở Sênh giúp cô ấy gửi lời cảm ơn tới Vân Ly. Sau đó Lâm Sở Sênh lập tức hỏi tại sao Trương Nhất Nhất không tự nói cảm ơn, kết quả cô ấy trả lời một câu khiến người ta không biết nên khóc hay cười:
Tớ không quen nói chuyện với Shemale.

Cam Như Ý vô duyên vô cớ mất trắng tám mươi triệu đồng, sao cô ta có thể dễ dàng bỏ qua được. Thay vì cho cô ta cơ hội đối phó với cô, không bằng cô chủ động một chút, trực tiếp đưa cán vào tay Cam Như Ý!
Cho dù là thật hay giả thì Lâm Sở Sênh cũng đã phao tin cô có quan hệ với ba Thẩm rồi, nhưng hễ là đàn ông bình thường đều sẽ không có suy nghĩ này với Lâm Sở Sênh.
Cô hít sâu một hơi, đã nhịn lâu thế này rồi, tuyệt đối không thể chỉ vì một hai ánh mắt mà để người khác phát hiện ra ý đồ của mình!
Tài xế lái xe là người được bên ba Thẩm đích thân sắp xếp, nói là có thể tin tưởng được, Lâm Sở Sênh chắc chắn không nghi ngờ điều này. Ít nhất thì khi ba Thẩm còn cảm thấy cô có ích, chắc chắn ông ta sẽ bảo đảm an toàn cho cô.
Lâm Sở Sênh đong đưa chân:
Tôi còn đang ước gì cô kiện tôi nữa đấy. Đúng lúc có thể kinh động đến người trong Ủy ban kiểm tra kỉ luật, cố gắng điều tra xem rốt cuộc tại sao nhà họ Cam lại có nhiều tiền như vậy!

Lần này đến lượt Cam Như Ý mất bình tĩnh:
Lâm Sở Sênh, cô còn đê tiện hơn tôi tưởng tượng!

Tám mươi triệu này, coi như là bán cho cô ta một bài học.
Một số tiền lớn như vậy, nếu bản thân Lâm Sở Sênh đến lấy, phía bên ngân hàng chắc chắn sẽ nghĩ cách liên lạc với Cam Như Ý, thế nhưng ba Thẩm cho người đến lấy thì chuyện như vậy chắc chắn sẽ không xảy ra.
Tay Lâm Sở Sênh chỉ xuống vài chỗ rồi nói: Ông dồn rất nhiều lực vào đầu bút lông, cho dù là thu bút hay mở đầu đều có thể nhìn ra được sự ngang ngược chất chứa bên trong của người viết! Nhưng điều đạo Phật nghiên cứu là nội liễm, là ôn hòa, là hi sinh cái tôi, là trạng thái hi sinh, cho nên nếu chỉ dựa vào đầu bút để nhận xét thì tôi cảm thấy ông không hợp chép kinh Phật. Nếu ông thật sự thích chép, hay là xem thử bản viết tay của vị hoàng đế các triều đại, kiểu gì cũng sẽ tìm được kiểu chữ mà ông thích.

Những lời của Lâm Sở Sênh làm cho ba Thẩm cười híp mắt:
Nếu cô là con gái tôi thì hay quá!
Ba Thẩm không nhịn được lại nhắc lại lần nữa!
Chỉ có thể nói rằng nói chuyện với người thông minh đúng là rất thoải mái, người thông minh muốn dỗ người khác vui vẻ, chỉ cần nói mấy câu là có thể nói động đến tâm tình của đối phương rồi.
Hai người nói chuyện với nhau vài câu thì Lâm Sở Sênh mới nhắc tới chủ đề mình muốn.
Thẩm Phong đứng đó trừng mắt một lúc lại cảm thấy bản thân không có sức mạnh gì cả nên dứt khoát xoay người bước đi.
Thẩm Phong vừa xoay đi thì nụ cười trên mặt Lâm Sở Sênh cũng biến mất, thậm chí còn xuất hiện sát ý dày đặc!

3Nếu đã hối đoái tiền của tôi, vậy chứng tỏ cô đã đồng ý với đề nghị của tôi. Bây giờ tôi đã cho xe đến đón cô, cô có thể soạn nhữn9g thứ cần mang theo rồi đấy.
Ở đầu dây bên kia, Cam Như Ý vẫn dùng giọng điệu ra lệnh quen thuộc đó!
Lâm Sở Sênh giống nh6ư nghe được chuyện gì buồn cười lắm. Cô nở nụ cười trầm thấp:
Cô Cam suy nghĩ nhiều quá rồi đấy. Tôi sống ở trong nhà họ Thẩm rất5 tốt, tại sao lại phải dọn đến nhà cô chứ?


Tôi luôn cảm thấy bản thân vẫn còn kém cô một chút!
Lâm Sở Sênh không hề khách sáo bật lại.
Ở đầu dây bên kia, Cam Như Ý mất bình tĩnh cúp điện thoại.

Chúc mừng cô.
Lúc hai người đối mặt, Thẩm Phong không nhịn được nói một câu.
Lâm Sở Sênh vốn đang chuẩn bị tranh thủ tới công ty, nhưng nghe thấy giọng điệu chua chát này của Thẩm Phong thì cô bất giác dừng bước,
Tôi chấp nhận lời chúc phúc của anh!
Cô gật đầu, cười rạng rỡ.
Giống như sau khi trải qua kiếp nạn, điều đầu tiên cô nghĩ đến là thay đổi kiểu tóc.
Có nghĩa là bắt đầu lại từ đầu!
Thật ra ba Thẩm cũng rất yêu thích Lâm Sở Sênh, ít nhất trong những người thuộc phái nữ thì Lâm Sở Sênh khá quyết đoán.
Bỏ qua quan hệ trước đó của hai người thì bọn họ đều nhìn nhận đối phương bằng ánh mắt tán thưởng .
Lúc Lâm Sở Sênh xuống lầu, vừa khéo đụng phải Thẩm Phong! Nhìn tư thế vừa rồi của anh ta, chắc chắn là đang nhìn vào bên trong thư phòng trên lầu!
Chẳng qua là vì khoảng cách khá xa nên có lẽ Thẩm Phong sẽ không nghe thấy được người bên trong nói gì, cái anh ta nghe được nhiều nhất chắc chỉ có thể là tiếng cười của ba Thẩm.
Huống hồ Thẩm Mạc luôn có ý kiến với ba Thẩm, không coi Lâm Sở Sênh là kẻ thù mới lạ!
Lâm Sở Sênh thật sự rất đươc lòng ba Thẩm, so với Thẩm Phong miệng ngọt như đường thì Lâm Sở Sênh có cái nhìn xa trông rộng hơn. Ngoài bộ não của Thẩm Mạc ra, Lâm Sở Sênh có cái khiêm tốn mà Thẩm Mạc không có. Ba Thẩm nói muốn Lâm Sở Sênh là con gái ông ta là lời nói thật lòng.
Thậm chí còn lan truyền ra cả bên ngoài.
Ba qua lại với bạn gái của con trai, đúng là một tin tức động trời.
Lâm Sở Sênh cười, nhanh chóng bước tới, sau khi xem thì khẽ cau mày, thậm chí còn lắc đầu,
Tôi cảm thấy ông không thích hợp với chép kinh Phật.

Lâm Sở Sênh nói như thế làm cho ba Thẩm thêm căng thẳng, ông ta rất hay chép kinh Phật, ai nhìn thấy cũng đều khen bút tích của ông ta rất đẹp. Lúc đó kể cả Thẩm Phong cũng khen bút tích của ông ta có thể sánh ngang với Vương Hi Chi,
Sao? Chỗ nào không thích hợp, cô nói thử xem.
Ba Thẩm đặt thẳng bút xuống, định nghiêm túc nghe ý kiến của Lâm Sở Sênh!
Mấy ngày nay, quan hệ giữa Lâm Sở Sênh và ba Thẩm rất chặt chẽ, nói chặt chẽ chính là cô thường tới tìm ba Thẩm, ví dụ như tán gẫu, đánh cờ.
Nếu chỉ đơn thuần nói về phương diện người làm ăn thì người như ba Thẩm quả thật không đơn giản. Ông ta có rất nhiều quan niệm độc đáo, gồm cả cách xử lý vấn đề, có rất nhiều thứ Lâm Sở Sênh chưa từng tiếp xúc.
Lâm Sở Sênh xuống xe, rõ ràng chỉ mới một tháng chưa tới đây nhưng lại có cảm giác phảng phất giống như đã cách cả một đời người.

Lâm Sở Sênh đứng trước cửa lớn Thẩm Thị một lúc mới nhấc chân bước vào.

Lúc này là thời gian làm việc, bên trong rất yên ắng. Lâm Sở Sênh vừa bước vào, cô gái ở quầy tiếp tân nhìn Lâm Sở Sênh với vẻ mặt giống như gặp ma:
Chào… Lâm, Lâm tổng!
Lâm Sở Sênh sắp bước vào thang máy thì đối phương mới phản ứng lại, lắp ba lắp bắp chào hỏi cô!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.