Chương 348: Đính hôn trở thành kết hôn
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2171 chữ
- 2022-02-06 09:06:49
Ngược lại với lúc ở bên ngoài, khi quay về phòng làm việc thì thái độ của Lâm Sở Sênh lại thả lỏng hơn hẳn.
Hai tay buông thõng xuống, đầ8u hơi ngả về phía sau, ánh mắt khép hờ lại, dáng vẻ hoàn toàn thả lỏng.
Mặc dù nhãn hiệu của Vân Ly không quá đắt nhưng chiếc váy nào cũng là độc nhất vô nhị.
Hơn nữa Thượng Hải cũng không quá xa thành phố Thanh, bây giờ bảo Vân Ly cho người đưa đến có khi vẫn còn kịp tìm người để sửa sang lại những chỗ không vừa ý.
Đối phương thấy Lâm Sở Sênh ăn ngon miệng thì cũng kiếm cớ đi ra ngoài. Người kia vừa đi ra thì sắc mặt Lâm Sở Sênh khẽ thay đổi. Mặc dù vừa nãy Lâm Sở Sênh không nói gì, nhưng nhìn thái độ của đối phương thì trong lòng cô cũng hiểu.
Ngoài Thẩm Mạc ra thì còn ai vào đây nữa?
Nghe tiếng mở cửa, mọi người bên ngoài văn phòng đồng loạt nhìn về phía Lâm Sở Sênh, gần như ngay sau đó lại chuyển sang nhìn Thẩm Mạc.
Nhưng mà ngay cả Lâm Sở Sênh cũng không nhịn được nhìn về phía anh. Không biết là ai giỏi vậy, kê bàn của Thẩm Mạc ngay cạnh cửa ra vào văn phòng của Lâm Sở Sênh. Bây giờ lối ra vào đã bị bàn của Thẩm Mạc chặn mất hơn nửa, mà quan trọng hơn là bây giờ Thẩm Mạc ngồi như vậy còn tạo cho người ta có cảm giác như thể anh là một nhân viên bảo vệ.
Ba Thẩm lại cầm một chén đưa cho Lâm Sở Sênh,
Mặc dù váy cưới nên do nhà trai chuẩn bị, nhưng nhà gái đã biết rồi thì hẳn là cũng sẽ bày tỏ thái độ của mình. Vân Ly mới nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trương xong, nhà họ Cam lại cần đến Vân Ly thì hẳn là cũng sẽ mắt nhắm mắt mở với nhà họ Trương. Cho nên gia đình bạn thân của cô chắc chắn sẽ bình an.
Lâm Sở Sênh bị ba Thẩm vạch mặt nhưng vẫn rất hào phóng lên tiếng đáp lại.
Lâm Sở Sênh liếc mắt, không thèm để ý đến ông ta.
Sở Sênh, lại đây nào.
Ba Thẩm liếc nhìn ba Cam sau đó mới cười ha hả gọi Lâm Sở Sênh đến.
Nếu ba Cam không ho khan vài tiếng, cố thể hiện sự tồn tại của mình thì cũng không biết là hai người định nói chuyện đến bao giờ.
Sở Sênh à, đây là những công việc trong buổi đính hôn ngày mai của Thẩm Mạc, cô xem thử xem, nhiều người thì sẽ có nhiều ý tưởng hơn.
Nói xong, ông ta đưa chương trình cho Lâm Sở Sênh xem.
Đây là đạo lý không thể thay đổi được.
Lâm Sở Sênh cứ thế nằm trên giường, mãi đến ba giờ chiều mới dậy.
Tôi cảm thấy rất có lý đấy.
Ba Thẩm gật đầu liếc nhìn ba Cam,
Ông cảm thấy thế nào?
Ba Cam liên tục gõ tay xuống mặt bàn một lúc,
Vậy thế này đi, chúng ta cứ chuẩn bị sẵn, nhà ông lên kế hoạch hôn lễ, còn tôi về nói chuyện với Như Ý nhà tôi. Dù có thành công hay không thì tôi cũng sẽ sớm gửi cho nhà ông một câu trả lời thuyết phục.
Ý của tôi là thay vì ngày mai tổ chức lễ đính hôn thì chi bằng kết hôn luôn đi, dốc hết tất cả khả năng đang có ra để tổ chức một buổi lễ kết hôn thật long trọng. Dù sao thì mấy chuyện như thế này nếu làm một lần thì sẽ khiến người ta ngạc nhiên, nhưng hai lần thì lại khiến họ thấy phiền.
Lâm Sở Sênh nói rất khách quan, giống như hoàn toàn không có chút ý đồ riêng nào.
Ba Cam nhìn chằm chằm vào Lâm Sở Sênh, như thể muốn nhìn ra cảm xúc bất thường nào đó từ mắt cô. Nhưng nhìn một lúc lâu rồi vẫn chẳng thấy được gì.
Lâm Sở Sênh xem bản danh sách ba Thẩm đưa cho, cô cũng ngồi xem rất nghiêm túc từ đầu đến cuối, không hề bỏ qua bất kì chi tiết nào.
Sau khi xem xong, Lâm Sở Sênh lại cung kính đặt danh sách lại,
Tôi cũng không biết mình nói đúng hay không, đầu tiên là về ekip đã lên kế hoạch này, tôi cảm thấy họ rất đáng được khen ngợi, làm rất tốt! Chỉ là lễ đính hôn đã làm lớn như vậy rồi, đến lúc kết hôn thì phải làm sao?
Lâm Sở Sênh cười lắc đầu,
Không cần đâu, tôi có thể chịu được. Hôm nay tôi đến công ty chủ yếu nhắc bên phía Thẩm Mạc giao nhận ít việc, cũng không có việc gì nên mới về trước.
Hai người cứ người nói kẻ đáp, dường như đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của ba Cam.
Sau khi ăn cơm xong, Lâm Sở Sênh đứng lên một lúc rồi đi thẳng vào phòng nghỉ bên trong để nghỉ ngơi.
Bây giờ cũng chẳng có việc gì làm, cô ở đây cũng chỉ để ra vẻ mà thôi.
Khi cô về đến nhà thì vừa hay ba Cam cũng có mặt, ông ta đang bàn bạc với ba Thẩm về những vấn đề cần chú ý vào ngày mai.
Lúc thấy Lâm Sở Sênh, ba Cam tỏ rõ vẻ tức giận,
Lâm Sở Sênh, cô lại đây.
Sau đó nhấc tay lên gọi Lâm Sở Sênh đến như gọi chó.
Cứ như vậy Lâm Sở Sênh lại ngủ thiếp đi, nếu không có người vào 3đưa cơm trưa cho cô thì chắc cô cũng không tỉnh dậy nổi.
Cảm ơn cô.
Lâm Sở Sênh dụi mắt, nói một câu với người mang cơm vào hộ mình rồ9i không khách sáo chuẩn bị ăn.
Theo lý mà nói thì dù không ngủ nhưng nằm trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi cũng tốt, nhưng nó hoàn toàn không có tác dụng với Lâm Sở Sênh. Sau giấc ngủ này, mắt cô lại sưng húp lên, cô đành phải ngồi cạnh giường trang điểm lại.
Nửa tiếng sau, Lâm Sở Sênh mở cửa đi ra ngoài.
Như vậy là tốt nhất.
Ba Thẩm khẽ gật đầu, còn vỗ chân một cái, trông có vẻ như một nỗi băn khoăn vừa được làm sáng tỏ vậy.
Ba Cam nhanh chóng đứng dậy rời đi, nhưng đi đến cửa ra vào rồi, ông ta lại quay lại,
Nếu ngày mai thật sự tổ chức hôn lễ thì tôi sợ sẽ không kịp vận chuyển lễ phục đến đây.
Nói xong, Lâm Sở Sênh kéo áo đi về phía thang máy.
Sau khi ra ngoài, cô bảo tài xế chở mình về nhà trước.
Có điều gì đó lóe lên trong mắt Lâm Sở Sênh, nhưng chỉ trong chớp mắt nó đã biến mất sạch sẽ.
Lâm Sở Sênh gõ vào bàn Thẩm Mạc,
Đừng quên là tôi cần tất cả các loại tài liệu, nếu phải làm việc qua đêm thì anh sang chỗ phòng nhân sự mà xin tăng ca.
Lâm Sở Sênh nói rất máy móc, thái độ của cô đối với Thẩm Mạc hoàn toàn là cách đối xử của cấp trên đối với cấp dưới.
Không phải tôi.
Đối phương vội vàng định chứng minh gì đó, nhưng lời đến đầu môi rồi lại sửa lại. Cô ta6 cười với Lâm Sở Sênh,
Không biết liệu có hợp với khẩu vị của Lâm tổng không.
Tôi không kén ăn.
Lâm Sở Sênh cười, sau đó bắt đầu ăn 5ngay trước mặt người này, giống như không hề để ý đến sự bất thường của cô ta.
Chẳng lẽ Lâm Sở Sênh thật sự đi theo ba Thẩm rồi? Cô đã không còn bất kì ý niệm gì với Thẩm Mạc nữa rồi ư? Ba Cam thầm nhủ trong lòng.
Nhưng mà lời Lâm Sở Sênh nói thật sự đi vào lòng ba Cam. Thật ra ngay từ đầu ba Cam cũng không muốn tổ chức thêm một buổi lễ đính hôn nào nữa, chủ yếu là thấy rất kì quặc. Nhưng Cam Như Ý lại cứ muốn làm như vậy, cô ta nói là không được thiếu bất kì thủ tục nào.
Ba Cam lại hơi chần chừ một lát nhưng cuối cùng ông ta vẫn gật đầu.
Vậy tôi nhờ cả vào mọi người.
Lúc này rồi, ân oán hay không ân oán đều không quan trọng bằng hôn lễ của con gái ông ta.
Không bình thường.
Ngay cả ba Cam cũng nhìn ra, ít ra thì ba Thẩm và Lâm Sở Sênh đều không nên hòa thuận như vậy. Ông ta hơi híp mắt lại, chẳng lẽ lại đúng như lời đồn? Ba Thẩm và Lâm Sở Sênh thật sự có quan hệ gì đó với nhau? Nếu thật như vậy thì ba Cam chắc chắn sẽ không so đo với Lâm Sở Sênh nữa.
Lần này Lâm Sở Sênh nhìn sang ba Thẩm, cứ thế ném túi xách xuống ghế sofa, sau đó cởi áo khoác ra,
Tôi mới từ công ty về, cảm thấy người hơi mệt nên hôm nay tan làm sớm.
Lâm Sở Sênh cười nói chuyện như thường ngày với ba Thẩm.
Ừ, cơ thể cô mới khỏe lại, cũng không cần phải vội, mệt mỏi quá sẽ không tốt cho sức khỏe. Nếu thật không chịu được thì cứ bảo trợ lý cầm các tài liệu cần phê duyệt đến như mấy hôm trước đi.
Ba Thẩm nói năng hòa nhã, thậm chí còn hòa nhã hơn cả lúc nói chuyện với ba Cam.
Lâm Sở Sênh nằm trên chiếc giường lớn được Thẩm Mạc chuẩn bị kĩ lưỡng, không nhịn được mà bật khóc, tất cả mọi thứ ở đây đều đã được chuẩn bị cho con của cô, nhưng bây giờ… Lâm Sở Sênh chầm chậm nhắm mắt lại.
Nợ máu phải trả bằng máu!
Chưa biết chừng một ngày nào đó Lâm Sở Sênh lại trở thành mẹ kế của Thẩm Mạc, hai người càng không thể bên nhau.
Bây giờ ba Cam mà nổi nóng với Lâm Sở Sênh thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, chưa biết chừng còn khiến quan hệ giữa ông ta với ba Thẩm trở nên căng thẳng hơn. Vì tương lai của con gái mình nên lúc này ba Cam chọn cách giữ im lặng, chỉ quay đầu sang chỗ khác nhìn xung quanh chứ không nhìn Lâm Sở Sênh.
Sau khi ba Cam rời đi, vẻ mặt sốt ruột của ba Thẩm lập tức biến mất, thay vào đó là dáng vẻ nhàn nhã, ông ta tự mình pha một ấm trà, thong thả thưởng thức,
Cô cũng lợi hại thật đấy, nói vài câu mà đã làm ông ta dao động rồi.
Lâm Sở Sênh cúi đầu xuống, khẽ cười cười,
Tôi chỉ có gì nói đó thôi.
Lâm Sở Sênh liếc nhìn về phía ngoài cửa, cô không hề muốn biết xem bây giờ chỗ của Thẩm Mạc đã được xếp đi đâu rồi.
Dù sao thì Lâm Sở Sênh vẫn phải ăn cơm trước đã.
Ba Thẩm nhìn Lâm Sở Sênh, đúng là không ổn lắm. Kết hôn gấp như vậy thì chắc chắn là phải đi mua váy cưới may sẵn rồi, nhãn hiệu của Pháp cũng khá tốt nhưng không thể chuyển nó tới nhà họ Cam vào năm giờ sáng mai được.
Tôi cảm thấy có thể được, thử đi gặp Vân Ly xem sao.
Lâm Sở Sênh nghĩ một lúc mới đưa ra ý kiến này.
Tất nhiên, ý tôi không phải là đến lúc kết hôn thì không thể tổ chức lớn hơn được nữa, có điều, nếu cả hai buổi lễ đều tổ chức quá hoành tráng thì khi đến hôn lễ người ta sẽ không cảm thấy bất ngờ nữa.
Lâm Sở Sênh nghiêm túc phân tích,
Người ta thường nói không giẫm lại vết xe đổ, cho dù mọi người có tin hay không thì việc tổ chức lễ đính hôn hai lần thật sự là kì quặc.
Vậy cô có ý gì?
Ba Cam càng nghe càng cảm thấy không ổn, ông ta lập tức có cảm giác sốt ruột.
Vốn dĩ Lâm Sở Sênh cũng không nỡ để cho Trương Nhất Nhất phải chịu tội vì cô.
Nhưng mà con nhóc Như Ý kia cũng rất có chính kiến đấy, chưa chắc là nó sẽ đồng ý với đề nghị của cô đâu.
Ba Thẩm rót trà cho Lâm Sở Sênh, sau đó ra hiệu cho cô biết có thể nếm thử rồi.
Lâm Sở Sênh thổi rồi khẽ nhấp một ngụm,
Chẳng lẽ ông không biết chuyện Cam Như Ý yêu Thẩm Mạc say đắm à?
Vì yêu nên chắc chắn sẽ không thể lý trí giải quyết mọi việc, nhất là những chuyện không tốt thế này, cô ta thà tin chuyện này là thật còn hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.