Chương 398: Đồ ăn hại


Thẩm Phong tức đỏ cả mắt, nhưng anh ta đâu còn cách nào khác? Ngay cả điều cơ bản nhất là nói chuyện anh ta cũng không thể làm tốt được,8 thậm chí bản thân anh ta cũng cảm thấy đứng ở đây thật mất mặt.

Thẩm Mạc, Thẩm Mạc! Thẩm Phong nhớ kĩ cái tên này, tất cả đều 3là do Thẩm Mạc ban tặng.

Nếu một ngày nào đó Thẩm Phong có thể xoay chuyển tình thế, anh ta nhất định sẽ không để cho Thẩm Mạc 9được yên ổn.
Có điều, con người đều như vậy, đều sẽ vô thức chọn quả hồng mềm để bóp.
Hoặc có lẽ một số người còn mong sao Thẩm Phong không ly hôn mà đòi rời đi, vừa khéo thuận tiện cho bọn họ có cớ đàng hoàng giao Thẩm Thị vào tay Thẩm Mạc.
Làm như vậy thì ít nhất quyền lợi trong tay bọn họ vẫn sẽ được đảm bảo.
Dường như cả đời này cũng chỉ có thể bị Thẩm Mạc chèn ép.
Không cam lòng! Người tình của ba Thẩm còn cảm thấy không cam lòng hơn cả Thẩm Phong!
Không, chúng ta vẫn chưa thua, chúng ta còn có công ty tổng của Thẩm Thị, chúng ta còn có thể thua keo này bày keo khác!
Người tình của ba Thẩm giống như đang lẩm bẩm một mình, lại giống như đang tìm kiếm sự đồng tình của Thẩm Phong.
Thẩm Phong nghe xong, cười càng có vẻ bất lực hơn:
Tổng bộ này...
Nghe thấy giọng nói của người tình của ba Thẩm, lúc này Thẩm Phong mới biết hóa ra là mẹ mình.
Nghĩ cũng phải, bây giờ ngoài mẹ anh ta ra, còn ai để ý đến sống chết của anh ta nữa.
Có điều cho dù là mẹ ruột, nhưng có lẽ thứ ba ta quan tâm nhất chắc cũng chỉ có tiền mà thôi.
Hết rồi, tất cả đã hết thật rồi.
Thẩm Phong chán chường ngồi dưới đất, trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, có lẽ từ đây anh ta chỉ cần làm một con rối là được! Bên tai thậm chí còn vang lên lời Cam Như Ý nói, cô ta nói mình phải rút cổ phần về, để mấy người cậy già lên mặt này cút ra khỏi Thẩm Thị.
Thẩm Phong cũng muốn làm chuyện này, nhưng suy cho cùng anh ta vẫn không có năng lực ấy.
Đã có một người dẫn đầu thì những người khác cũng sẽ hùa theo kể lể những chỗ sai của Cam Như Ý.
Lắm lời nhiều miệng, tất cả đều đang phê phán người phụ nữ này.
Hiếm khi có cùng một ý kiến như vậy, dù bị người ta đồn đại li hồn là không có đạo đức, hoặc là giậu đổ bìm leo thì cũng không sao cả.
Thẩm Phong ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng của đám người này.
Anh ta cười khổ, vào lúc này cũng chỉ có thể cười khổ được thôi! Cửa phòng làm việc bị đóng rồi lại bị mở ra.
Đôi mắt của Thẩm Phong có vẻ mơ màng, thậm chí anh ta còn không nhìn rõ người đến phòng làm việc là ai, chỉ đoán được người tới là một phụ nữ.
Khi bọn họ vừa mới bước chân ra ngoài xã hội cũng phải tuân theo nguyên tắc này.
Hôm nay, tất cả những người có thể đứng tại đây đều là dùng mồ hôi, dùng máu của mình để giành được địa vị.
Không biết là ai thở dài một hơi nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Như thế mới thể hiện được rằng anh ta vẫn có chút gì đó giống trước đây, vẫn có thể chèn ép được người khác.

Thẩm Phong, cháu đá thúng đụng nia như thế thì có tác dụng gì? Giờ là lúc nào rồi mà cháu cũng chỉ có thể nổi giận với cái ghế, ly hôn! Hôm nay cho dù cháu có bằng lòng hay không, đều phải đưa ra yêu cầu ly hôn.
Nhà họ Cam đã sụp đổ, Cam Như Ý thoát được một kiếp nạn chẳng qua là vì cô ta không làm quan chức mà thôi.
Có lẽ Cam Như Ý cũng là một người lợi hại, ít nhất còn có sự quyết đoán.
Bác Cả Thảm cúp điện thoại rồi thông báo một tiếng cho anh em nhà họ Thẩm, nói là Thẩm Mạc mời bọn họ đi tham quan MC.
Bọn họ vốn dĩ đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa, dù gì cũng không thể nói là đi tham quan công ty của Thẩm Mạc, hơn nữa còn đi hết nhiều người như vậy.
Nhưng dường như trong đầu của tất cả mọi người lập tức nghĩ đến việc có phải Thẩm Mạc muốn cho bọn họ cố phần không? Vì trước đó bác Cả Thẩm đã nói, trước khi rời đi, mẹ Thẩm đã dặn dò Thẩm Mạc nhất định phải quan tâm đến đám anh em này.
Nghĩ thể nào cũng thấy không được, anh ta vẫn không bằng lòng chịu thua! Anh ta nói rất chậm, mục đích chỉ là muốn biểu đạt lời nói một cách rõ ràng:
Không, cháu...
không...
ly hôn!
Bốp! Đúng lúc Thẩm Phong không hề có phòng bị, bác Cả Thẩm đã tát một cái vào mặt anh ta:
Đồ khốn nạn, u mê không chịu tỉnh ngộ.
Thẩm Phong vẫn đang gào thét bảo mấy người này ra ngoài.
Dần dần, giọng nói càng ngày càng nhỏ, đầu óc cũng càng ngày càng sáng tỏ.
Suy cho cùng, anh ta cũng đã qua cái thời có thể dựa vào việc khóc lóc om sòm để quyết định thắng thua rồi.
Ví dụ như mẹ Thẩm, thật ra cũng không có xuất thân gì nổi bật, nhân phẩm mới là quan trọng.
Không đề cập tới những lợi ích này, chỉ nói tới sự ngang ngược Cam Như Ý vẫn thường thể hiện ra ngoài cũng đã không được lòng người khác rồi.
Tất cả những người sáng suốt đều có thể nhìn ra Cam Như Ý vì muốn chiếm đoạt Thẩm Thị nên mới gả cho Thẩm Phong.
Anh ta rất muốn cãi lại bác Cả Thẩm, sao lại nói anh ta khiển Thẩm Thị lụi bại, rõ ràng là do Thẩm Mạc gây sức ép mạnh! Nhưng cuối cùng anh ta vẫn không nói ra.
Một là vì lời quá nhiều, cho dù có nói thì với tốc độ nói của Thẩm Phong, mấy người này cũng chưa chắc sẽ để cho anh ta nói hết.
Hơn nữa chuyện mà trong lòng anh ta biết rõ, chưa chắc người khác cũng biết rõ.
Bây giờ có không ít công ty con mang danh Thẩm Thị đều đã bị Thẩm Mạc thu mua, hoặc là Thẩm Thị sớm muộn gì cũng sẽ là của Thẩm Mạc.
Đứng trước lợi ích, đúng là không có ai chê tiền nhiều.
Vào lúc này, thanh cao là cái rắm, có bác Cả Thẩm dẫn đầu, toàn bộ anh em nhà họ Thẩm đều đi theo.
Thẩm Phong quỳ xuống đất ký tên.
Sau khi ký tên xong thì ngồi quỳ trên mặt đất, cười gượng vài tiếng.
Đến cuối cùng, anh ta lại trở thành người không còn gì cả! Sau này đám anh em nhà họ Thẩm sẽ không còn ai coi trọng anh ta, người ngoài cũng sẽ khinh thường mà nói anh ta là người đàn ông bội bạc.
Cho dù thế nào thì anh ta cũng không chấp nhận thua như vậy được.

Tiểu Phong, con bé Như Ý này quá ngang ngược, không thích hợp làm một người vợ.
Có một vài anh em nhà họ Thẩm cũng được coi là khá tốt, lời nói ra dường như có thể xem như thật lòng.
Có lẽ không phải tất cả mọi người đều cảm thấy gia cảnh của Cam Như Ý sa sút là chuyện quan trọng.
Nhưng không còn nhà họ Cam, cô ta chẳng là cái thá gì nữa! Hơn nữa tai họa lần này xem ra chính là do Cam Như Ý gây ra, trong mắt bọn họ thì kết thúc bằng hình thức này không hề quá đáng chút nào.
Thẩm Phong đứng bất động, nhìn chằm chằm vào bản thỏa thuận ly hôn.
Không phải là anh ta yêu Cam Như Ý, không nỡ rời xa Cam Như Ý, mà là không cam lòng! Đều là tìm phụ nữ như nhau, Thẩm Mạc lại có thể tìm được một người giúp đỡ rất nhiều cho anh, còn Thẩm Phong thì lại tìm được một người thua trắng tay giống như anh ta.
Nhất là khi bác Cả Thẩm nhận điện thoại của Thẩm Mạc ở ngay trước mặt anh ta, còn thân thiết gọi Tiểu Mạc, anh ta liền biết tất cả những chuyện này nhất định là do Thẩm Mạc sắp xếp.
Hay cho kế trong ngoài phối hợp, hay cho thói ăn cây táo rào cây sung.
Thẩm Phong tức đến nỗi muốn lồi con mắt, nhưng anh ta có thể làm gì được đây? Trước giờ Thẩm Phong chưa từng cảm thấy mình là một kẻ thất bại, nhưng ngay tại hôm nay, vào lúc này, cuộc đời của anh ta dường như đã biến thành một màu xám xịt.

Tôi ký!
Một hồi lâu sau, Thẩm Phong nói ra một câu như vậy, sau đó nhếch nhác quỳ rạp xuống đất, tìm ra bản thỏa thuận ly hôn từ trong đống đồ trông như rác rưởi ấy.
Nhìn dáng vẻ thảm hại này của Thẩm Phong, có lẽ có một vài người không đành lòng, cũng rất muốn bước lên đỡ Thẩm Phong dậy.
Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn còn lý trí, người không có năng lực thì đã được định sẵn là không có tôn nghiêm rối.
Anh ta dụi mắt để bản thân tỉnh táo hơn, sau đó nhẹ nhàng nói một câu:
Là do chính phủ...
sắp xếp.
Một câu nói khiến cho người tình của ba Thẩm không biết nói gì hơn.
Chính phủ? Ai có thể thao túng được chính phủ chứ? Người tình của ba Thẩm và Thẩm Phong đều ngồi thẳng lên trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn trần nhà.
các người...
ra ngoài!
Anh ta tức giận hét lên, có vẻ cũng có chút khí thế.
Nhưng không một ai nghe lời Thẩm Phong, thậm chí là không có ai coi trọng anh ta! Một người không có năng lực, chỉ vì dựa vào việc mang họ Thẩm mà lấy được gia sản thì làm gì có ai phục chứ! Huống chi bên ngoài còn có một người có năng lực đang chờ.

Mẹ nghe nói các công ty con của Thẩm Thị đều đã rơi vào tay Thẩm Mạc có phải không? Con hồ đồ hay là thế nào vậy? Cho ai cũng không thể cho Thẩm Mạc được!
Người tình của ba Thẩm sáng sớm vừa nghe tin liền vội vàng chạy đến đây.
Vốn dĩ cô gái ở quầy lễ tân đã chặn bà ta lại, không cho bà ta vào trong.
Nhưng cô ta không liên lạc được với bác Cả Thấm và mấy người khác, nên người tình của ba Thẩm bèn dùng cách khóc lóc om sòm mà vào được trong.
Nói trắng ra nữa là Cam Như Ý đến vì tiền.
Bây giờ bọn họ cũng chỉ cảm thấy may mắn là ba Thẩm chết rất đúng lúc, ít nhất là đã chết trước khi Cam Như Ý và Thẩm Phong tiến hành hôn lễ.
Bằng không ông ta sẽ phải mất trắng thêm sính lễ một trăm triệu.
Giọng nói của mấy người này vẫn vang lên bến tại Thẩm Phong, anh ta ôm đầu, ngồi thụp xuống đất.
Ép anh ta! Những người này đều đang ép anh ta, nhưng anh ta lại không có cách nào cả!
A!
Đột nhiên Thẩm Phong chợt đứng lên, gạt hết toàn bộ đồ vật trên bàn xuống dưới đất.

Ra ngoài...
Nhưng vấn đề là anh ta có thể xoay chuyển được không? Không biết! Lúc này Thẩm Phong thật sự không thể biết! Ăn hạ6i.
Giống như bác Cả Thẩm đã nói, anh ta đúng là đồ ăn hại.
Thẩm Phong đứng dậy, anh ta chỉ có thể trút giận bằng cách đ5á liên tục vào chiếc ghế, không thể nói ra bất cứ điều gì.
Thẩm Thị bị người ta đánh bại thì cháu mới hài lòng có phải không? Nếu cháu không ly hôn, được, chúng ta lập tức mới em dâu về quyết định chuyện này!
Nhắc đến mẹ Thẩm, không còn ai phản kháng nữa! Đây chính là uy nghiêm của mẹ Thẩm, bà không chỉ là ơn cứu mạng, mà còn nhìn thấu chuyện đời.
Rõ ràng mẹ Thẩm đã để lại thứ tốt nhất cho con trai của mình, nhưng trong mắt người ngoài, bà vẫn là người phụ nữ khiến người khác khâm phục, có tình có nghĩa.
Thẩm Phong ôm mặt nhìn bác Cả Thẩm với vẻ căm giận.
Hoặc cho dù nhà họ Thẩm phải bỏ tiền tài trợ cho Cam Như Ý ra nước ngoài sống những ngày tháng tốt đẹp thì cũng được mà thôi.
Chỉ cần Cam Như Ý không còn là con dâu nhà họ Thẩm nữa.
Con mắt của Thẩm Phong khẽ chuyển động nhưng vẫn chưa đưa ra được quyết định.
sớm muộn gì...

cũng...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Kim Báo Thù.