Chương 243: Cô từng cho rằng mình đã tìm được hạnh phúc
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 924 chữ
- 2022-02-06 12:13:48
Độc miệng đúng là độc miệng, cho dù có thay da đổi thịt thì cũng không thể sửa được cái tính nết này.
Giang Mộ Tuyết tức g8iận nhìn anh ta:
Anh hiểu về piano lắm à?
Tôi không hiểu gì hết.
Mới đi được mấy bước, Giang Mộ Tuyết bỗng quay đầu lại nở một nụ cười lạnh với Thẩm Thiên Trường:
Còn nữa, vừa nãy anh nói tôi đàn sai bảy chỗ là không đúng, tôi đàn sai tổng cộng chín nốt, nếu như anh thật sự có cảm âm tuyệt đối vậy chỉ có thể nói môn toán của anh không đạt yêu cầu, chỉ mỗi việc đơn giản là đếm thôi mà cũng sai.
Nghe cô nói xong, Thời Tu Tề không khỏi nhướng mày, lần nào người phụ nữ tên Giang Mộ Tuyết này cũng khiến anh ta thu hoạch được những bất ngờ ngoài ngờ ý muốn.
Mãi cho đến khi về chỗ ngồi, Đoàn Văn Trúc mới hóng hớt từ Giang Mộ Tuyết:
Cậu quen anh chàng đẹp trai vừa rồi à?
Đoàn Văn Trúc vừa nói với Giang Mộ Tuyết xong thì nghi lễ của cô dâu với chú rể cũng hoàn tất, giờ đến phần tung hoa cưới của cô dâu.
Mọi người đều hiểu rõ việc đón được hoa cưới của cô dâu là có ý nghĩa gì, cho nên người chủ trì vừa nói chuẩn bị ném hoa cưới thì mấy cô gái cùng bàn Giang Mộ Tuyết đã đi góp vui hết rồi, chân Giang Mộ Tuyết bị thương nên không động đậy.
Giang Mộ Tuyết vừa ăn vừa hào hứng nhìn đám người đàn chuẩn bị đón hoa cưới, nhưng không ngờ cô dâu chỉ làm tư thế quay lưng ném nhưng lại không hề ném.
Cảm âm tuyệt đối ghê gớm lắm chắc?
Giang Mộ Tuyết gắt lên.
Thấy Giang Mộ Tuyết gắt lên như thế, Thời Tu Tề cảm thấy hơi khó hiểu, anh ta chỉ đang nói sự thật thôi mà, tại sao cô phải tức giận?
Giang Mộ Tuyết bị Thời Tu Tề chọc tức gần chết, bây giờ cô chỉ muốn tránh xa người đàn ông độc miệng này ra thôi!
Giang Mộ Tuyết lạnh nhạt:
Tớ không quen.
Thấy Giang Mộ Tuyết như thế, Đoàn Văn Trúc cũng không hỏi thêm gì nữa nhưng lại lặng lẽ ghé vào tai Giang Mộ Tuyết nói nhỏ:
Giản Kỳ cũng mời cả Trịnh Kỳ đến nữa đấy.
Nghe thấy cái tên Trịnh Kỳ, trái tim cô đột nhiên thắt lại.
Cô cầm chiếc nạng bên cạnh rồi đứng lên, Thời Tu Tề định giúp cô nhưng chưa kịp chạm vào cánh tay cô đã bị cô mắng:
Không cần anh đỡ. Anh lập tức tránh xa tôi ra.
Đoàn Văn Trúc đứng cách đó không xa cuối cùng cũng phát hiện ra tình huống bên phía Giang Mộ Tuyết bèn vội vàng chạy tới. Cô ấy nhìn Thời Tu Tề bỗng cảm thấy người đàn ông này đẹp trai thật. Lại thấy sắc mặt khó coi của Giang Mộ Tuyết, cô vội vàng hỏi han:
Tiểu Tuyết, sao thế?
Giang Mộ Tuyết lắc đầu:
Không sao, chúng ta đi thôi.
Vậy thì vừa nãy cô đàn, Trịnh Kỳ cũng nhìn thấy rồi.
Giang Mộ Tuyết cười tự giễu, cô nghĩ ngày hôm nay thật sự xung với bản mệnh của cô rồi.
Nhưng tớ vừa nhìn khắp nơi không nhìn thấy tên cặn bã đó, chắc là ngồi rất xa chúng ta, cậu cũng không cần lo anh ta sẽ làm bẩn mắt cậu.
Giang Mộ Tuyết trừng mắt với anh ta, thế anh3 còn ở đây lải nhải làm gì?
Vừa nãy cô chơi tất cả là bốn bài. Ngoại trừ bài cuối cùng thì có tổng cộng bảy nốt nhạc bị 9chơi sai.
Thời Tu Tề dừng lại rồi mỉm cười. Dường như anh ta muốn giải thích với Giang Mộ Tuyết:
Tôi không hiểu gì về piano như6ng trời sinh đã có được cảm âm tuyệt đối!
Vẻ mặt của Giang Mộ Tuyết lúc này không thể chỉ dùng từ
khó coi
để miêu tả n5ữa rồi, cô nghĩ chắc chắn trong lịch vạn sự ngày hôm nay có viết
Không nên ra ngoài
!
Vốn là cố ý làm động tác giả, Giản Kỳ cố tình lừa mọi người, làm hai lần rồi mà vẫn chưa ném hoa. Đến lần ném thứ ba, có lẽ là do giày cao gót quá cao, lại là gót nhọn cho nên Giản Kỳ đứng không vững, cả người nghiêng sang một bên, may mà chú rể Lâm Thần Vũ ở bên cạnh nhanh mắt nhanh tay đỡ được cô ta, nhưng bó hoa lại bay theo hướng kỳ lạ.
Giang Mộ Tuyết thấy thứ gì đó đang bay về phía mình nên vô thức đưa tay ra cản, không ngờ lại bắt được hoa cưới.
Hàng chục cặp mắt lập tức đổ dồn về phía cô.
Giang Mộ Tuyết nhìn bó hoa trong tay, bản thân cô cũng cảm thấy thẫn thờ, rõ ràng cô chỉ ngồi trên ghế không làm gì mà, sao bó hoa cưới này lại bay vào tay cô được chứ?
Giang Mộ Tuyết cầm hoa trong tay rồi ngập ngừng hỏi dò:
Hay là chúng ta ném lại lần nữa nhé?
Nhưng rõ ràng, mọi người nhìn thấy bó hoa dễ dàng bay vào tay cô đều không khỏi mất hứng, ai nấy tự trở về chỗ ngồi của mình.
Hoa cưới của cô dâu làm gì có chuyện ném lại lần hai chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.