Chương 341: Cúc họa mi



Không liên quan gì đến cô.



Làm xong chuyện này thì cô hãy về nước M đi. Tôi sẽ không quên những gì mà trước kia cô đã làm cho 8tôi, nhưng chuyện đó không có nghĩa là cô có thể tùy tiện bước vào cuộc sống của tôi và cô ấy.


Là… bù nhìn?

Giang Mộ Tuyết sắp phát điên rồi, cô vẽ không giống đến mức đó thật sao!
Thấy ánh mắt của hai người ngọt như mật, đốc công cũng vui lây. Anh ấy gãi đầu rồi cười ha ha, làm nghề lắp đặt công trình lâu như vậy rồi, hai cô cậu này là cặp đôi tương xứng nhất mà anh ấy từng gặp.
Bởi vì phải làm cho kịp thời gian tổ chức đám cưới nên tiến độ khá là nhanh. Giang Mộ Tuyết tìm một chiếc mũ cho Tần Phong, dẫn anh đi xem những khu vực đã trùng tu xong.

Được, anh chờ.

Tần Phong lùi về sau mấy bước để nhường chỗ cho cô.

Có phải anh cảm thấy hơi trống trải không?


Hử?


Hôm nay là thứ bảy nhàn rỗi hiếm có, nhưng chỉ là thứ bảy nhàn rỗi của Tần Phong, còn việc trang trí của Giang Mộ Tuyết thì không hề dừng lại vì thứ bảy.

Em không thể giả vờ không quan tâm k9hi nhìn anh và người khác ở bên nhau. Tất cả mọi người ở đây đều biết em thích anh, nhưng dường như ai cũng quên mất điều đó, chỉ hy vọn6g anh và cô ta hòa thuận, vậy còn em thì sao? Rõ ràng lúc trước họ cũng rất thích em, rất tôn trọng em…

Rốt cuộc biểu cảm của L5ục Chi Cửu cũng dao động, anh nhíu mày ngắt lời Lâm Uyển Hề:
Cô vượt quá giới hạn rồi.

Lục Chi Cửu không hề quay đầu lại:
Tôi vẫn luôn như thế.

Lâm Uyển Hề đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng của anh, đóa phù dung trong tay đã bị cô ta bóp nát.

Đúng thế, em cảm thấy phải có một số thứ cần tự tay làm, như vậy mới chứng minh được rằng em thực sự rất tận tâm tận lực!


Em muốn sau này bất cứ lúc nào cũng có thể nhắc nhở anh rằng em đã tốn bao công sức trang trí nhà cửa?

Lâm Uyển Hề dừng lại một giây, cuối cùng cúi đầu nói:
Xin lỗi, do em đã quá kích động, nhưng Simon, thực sự em rất đau khổ.

Cô ta ngẩng đầu lên, nước mắt nhỏ xuống đóa phù dung trên tay. Đóa hoa mềm mại làm tôn lên khuôn mặt tinh xảo của cô ta, nước mắt đầm đìa, khiến người ta thương xót.
Giang Mộ Tuyết hất cằm lên:
Đương nhiên là biết, đại biểu cho trường phái ấn tượng đương thời đấy.

Dứt lời, cô vỗ ngực một cách tự tin.
Giang Mộ Tuyết nghiến răng, đợi cô vẽ tiếp!
Hơn nửa tiếng lại qua đi.
Giang Mộ Tuyết lúng túng sờ mũi, chán thật, cô phải nghĩ rất lâu mới nghĩ ra kế này, vậy mà lại bị phát hiện ra dễ dàng như thế.

Em có biết vẽ không?
Tần Phong hỏi.
Đốc công là một người đàn ông chất phác thật thà. Từ trước giờ luôn chỉ có một mình Giang Mộ Tuyết tới giám sát, hôm nay cô lại đưa nam chủ nhân tới, đốc công không khỏi cười đùa:
Tôi làm kiến trúc nhiều năm lắm rồi, đây là lần đầu tiên thấy trang trí phòng cưới mà chỉ có nữ chủ nhân. Anh này, khoảng thời gian vừa qua vợ anh vất vả lắm đấy, anh phải đối xử với cô ấy cho tốt vào.

Mặc dù Giang Mộ Tuyết có yêu cầu rất khắt khe về mặt trang trí, nhưng ngoài những lúc đó ra thì cô luôn thân thiện với công nhân, thường xuyên chuẩn bị đồ ăn thức uống cho mọi người. Tuy rằng đôi lúc phát sinh tranh chấp vì vấn đề trang trí, nhưng trong lòng mọi người vẫn có thiện cảm với cô.

Khoảng thời gian vừa rồi công việc của tôi khá bận rộn, vậy nên mới để một mình cô ấy lo liệu, quả thực là rất vất vả cho cô ấy, sau này tôi sẽ đối xử với cô ấy thật tốt.

Tần Phong vừa nói vừa nhìn Giang Mộ Tuyết, ánh mắt khen ngợi ấy suýt thì khiến Giang Mộ Tuyết đỏ mặt.
Tần Phong đứng trước bức tường đã được sơn màu xanh khói:
Nó là nguyên nhân khiến hôm qua em phải về muộn à?

Giang Mộ Tuyết gật đầu:
Ừm, phải chỉnh sửa mấy lần mới thành được màu này, anh có thích không

Lục Chi Cửu lạnh lùng bỏ lại câu3 này rồi xoay người đi.

Nhưng em không làm được!
Lâm Uyển Hề bỗng nói lớn tiếng.
Được rồi, Giang Mộ Tuyết toát mồ hôi, đợi cô vẽ thêm một ít nữa.
Một tiếng sau.
Trên mặt Giang Mộ Tuyết hiện lên một nụ cười bí ẩn. Cô xoay người ra ngoài, đến lúc quay trở lại thì trên tay cô còn ôm một thùng sơn, đĩa phối màu, một vài cây cọ vẽ và một đống phẩm màu.
Tần Phong nhướng mày lên:
Em định vẽ tranh trên đó à?

Thế nên bắt đầu từ buổi sáng hai người đã tới biệt thự giám sát.
Tần Phong mới nhìn qua bản thiết kế lúc mới đầu, đây là lần đầu tiên anh tới đây kể từ khi bắt đầu khởi công đến giờ.
Trước kia có người từng nói Giang Mộ Tuyết có một đôi tay sinh ra đã biết đánh đàn, nhưng ông trời cũng lấy đi thiên phú của cô trong môn nghệ thuật khác.
Tất cả là tại mẹ cô, cầm kỳ thi họa chỉ biết mỗi đánh đàn, những thứ khác thì tệ hại, rõ ràng là cô theo gen bà!
Mi mắt Tần Phong hơi động đậy:
Rất thích.

Nhưng nhìn bức tường trống trơn, anh lại chìm vào dòng suy nghĩ.
Hiếm khi nhìn thấy bộ dáng đáng yêu này của cô, Tần Phong cũng tâng bốc cô:
Vậy thì họa sĩ trường phái ấn tượng đương thời định vẽ gì bây giờ?


Em đã nghĩ sẵn rồi, anh cứ chờ xem đi.

Giang Mộ Tuyết bĩu mỗi:
Cúc họa mi.


Cúc họa mi?

Giang Mộ Tuyết thành thạo phối màu, cô kiếm một chiếc ghế nhỏ để kê chân, đứng lên ghế rồi bắt đầu quẹt lên tường.
Nửa tiếng sau.
Cô ỉu xìu quăng bút vẽ đi, ôm đầu ngồi xổm xuống mặt đất.
Tần Phong vội vàng bước tới, anh ngồi xuống trước mặt cô rồi nâng đầu cô lên.

Ừm… Một chú mèo con?





Tiểu Tuyết, em đang vẽ một chùm nho à?




Vốn dĩ vì bức tranh này cô còn lén đi học vẽ mấy ngày, kết quả bắt tay vào vẽ thì chẳng ra đâu vào đâu, bây giờ cô muốn tìm ngay một lỗ chui xuống luôn cho rồi!
Nhìn dáng vẻ tội nghiệp này của cô, Tần Phong cũng dở khóc dở cười:
Vậy vốn dĩ em định vẽ cái gì?


Ừm.

Tần Phong nở nụ cười, bế Giang Mộ Tuyết lên rồi đặt cô xuống chiếc ghế cách đó không xa.
Khuôn mặt của Giang Mộ Tuyết đã dính đầy phẩm màu, chẳng khác nào một chú mèo hoa.

Tần Phong, thật ra em nói dối anh đấy, em không phải đại biểu cho trường phái tranh ấn tượng gì cả, mà là đại biểu vẽ bừa, em không hề biết vẽ.

Thế nhưng trong mắt Lục Chi Cửu chẳng hề có một gợn sóng nào:
Tôi gọi riêng cô tới đây là vì không muốn bảo cô chuyển ra khỏi nhà họ Lục ngay trước mặt mọi người.


Simon, vì sao anh lại nhẫn tâm như thế.


Tiểu Tuyết, em vẽ cái gì vậy?


Anh đoán xem?

Sau đó anh lại bước tới chân tường nhặt cọ vẽ mà Giang Mộ Tuyết vừa vứt xuống lên, phối màu lại và bắt đầu sửa bức tranh
lem nhem
của Giang Mộ Tuyết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.