Chương 379: Thử biến tín ngưỡng thành tình yêu


Trần Tử Nhiễm biết chuyện Lục Chi Vũ chưa kết hôn mà đã mang thai.


Tớ đi cũng không giúp được gì đâu, cậu đi mau lên, công ty 8cứ để tớ lo, cậu yên tâm.

Thẩm Thiên Trường biết về ngành giải trí ngầm của nhà họ Diệp là vì Lục Chi Cửu đã từng thuận miệng nhắc tới khi cô hỏi anh về chuyện quán bar của Cố Ngôn Quyết. Mặc dù nói là kinh doanh chính quy, nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn cảm thấy bọn họ là xã hội đen.
Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, Lục Chi Vũ không nhịn được ngáp một cái:
Không ai nói gì à? Không ai nói gì thì cháu đi ngủ trước đây.

Đợi đã, vì sao cô lại cảm thấy hai người trong số bọn họ trông rất quen nhỉ?
Mãi cho đến khi đã đứng trước cổng chính, Thẩm Thiên Trường mới đột nhiên nhớ ra hai người đó là hai người đàn ông đi theo Diệp Lăng Nam hôm ở bệnh viện!
Thấy Thẩm Thiên Trường xuất hiện, Lục Diệu Nhung tức mà không biết phải xả vào đâu.
Ông mới có thái độ tốt với đám nhãi ranh này vài ngày, nào ngờ lá gan đã lớn đến mức bắt tay lại với nhau lừa gạt ông!
Dứt lời cô lại vỗ vai Tống Ngưng Y:
Hôm nay vẫn cứ gửi bảng báo cáo vào mail 5của tôi.


Vâng.

Thẩm Thiên Trường nhìn cô, trong lòng bỗng thấy cảm động:
Tiểu Nhiễm nhà chúng ta càng lúc càng hi3ểu chuyện rồi.

Nếu là lúc trước, chắc chắn cô nàng này sẽ đòi đi cùng cô cho bằng được.
Cầu hôn?!
Thẩm Thiên Trường trợn tròn mắt, suýt thì tưởng rằng mình nghe lầm.
Trong phòng khách, Lục Diệu Nhung ngồi trên vị trí chủ nhà, Lục Chi Vũ ngồi bên tay trái ông, cô đang cúi đầu nghịch móng tay, biểu cảm vẫn khá ung dung.
Đối diện với cô là Diệp Lăng Nam, đã khá lâu rồi không gặp anh ta.

Trịnh Thuyên!
Lục Diệu Nhung bỗng gọi.
Quản gia Trịnh xuất hiện ở cửa:
Ông chủ, có tôi.


Đánh đi!


Ông nội!
Lục Chi Vũ thét lên, gần như muốn lao tới trước mặt Lục Diệu Nhung.
Lục Diệu Nhung vừa dứt lời, những người ở đây đều hoảng hồn, Lục Diệu Nhung muốn chịu gia pháp?!
Lục Chi Vũ đứng lên:
Ông nội, ai làm người nấy chịu, chính cháu đã bỏ thuốc Diệp Lăng Nam, sai người đưa anh ta lên giường cháu, cũng chính cháu là người muốn mang thai. Hôm nay anh ta đến cầu hôn, người không muốn gả cũng là cháu, nếu phải chịu gia pháp thì cũng phải là cháu chịu!

Thẩm Thiên Trường ra khỏi tòa cao ốc Thiên Diệp, vốn dĩ cô định lái về Cẩm Viên, nhưng đi một lát thì cô lại quay đầu xe.
Cô lấy điện thoại ra gọi cho vú Trần:
Vú Trần, cháu về nhà họ Lục luôn đây, không về Cẩm Viên nữa, vú đừng đợi cháu.

Nhưng không phải nghe lầm, cô nhớ hôm ở bệnh viện Lục Chi Vũ đã hỏi Diệp Lăng Nam rằng anh ta có dám kết hôn với mình không…
Và sự thật là Diệp Lăng Nam dám…
Lục Diệu Nhung hoàn toàn không để ý tới cô:
Trịnh Thuyên, không mau làm đi!

Quản gia Trịnh im lặng đứng bên cạnh Lục Diệu Nhung, ông ấy giơ roi lên.
Thẩm Thiên Trường thở dài một hơi, nghiệt duyên gì thế này.
Thẩm Thiên Trường bước qua cổng, đi qua sân trước vào biệt thự.
Lục Diệu Nhung trợn mắt lườm cô:
Đứa cháu ngỗ ngược, còn định đi đâu nữa!

Lục Chi Vũ

một tiếng, nhưng cô vẫn không làm trái ý ông, ngoan ngoãn ngồi trên ghế.
Nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Lục Diệu Nhung, cô vội vàng tươi cười lấy lòng:
Ông nội…


Đừng có gọi tôi, lát nữa quỳ trước bài vị tổ tông cũng có phần cô đấy!

Lục Diệu Nhung chỉ từng thi hành gia pháp nhà họ Lục duy nhất một lần với Lục Chi Y khi Lục Chi Cửu về nước sáu năm trước, ngoài ra mấy thế hệ trẻ của nhà họ Lục chưa có ai bị phạt bằng gia pháp cả.
Thấy ông ấy đứng im đó, Lục Diệu Nhung nổi giận vỗ vào thành ghế:
Có phải ông già đến mức điếc luôn rồi không? Tôi bảo ông lấy gia pháp tới đây cho tôi, không nghe thấy hả!


Bộp…
Cuối cùng thì roi vẫn rơi xuống.
Thẩm Thiên Trường giữ chặt lấy Lục Chi Vũ, không thể để cô ấy chắn trước người Lục Diệu Nhung được, bởi vì cô ấy đang mang thai.
Thẩm Thiên Trường rụt cổ lại, ngậm miệng đi tới ngồi bên cạnh Lục Chi Vũ.
Hôm đó ở bệnh viện không nhìn kỹ, hôm nay quan sát cẩn thận hơn, Thẩm Thiên Trường phát hiện ra ngoại hình của Diệp Lăng Nam thật sự có thể xếp vào hàng yêu nghiệt, ấy vậy mà anh ta lại theo phong cách lạnh lùng, hay là như vậy dễ lăn lộn trong giới xã hội đen hơn?
Thẩm Thiên Trường không vào trong ngay mà là xoay người đi tới trước mặt người đó:
Diệp Lăng Nam bảo các anh tới à?

Có vẻ như người đó cũng biết Thẩm Thiên Trường:
Đúng vậy, chúng tôi theo anh Nam tới cầu hôn cô Năm.


Làm ơn, cậu đừng nói chuyện 9như mẹ tớ vậy có được không, hay là cậu rơi vài giọt nước mắt để bày tỏ sự cảm động của mình đi?
Trần Tử Nhiễm cạn lời.
Thẩm 6Thiên Trường nở nụ cười:
Vậy tớ đi trước đây.

Lục Diệu Nhung không nói câu gì, chẳng mấy chốc quản gia lại bước từ bên ngoài vào, trong tay còn cầm một cây roi.
Thẩm Thiên Trường nhìn cây roi ấy, mí mắt cô không khỏi giật giật, đó rõ ràng là một cây roi đầy gai.

Lấy gia pháp lại đây cho tôi!

Quản gia Trịnh giật mình nhìn ông:
Ông chủ, chuyện này…

Quản gia Trịnh nhìn Lục Chi Vũ một cái, cuối cùng vẫn đi ra ngoài.
Rốt cuộc Lục Chi Vũ cũng thu cái vẻ mặt thờ ơ lại, cô nhìn Lục Diệu Nhung với vẻ mặt nghiêm túc:
Ông nội, ông định dùng gia pháp phạt cháu thật đấy à?

Không ai biết loại roi này quất vào người sẽ đau như thế nào, nhưng lúc sáu tuổi Thẩm Thiên Trường đã biết rồi.

Lục Diệu Nhung tôi cả đời lỗi lạc, không ngờ lúc về già lại dạy ra một đứa cháu không biết liêm sỉ, cưỡng bức người khác, chưa kết hôn đã mang thai. Tất cả là bởi vì tôi không dạy dỗ tử tế, theo tổ huấn, tôi phải chịu phạt mười roi. Trịnh Thuyên, bắt đầu đi.

Vừa dừng xe lại thì Thẩm Thiên Trường đã thấy hai hàng người mặc vest đi giày da đứng trước cổng nhà họ Lục, phô trương như lúc sắp có nhân vật quan trọng nào đó xuất hiện vậy.
Thẩm Thiên Trường xuống xe, vừa đi vào vừa nhìn bọn họ bằng ánh mắt nghi ngờ.
Sau khi tắt máy, cô lại gửi tin nhắn cho Lục Chi Cửu.
Lái xe mất nửa tiếng, cuối cùng cũng dừng lại trước cổng nhà họ Lục.
Nhưng roi không rơi vào người Lục Diệu Nhung.

Vào giây phút cuối cùng, Diệp Lăng Nam lao tới trước Lục Diệu Nhung, roi thuận thế xẹt qua tai anh, đánh xuống lưng anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.