Chương 437: Người chứng hôn trong lễ cưới


Thẩm Thiên Trường trợn mắt nhìn anh:
Anh không ngại nhưng em thì có!


Tỏ tình trước mặt nhiều người như thế, cô biết giấu mặt8 vào đâu!
Thẩm Thiên Trường đi tới khu vực khách khứa của nhà gái, lúc này Ôn Tử Diễn mới mở miệng nói:
Con gái không chiều quá được đâu.

Lục Chi Cửu nhìn về phía anh:
Cậu không hiểu.

Vì sao thế giới này lại nhỏ như thế! Đây tuyệt đối là một kích thích mãnh liệt của ông trời dành cho cô!
Bởi vì chỉ có trời mới biết người làm fan CP một thời gian dài như cô đã gõ phím chửi nhau trên mạng với đám anti fan bao nhiêu lần.
Thế là cô buông cánh tay Lục Chi Cửu ra, định xoay người đi tìm Trần Tử Nhiễm.
Nhưng Lục Chi Cửu lại cầm lấ3y tay cô:
Em đi đâu?

Diệp Mạc! Bậc thầy piano nổi tiếng trong giới âm nhạc.
Đại đa số những người ở đây đều thuộc tầng lớp thượng lưu, gần như ai cũng nhận ra người chứng hôn.
Rốt cuộc Lục Chi Cửu cũng buông cô ra:
Đừng uống rượu.


Anh đừng chỉ lo quản em, nếu anh 5mà rước thêm tình địch về là em sẽ cho anh biết tay.
Thẩm Thiên Trường vừa nói vừa chạy đi.

Tới chứ, anh ấy sang khu vực nhà trai rồi, bên đó toàn là người của Tập đoàn Lục Đạt, tớ không quen ai nên tới tìm cậu.


Thế à, vậy cậu ngồi cạnh tớ đi, đây là Hạ Hiểu Thi, đàn em của Tiểu Tuyết.

Thấy Trịnh Kỳ tiếp lời, Viên Tiểu Nhụy lập tức nổi hứng:
Ồ? Không ngờ còn có vụ này, đàn anh kể cho em nghe đi?

Đôi mắt của Đoàn Văn Trúc hơi híp lại, lúc trước chính cô đã cổ vũ Giang Mộ Tuyết thổ lộ với Trịnh Kỳ ở trường học, vậy nên cô là người biết rõ chuyện đó nhất, và chính việc cổ vũ Giang Mộ Tuyết thổ lộ với Trịnh Kỳ cũng trở thành chuyện mà cô hối hận nhất!
Thẩm Thiên Trường cười chào hỏi với Hạ Hiểu Thi:
Chào em.

Trần Tử Nhiễm lại giới thiệu với Hạ Hiểu Thi:
Hiểu Thi, đây là Thẩm Thiên Trường, bạn thân nhất của tôi!

Hạ Hiểu Thi ngớ người một lúc rồi mới hoàn hồn lại, cô nhìn Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc trên mặt cũng hiện lên nụ cười ngại ngùng:
Xin chào bà… bà chủ.

Thẩm Thiên Trường cảm thấy lạ, Trần Tử Nhiễm giải thích với cô:
Hiện tại Hiểu Thi đang làm ở Tập đoàn Lục Đạt.


Hôm nay Tiểu Tuyết mời các người tới đây là để tham dự đám cưới, không phải để các người nói lung tung.
Đoàn Văn Trúc nói lạnh lùng.
Viên Tiểu Nhụy cười nhạo trong lòng, nếu sợ bọn họ nói lung tung thì vì sao Giang Mộ Tuyết còn mời cô ta và Trịnh Kỳ tới.
Thẩm Thiên Trường bước về phía cô.
Thấy Thẩm Thiên Trường đột nhiên xuất hiện, Trần Tử Nhiễm tỏ vẻ ngạc nhiên:
Sao cậu lại tới đây, chẳng lẽ hôm nay sếp Lục không tới hả?

Hạ Hiểu Thi mím môi không nói gì nữa, cô thật sự không đoán ra mục đích của Giang Mộ Tuyết khi mời Trịnh Kỳ tới, hơn nữa cô cũng không biết hiện tại Giang Mộ Tuyết còn tình cảm gì với Trịnh Kỳ không.
Thấy cô chất chứa tâm sự như vậy, Trần Tử Nhiễm đang định lên tiếng an ủi thêm vài câu nữa thì trong phòng lại vang lên tiếng nhạc.

Bởi vì khách bên họ nhà gái rất ít, vậy nên Thẩm Thiên Trường đến khu vực khách nhà gái là nhìn thấy Trần Tử Nhiễm ngay.

Không, bàn bên kia của anh toàn là những 9quản lý trong công ty anh, chán chết.

Lần trước chạy tới Tập đoàn Lục Đạt rồi mất mặt, cô vẫn còn nhớ như in, bây giờ gặp lạ6i thì chỉ có xấu hổ thôi.
Lúc đầu Hạ Hiểu Thi còn không dám khẳng định, bây giờ nghe Trần Tử Nhiễm nói ra tên của Thẩm Thiên Trường, suýt chút nữa thì đôi mắt cô rớt ra ngoài.
Cô nghe thấy cái gì?! Trần Tử Nhiễm là bạn thân nhất của Thẩm Thiên Trường!
À, thảo nào tự nhiên lại gọi cô là bà chủ.
Nói xong Trần Tử Nhiễm lại chỉ vào Đoàn Văn Trúc mặc váy phù dâu ở bàn bên kia, giới thiệu với Thẩm Thiên Trường:
Người đó là Đoàn Văn Trúc, cũng là bạn thân của Tiểu Tuyết, bọn họ biết nhau từ thời đại học như tớ với cậu vậy.

Là một bản nhạc piano không lời.
Nghe đến đoạn nhạc này, trên mặt Viên Tiểu Nhụy hiện lên sự mỉa mai, cô ta cố tình huých vào Giản Kỳ bên cạnh:
Giản Kỳ, cậu nói xem có phải nhạc nền trong hôn lễ của Giang Mộ Tuyết là học cậu không?

Sau khi kết thúc bạn nhạc piano, một người đàn ông trung niên ngồi sau đàn đứng lên. Trông ông ấy khoảng chừng năm mươi tuổi, mặc áo đuôi tôm trang trọng, bàn tay cầm micro, bước nhanh nhẹn ra trước sân khấu.

Cám ơn các vị đã tới tham dự hôn lễ của Tần Phong và Giang Mộ Tuyết, tôi là người chứng hôn ngày hôm nay, Diệp Mạc.

Nói xong anh xoay người đi tới khu vực khách khứa nhà trai.
Ôn Tử Diễn nhìn theo bóng lưng anh, như thể có thứ gì đó nhét đầy miệng mình, một lúc sau mới vội vàng cất bước đi theo:
Có gì mà tôi không hiểu, ngay cả vụ kiện khó nhất nước M tôi còn thắng được, tôi mà lại không hiểu á?

Mấy cựu sinh viên Đại học A ngồi chung một bàn, vậy nên Đoàn Văn Trúc chỉ có thể qua đó tiếp đón trước.
Lúc này nghe thấy Trần Tử Nhiễm nhắc đến tên mình, cô quay lại chào hỏi với bọn họ.
Hơn nữa nghĩ tới chuyện sau này Tiểu Tuyết sẽ phải gọi người yêu cũ của Tần Phong là chị dâu là tâm lý cô lại thấy không thăng bằng nổi.
Thẩm Thiên Trường tỏ vẻ tán đồng.
Hạ Hiểu Thi nhìn Trịnh Kỳ, anh ta đang ngồi cùng bàn với Đoàn Văn Trúc, cô bỗng mở miệng nói với Trần Tử Nhiễm:
Tiểu Nhiễm, người đàn ông ngồi ở bàn kia là đàn anh của bọn em, cũng là người yêu cũ của Tiểu Tuyết, em lo rằng…

Trần Tử Nhiễm không mấy để ý tới:
Ai chẳng có một vài người yêu cũ, mặc dù chị không phải kiểu người chia tay vẫn làm bạn được, nhưng ai quy định người khác cũng phải thế, lại nói Tần Phong cũng có người yêu cũ mà, đúng không Thiên Trường?

Giản Kỳ nói thản nhiên:
Ai quy định tôi được dùng piano còn người khác thì không thể.


Quả thực là Giang Mộ Tuyết chơi piano rất hay, tôi nhớ lúc ở trường học cô ta cũng từng chơi cho tôi nghe một lần.
Trịnh Kỳ ngồi đằng trước bỗng mở miệng.

Em đi tìm Trần Tử Nhiễm!


Ở đây với anh.

Phút ngạc nhiên qua đi, mọi người bắt đầu suy đoán mối quan hệ giữa cô dâu chú rể và Diệp Mạc.

Tiếng thảo luận bên cạnh vọng tới bàn của Đoàn Văn Trúc.

Biết tin Diệp Mạc là bậc thầy piano, Giản Kỳ cười nói:
Thảo nào Tiểu Tuyết đàn piano hay như thế, chắc là học với thầy Diệp rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.