Chương 447: Gọi chị nghe xem nào



Vậy vì sao lúc mười hai giờ không…
Đốt?

Còn chưa nói hết câu thì Giang Mộ Tuyết bỗng ngưng bặt lại, khụ… lúc đ8ó… hình như lúc mười hai giờ đúng là không tiện lắm.
Giang Mộ Tuyết rụt cổ lại, được rồi, vì cuộc sống nhàn nhã sau này của mình, cô đành phải trái lương tâm vậy.

Thực ra em muốn nói là rất ngon.


Em cho rằng hôm nay anh sẽ đi làm.

Tần Phong lại bắt đầu đổ dầu vào chảo:
Tổng Giám đốc Lục nói anh muốn xin nghỉ cưới bao lâu cũng được.


Tiểu Tuyết, có thể trong tương lai không xa, anh sẽ tiếp nhận Tập đoàn Lục Đạt.
Tần Phong tiếp tụ6c nói.
Giang Mộ Tuyết càng choáng váng hơn:
Tiếp nhận Tập đoàn Lục Đạt?


Tiểu Tuyết, ngủ ngon.



Cho trứng vào được rồi đấy.
Giang Mộ Tuyết nói nhẹ.
Tần Phong nhíu mày lại, liệu có sớm quá không?



Giang Mộ Tuyết khóc không ra nước mắt, thế này có được coi là tự làm tự chịu không??

Tới chùa Linh Long thắp hương cho mẹ anh và mẹ em.

Giang Mộ Tuyết hơi sửng sốt, Tần Phong thật sự là người đàn ông hoàn mỹ và chu đáo nhất mà cô từng gặp.
Khóe miệng cô cũng cong lên thành một nụ cười nhẹ, cô thật sự rất thích đàn ông tuân thủ và cố gắng thực hiện lời hứa.
Sau khi ốp ba quả trứng thành công, rốt cuộc Tần Phong cũng phát hiện ra Giang Mộ Tuyết đang đứng ở cửa.
Thấy Giang Mộ Tuyết bắt đầu chuyên mục mười vạn câu hỏi vì sao, Tần Phong cũng cảm thấy bất đắc dĩ, vốn anh định sáng mai đưa cô đến chùa Linh Long dâng nén hương đầu tiên, nhưng có lẽ là sẽ không kịp.
Anh vươn bàn tay đã lấy lại độ ấm ra vỗ về đôi mắt Giang Mộ Tuyết.
Đôi mắt Tần Phong như đang dò hỏi.

Anh không cảm thấy anh lái máy bay thì em sẽ hời hơn sao?

Nhưng Tổng Giám đốc nhiệm kỳ sau của Tập đoàn Lục Đạt là chồng cô!
Giang Mộ Tuyết thừa nhận rằng cô hơi kích động, thậm chí còn thấy lâng lâng.

Vậy có phải sau này anh sẽ bận rộn hơn bây giờ không?

Tần Phong áp đầu cô vào lòng anh:
Không, có Tiểu Hồ rồi.

Thế là cô cũng cầm sandwich lên cắn một miếng.
Cô cảm thấy thứ mình đang ăn không phải là sandwich, mà là cả một cây xúc xích…

Tiểu Tuyết, không ngủ là trời sáng đấy.


Vâng…

Trên mặt anh hiện lên nét lúng túng, sau đó lẳng lặng vứt quả trứng gà đã cháy đen vào thùng rác.
Giang Mộ Tuyết khoanh tay nhướng mày, được rồi, cô sẽ không vạch trần anh.

Ừm.
Giang Mộ Tuyết cười đồng ý.

Không cần thay quần áo đâu, cứ mặc thế đi.

Giang Mộ Tuyết cầm chiếc điện thoại vẫn đang chạy video dạy nấu ăn của anh lên, nhìn những món ăn sáng trong đó, cô không khỏi cảm thấy toát mồ hôi hột, mấy món này khó đến mức cô cũng không làm được, huống chi là Tần Phong.
Cô thoát ra, tìm video làm sandwich, đưa tới trước mặt Tần Phong.

Không được.
Tần Phong ngắt lời cô, nhìn cô bằng ánh mắt uy hiếp.

Đây là lần đầu tiên anh xuống bếp, em muốn đả kích sự hăng hái của anh à?


Vậy… Tổng Giám đốc Lục thì sao?


Anh ấy có chuyện quan trọng hơn cần làm.

Hình như người đàn ông này còn xuất sắc hơn cô tưởng!

Tần Phong… em còn một câu hỏi nữa.


Ồ…

Cũng như thể bây giờ Lục Chi Cửu có anh, lúc trước cô còn thấy lạ, bởi vì cô luôn cảm thấy Lục Chi Cửu có rất nhiều thời gian dành cho Thẩm Thiên Trường.

Làm theo video này đi, chắc là trong tủ lạnh có nguyên liệu hết rồi.

Sau đó cô xoay người ra khỏi phòng bếp.

Tần Phong, em có thể nói là nó hơi…

Khó ăn được không?
Giang Mộ Tuyết trợn trắng mắt:
Đừng tưởng rằng khen em vài câu là em sẽ nhận việc nấu ăn về mình, em không ngốc thế đâu.

Mặc dù Tần Phong bị vạch trần, nhưng anh cũng không cảm thấy xấu hổ, chỉ cúi đầu nghiêm túc tiếp tục ốp trứng.
Thấy anh không nhúc nhích, Giang Mộ Tuyết dứt khoát bước lên trước:
Mặc dù em không giỏi nấu ăn, nhưng vẫn biết ốp trứng. Nếu để dầu quá nóng thì trứng vừa cho vào là sẽ cháy ngay.


Tiểu Tuyết nấu ăn rất ngon.

Tần Phong cũng chẳng để ý tới phản ứng của Giang Mộ Tuyết, anh cầm sandwich trong đĩa của mình lên ăn.
Giang Mộ Tuyết nhìn khuôn mặt anh, trông anh ăn có vẻ hưởng thụ phết nhỉ?
Giang Mộ Tuyết cười nịnh nọt.
Tần Phong thản nhiên uống một ngụm sữa:
Ừm, ngon thì Tiểu Tuyết phải ăn hết đấy.


Đó chỉ là lời nói khách sáo của sếp anh thôi, anh thử một tuần không đi làm xem?


Có Tiểu Hồ rồi, bây giờ anh không cần bận rộn như trước nữa.

Rõ ràng anh lớn hơn cô hai tuổi.
Tần Phong chỉ không muốn mặc chính thức quá, không ngờ Giang Mộ Tuyết lại nói ra câu này.
Cô đi đến cửa phòng bếp, thấy Tần Phong đang đứng cạnh bàn bếp xem video trong điện thoại, vừa xem vừa học cách làm trứng ốp trong video.
Giang Mộ Tuyết bỗng nhớ tới lời hứa của Tần Phong với cô hôm ấy: Sau khi kết hôn với Tiểu Tuyết, anh sẽ là người nấu cơm.
Nhưng so với
thành phẩm thất bại
mà anh vứt vào thùng rác thì vẫn miễn cưỡng chấp nhận được.
Lại nhìn sang đĩa sandwich, xúc xích cắt còn dày hơn cả bánh mì.
Hôm sau, Giang Mộ Tuyết ngủ đến tận mười giờ mới dậy.
Cô tưởng rằng Tần Phong đã đi làm rồi, nhưng sau khi vệ sinh cá nhân thay quần áo xuống lầu thì lại nghe thấy tiếng vang trong phòng bếp.

Ồ…

Giang Mộ Tuyết không hỏi nhiều đến chuyện của cánh đàn ông.
Hai mươi phút sau, Tần Phong bưng tác phẩm nấu ăn đầu tay lên.
Giang Mộ Tuyết nhìn trứng ốp vẫn bị cháy một nửa trong đĩa, khuôn mặt cô hơi biến thành màu đen, ai có thể nói cho cô biết vì sao cô đã dạy rồi mà anh vẫn làm cháy được không?

Ừm, có nghĩa là anh sẽ là Tổ5ng Giám đốc nhiệm kỳ sau của Tập đoàn Lục Đạt.

Đây cũng là mục tiêu mà Lục Chi Cửu đặt ra cho anh, dùng hai năm để học cách quản lý Tập đoàn Lục Đạt.

Tiểu Hồ là ai?
Giang Mộ Tuyết đỏ mặt đánh trống lảng.

Trợ lý của anh.

Giang Mộ Tuyết ngớ ra, chẳng phải Tần Phong là trợ lý của Lục Chi Cửu sao? Sao anh cũng9 có trợ lý?
Đợi Giang Mộ Tuyết rửa bát xong và quay lại phòng khách thì thấy Tần Phong đã thay quần áo. Anh không mặc vest như thường ngày mà mặc một bộ đồ len thoải mái, đeo một chiếc kính gọng tròn, trông như một sinh viên tốt nghiệp mới bước vào xã hội.

Tần Phong, anh không cảm thấy mặc như vậy thì người khác sẽ cho rằng anh lái máy bay à?

Thế là sáng đầu tiên sau khi kết hôn, Giang Mộ Tuyết phải ngậm ngùi ăn hết bữa sáng không mấy ngon miệng.
Sau khi ăn sáng xong, Giang Mộ Tuyết chủ động thu dọn bát đũa.

Vậy anh đi thay bộ khác nhé?


Chúng ta chuẩn bị đi đâu sao anh?
Thấy anh mang cả áo khoác của cô xuống, Giang Mộ Tuyết mở miệng hỏi.




Giang Mộ Tuyết đi tới trước mặt anh, vươn tay ra nâng cằm anh:
Gọi chị nghe xem nào.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.