Chương 483: Có một chuyện em càng nghĩ càng cảm thấy lạ


Giang Mộ Tuyết nằm trên giường, quấn chăn khắp người như một con nhộng, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ.

Thực ra tướng ngủ của G8iang Mộ Tuyết chẳng đẹp chút nào, trong hơn một tuần tới nước A, ban đêm Tần Phong đã bị cô đã xuống giường mấy lần.

3Tần Phong đi tới mép giường rồi ngồi xuống, anh vươn tay lật chăn trên người cô ra một chút:
Tiểu Tuyết, dậy đi nào.

Giang Mộ Tuyết hầm hừ một tiếng, cô quay đầu dịch sang bên cạnh, hiển nhiên là không muốn dậy.
Nụ cười trên mặt Tần Phong vẫn không có gì thay đổi:
Cũng có thể là em nói với bà ấy rồi nhưng quên mất.

Giang Mộ Tuyết nhíu mày, cô nhớ rõ ràng là mình chưa nói bao giờ.
Còn muốn nói gì nữa thì Tần Phong lại mở cửa xe cho cô:
Mau lên xe đi.

Nửa tiếng sau, xe vào khu biệt thực.
Bọn họ lại tốn một chút thời gian sửa soạn đồ đạc, Giang Mộ Tuyết chia những món quà mang từ nước A về ra, sau đó thay một bộ quần áo sáng màu rồi mới ra ngoài với Tần Phong.
Lúc bọn họ tới biệt thực của Tần Minh Thâm thì đúng giờ cơm trưa.

Có một chuyện em càng nghĩ càng thấy cảm thấy lạ.
Giang Mộ Tuyết nhìn Tần Phong với vẻ mặt hoài nghi.

Chuyện gì cơ?


Lần trước khi dọn nhà cùng anh, mặc dù lúc đầu em định trả phòng, nhưng em căn bản không kịp đề cập với chủ nhà, nhưng lúc chúng ta tới đó thì chủ nhà lại nói là đã cho người khác thuê phòng của em rồi…


Tần Phong, anh đã nói với bà là chúng ta về rồi chưa?
Giang Mộ Tuyết vừa cắn bánh bao chiên vừa hỏi.

Anh chưa kịp nói, lát nữa trước khi đi anh sẽ gọi điện cho bố.

Giang Mộ Tuyết gật đầu:
Bao giờ thì chúng ta chuyển đồ đến biệt thự? Ngày mai à?

Tần Phong hết cách, 6chỉ có thể bế cả người cô xoay lại, ôm cô vào lòng mình:
Tiểu Tuyết, không dậy là bữa sáng nguội bây giờ.

Rốt cuộc 5Giang Mộ Tuyết cũng hé mắt ra, nhìn Tần Phong với vẻ mê mang:
Mấy giờ rồi?


Chưa tới chín giờ.

Tần Phong nhướng mày nhìn cô, anh phát hiện ra kể từ khi kết hôn Giang Mộ Tuyết trở nên nhõng nhẽo hơn hẳn, có lẽ lúc mẹ cô còn sống cô cũng như vậy, sau này mới thay đổi.
Sau khi ân ái một lúc, Giang Mộ Tuyết mới lề mề bò dậy.
Đánh răng rửa mặt xong, bọn họ cùng ăn sáng.

Nhưng em buồn ngủ lắm.
Giang Mộ Tuyết vừa nhắm mắt vừa thì thầm.

Ngủ quá nhiều thì sẽ càng buồn ngủ, hơn nữa chúng ta còn phải đi thăm bà nội và bố.
Tần Phong nhìn cô nói bằng giọng dịu dàng.

Vậy… Vậy anh hôn em một cái thì em mới dậy.
Giang Mộ Tuyết nhắm mắt lại nói lớn tiếng.
Giang Mộ Tuyết lại nhắm mắt lại, hôm nay có phải đi làm đâu, sao phải dậy sớm như thế.
Thấy cô lại định ngủ, Tần Phong giơ tay vuốt tóc cô:
Đừng ngủ quá nhiều, sẽ đau đầu đấy, ừm?

Tính từ chín giờ tối qua đến giờ thì cô đã ngủ mười hai tiếng rồi.
Địa chỉ biệt thự gần nơi cô đi làm, cách bà cụ cũng gần, chuyển qua đó sẽ tiện hơn nhiều.

Ngày mai em phải đi tham dự đám cưới của chị gái Tổng Giám đốc Lục với anh, không biết có kịp không.


Chị gái của Lục Chi Cửu?
Giang Mộ Tuyết tò mò hỏi.
Giang Mộ Tuyết nghẹn lời, đi đường dài như thế, cô mệt lả cả người, không ngờ Tần Phong không chỉ dậy sớm mà còn có thể thuận tiện xử lý công việc mà Lục Chi Cửu giao cho trước bữa sáng, sức lực giữa đàn ông và phụ nữ chênh lệch nhiều thật.
Mất hơn một tiếng, cuối cùng thì bọn họ cũng thu dọn đồ đạc xong xuôi, mang túi lớn túi bé vào nhà để xe.
Chẳng bao lâu sau, cốp xe Tần Phong đã bị nhét đầy, Giang Mộ Tuyết bỗng nhớ tới cái ngày mà Tần Phong giúp cô dọn ra khỏi chung cư.

Ừm, Tổng Giám đốc Lục có một người chị gái ruột cùng một mẹ sinh ra, tên là Lục Chi Vũ.

Giang Mộ Tuyết giật mình:
Lục Chi Vũ, người được Diệp Lăng Nam cầu hôn rầm rộ đó hả?


Ừm, là chị ấy.

Vốn dĩ tuần trăng mật của bọn họ có thể sẽ kéo dài hơn nữa, nhưng Tiểu Hồ nhắn tin tới nói rằng nếu sáng nay không nhìn thấy Tần Phong thì hôm sau cả Tần Phong và Tiểu Hồ đều sẽ bị đuổi việc, thế nên bọn họ đành phải đặt vé máy bay rồi về ngay trong đêm.

Hôm nay là cuối tuần, hẳn là anh ấy sẽ muốn ở bên bà chủ hơn là gặp anh.

Giang Mộ Tuyết nhìn anh với vẻ hồ nghi:
Vậy vì sao anh ấy lại gọi anh về gấp như thế?

Một thời gian trước khắp nơi toàn là tin tức cầu hôn, ngay cả biểu ngữ trước trung tâm thương mại dưới công ty Giang Mộ Tuyết cũng thế, cô còn tưởng là công ty tổ chức đám cưới nào đó đang quảng cáo kiểu mới, không ngờ người được cầu hôn lại là chị ruột của Lục Chi Cửu…
Nếu là chị gái của Lục Chi Cửu thì chắc chắn Thẩm Thiên Trường cũng sẽ tới, đến lúc đó cô có thể tặng luôn món quà mua ở nước A cho cô ấy.

Vậy hay là lát nữa chúng ta thu dọn đồ đạc rồi chuyển đồ sang trước, sau đó sẽ đi thăm bà nội?
Giang Mộ Tuyết đề nghị.
Tần Phong cười:
Chuyện cần xử lý thì sáng nay anh đã xử lý xong rồi.

Giang Mộ Tuyết sửng sốt:
Sáng nay? Lúc nào?


Lúc em ngủ anh đã đi mua bữa sáng, tiện thể xử lý luôn.


Được.

Hai người ăn sáng xong rồi mới bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Sửa soạn được một lúc rồi Giang Mộ Tuyết bỗng nhớ tới tin nhắn
cầu cứu
mà Tiểu Hồ gửi tới, thế là cô lại chạy tới cửa phòng ngủ:
Tần Phong, anh không cần tới công ty gặp Lục Chi Cửu à?

Thấy hai vợ chồng son trở về, Nhiếp Tòng Nhu cười như bắt được vàng.

Bọn họ ăn uống xong, Nhiếp Tòng Nhu lại bắt đầu kéo Giang Mộ Tuyết tới trò chuyện, hoàn toàn không buông tay cô ra, vì lẽ đó Giang Mộ Tuyết và Tần Phong định sẽ ở trong biệt thự một đêm với bà cụ.

Đến buổi trưa, Nhiếp Tòng Nhu bảo quản gia gọi điện cho Tần Minh Hào, để tối nay bọn họ tới đây ăn bữa cơm gia đình.

Bởi vì ở cách đó không quá xa nên Tằng Tụng Hoa và Tần Minh Hào tới biệt thự rất nhanh.

Giang Mộ Tuyết lấy những món quà đã chuẩn bị ra lần lượt tặng cho các bề trên, Tằng Tụng Hoa vui vẻ khen Giang Mộ Tuyết không dứt miệng.

Mãi đến khi đang ăn cơm được mười phút, Tần Diệp mới từ bên ngoài về, nhưng lại chỉ có một mình anh ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.