Chương 508: Sau này anh sẽ yêu thương chị tiểu vũ chứ?


Thẩm Thiên Trường ngẩng đầu nhìn anh ta:
Thức linh là cái gì?



Có một số người trong quá trình huấn luyện lâu dài sẽ dần dần có năng lự8c giao lưu nhất định với động vật, chúng tôi đều gọi chung là thức linh.

Nghe anh ta nói vậy, trong lòng Thẩm Thiên Trường lại bắt đầu chua xót.

Nếu như đứa bé thật sự có vấn đề...


Ross.
Chu Hạo nhẹ giọng kêu một câu.

Bảo con chó cách xa tôi ra!

Người đàn ông kia sợ đến mức ngồi bệt trên mặt đất, thủ đoạn của Thái tử Diệp đúng là không phải tin đồn.
Nhìn đồng bọn đã hoàn toàn ngất đi của mình, hắn run rẩy lau mồ hôi trên trán.
Thẩm Thiên Trường nhìn bóng lưng Diệp Lăng Nam, cuối cùng cô xác nhận vấn đề kia lại lần nữa:
Tỉ lệ gây quái thai của Saro là 50% à?


Ừm.

Vừa mới tới thang máy, Thẩm Thiên Trường bỗng lùi ra ngoài
Cô cầm điện thoại đi đến bên cửa sổ, mở lịch sử trò chuyện của mình và Trần Tử Nhiễm ra, cô nhớ kỹ trong đó có một bức ảnh chụp chuyên gia dinh dưỡng mà Trần Tử Nhiễm gửi cho cô lúc trước.

Anh rể, em xin lỗi.
Thẩm Thiên Trường nói nhỏ.
Diệp Lăng Nam quay đầu nhìn cô:
Không cần phải nói xin lỗi, là tại anh không bảo vệ tốt Lục Chi Vũ.

Thẩm Thiên Trường thở ra một hơi, quả nhiên vẫn là chuyên gia dinh dưỡng ấy.
Đầu tiên là sai người đến Cẩm Viên xác nhận cô có mang thai hay không, sau đó lại mượn tay Trần Tử Nhiễm đề cử chuyên gia dinh dưỡng, cuối cùng trộn Saro vào trong bữa ăn dinh dưỡng, chuyện thành công là lập tức chuyển ra nước ngoài, không để lại một chút dấu vết nào, khiến người ta tra không thể nào tra được!
Diệp Lăng Nam đi phía trước, Thẩm Thiên Trường đi theo sau.

Anh rể.


Đưa cậu ấy tới bệnh viện trước 5đo, tôi sẽ nói hết với các anh.

Diệp Lăng Nam bỗng nhiên cười một tiếng:
Điều gì đã mang đến sự tự tin cho mày, để cò kè mặc cả với tao?

Nhưng người ta đã ra nước ngoài thì khả năng tìm được là bao nhiêu?
Thẩm Thiên Trường lại trầm mặc một lần nữa.
Chu Hạo cầm điện thoại đưa tới trước mặt người kia, người kia nhìn một hồi.

Chắc không phải là người phụ nữ này.

Thẩm Thiên Trường nhìn anh ta, trong mắt có chút chờ mong.

Tên đó nói hắn chắc 90% đó là cùng một người.


Chúng tôi đến Cẩm Viên là bởi vì có người cho chúng tôi một khoản tiền, bảo chúng tôi theo dõi những người ra vào Cẩm Viên.


Bảo các người theo dõi ai?
Thẩm Thiên Trường bỗng lên tiếng.
Thẩm Thiên Trường siết chặt thành ghế:
Có phải người thuê các anh là một người phụ nữ không!

Người kia sững sờ:
Sao cô lại biết?

Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi:
Vậy anh có nhìn thấy khuôn mặt của cô ta hay không?

Người đàn ông lắc đầu:
Có, bởi vì lần nào cô ta cũng dùng điện thoại công cộng để liên lạc với chúng tôi, tiền cũng là tiền mặt, nhưng chúng tôi cũng chỉ gặp cô ta hai lần.

Vu Ngạo cầm điện thoại quay về căn phòng kia.
Một lát sau, anh ta ra ngoài.
Bọn họ ra khỏi hộp đêm, trên đường về Cẩm Viên, Thẩm Thiên Trường vẫn luôn trầm mặc.
Mãi cho đến khi tiến vào Cẩm Viên, Vu Ngạo mới lẳng lặng biến mất ở trong màn đêm.
Diệp Lăng Nam gật đầu, Thẩm Thiên Trường đứng lên.
Mới đi tới cửa thì Diệp Lăng Nam cũng đi theo ra ngoài:
Anh đi với em.

Người đàn ông kia không ngờ rằng người ngồi bên cạnh Diệp Lăng Nam là phụ nữ, hắn không khỏi sửng sốt.

Chúng tôi không làm cái gì cả, cô ta chỉ bảo chúng tôi xác nhận xem có phải bên trong Cẩm Viên có người mang thai hay không, chứ không bảo chúng tôi làm chuyện hại người gì cả. Cô ta trả thù lao hậu hĩnh, yêu cầu duy nhất là bảo chúng tôi không thể nói ra chuyện cô ta thuê chúng tôi làm, vậy nên chúng tôi mới đồng ý.

Thẩm Thiên Trường lập tức trầm mặc, Chu Hạo tiến lên nói một câu:
Có phải là bức ảnh này đã xóa nốt ruồi đi rồi không?

Thẩm Thiên Trường lắc đầu:
Không đâu, tôi đã từng gặp Hứa Khanh Nguyệt, trên mặt cô ta không có nốt ruồi.

Mặc dù ảnh chụp không phải HD, nhưng sau khi phóng đại mấy lần thì vẫn có thể thấy rõ ràng cái nốt ruồi bé bên trên má trái của cô ta!
Thẩm Thiên Trường cầm điện thoại đưa cho Vu Ngạo:
Đi xác nhận lại một chút.

Thẩm Thiên Trường đáp lại, một người đi trước một người theo sau, Diệp Lăng Nam chuẩn bị mở cửa phòng khách ra.

Anh rể, sau này anh sẽ yêu thương chị Tiểu Vũ chứ?

Sau khi Ross n9hả ra, người đàn ông kia ngất xỉu ở trên mặt đất, không biết là bởi vì đau đớn hay là bởi vì mất máu quá nhiều.
Người còn lại ôm chặt lấ6y bắp chân chảy máu của hắn, hắn cảm nhận thấy rất rõ là bắp chân của hắn bị lõm xuống dưới một miếng.
Cho nên rất rõ ràng, manh mối đã bị cắt đứt.
Trong mắt Thẩm Thiên Trường hiện lên nét thất vọng, cô quay đầu nhìn về phía Diệp Lăng Nam:
Anh rể, em về trước đây.

Thẩm Thiên Trường khẽ giật mình.

Mỗi lần cô ta đến gặp chúng tôi đều đeo kính râm lớn, trên mặt còn đeo khẩu trang, nhưng tôi nhớ rất rõ là bên trên má trái của cô ta có một nốt ruồi, bởi vì lần thứ hai đến trả tiền tôi đã cố tình đụng phải cô ta một cái, khiến kính râm của cô ta bị lệch đi.


Anh sẽ tôn trọng lựa chọn của Lục Chi Vũ.


Bên ngoài quá lạnh, chúng ta vào trước đi.
Diệp Lăng Nam nói một câu.
Diệp Lăng Nam khựng lại giây lát, không biết có phải đang đáp lời cô hay không:
Ừm...

Một câu rất nhẹ, nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn có thể nghe thấy, cuối cùng trên mặt cô cũng hiện lên nụ cười.
Thẩm Thiên Trường tìm một lát là tìm thấy bức ảnh.
Cô ấn mở bức ảnh toàn thân đó ra, sau đó phóng to lên.
Hơn nữa vừa rồi Chu Hạo chỉ nói một câu với Ross là Ross đã th3ả người ra, chứng minh năng lực thức linh của anh ta không đơn giản.

À...
Thẩm Thiên Trường cái hiểu cái không.
Anh lo lắng cho Lục Chi Vũ.
Thẩm Thiên Trường gật đầu, bọn họ lại cùng nhau đi qua hành lang tới cửa thang máy.

Còn gì nữa?
Diệp Lăng Nam mở miệng.

Ai ngờ ngày đó chúng tôi may mắn, lúc rời đi vừa vặn nhìn thấy hai người đi ra từ bên trong Cẩm Viên, một người trong đó còn xách theo một hộp thuốc lớn, thế là chúng tôi liền theo dõi hai người kia, ngờ đâu lại theo tới bệnh viện. Tới tìm y tá hỏi thì được biết hai người kia là bác sĩ, một người là bác sĩ khoa phụ sản của bệnh viện Bác Nhân, một người là trưởng khoa. Thế là chúng tôi liền báo cáo tình hình cho người thuê mình, cô ta bảo chúng tôi không cần theo dõi nữa, đồng thời trả tiền cho chúng tôi rất nhanh. Tôi thề, chúng tôi chỉ đến Cẩm Viên có một lần!


Anh rể, người phụ nữ này chính là chuyên gia dinh dưỡng kia.

Ánh mắt của Diệp Lăng Nam càng tối hơn:
Ừm, anh đã sai người đi điều tra rồi.

Đúng là rất biết tính toán, không để lại chút dấu vết nào.
Thẩm Thiên Trường lấy điện thoại từ trong túi quần ra, tìm ảnh Hứa Khanh Nguyệt đưa cho Chu Hạo:
Có phải người phụ nữ này hay không?

Nếu như vậy, cho dù đứa bé kia thật sự có vấn đề, ít nhất Lục Chi Vũ sẽ không quá vất vả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.