Chương 510: Em có thể nuôi anh mà
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1267 chữ
- 2022-02-18 04:45:24
Lục Chi Cửu đưa tay xoa mặt cô, Thẩm Thiên Trường thuận thế dựa lòng bàn tay anh.
Chẳng phải em đã xác định được là ai rồi sao?
Lục Ch8i Cửu mở miệng hỏi.
Thẩm Thiên Trường lẩm bẩm một tiếng, nếu không phải đêm qua anh quá đáng thì liệu cô có muộn không?
Nhưng cô vẫn đưa tay qua nhận lấy hộp cơm, đang định quay người đi thì lại bị Lục Chi Cửu kéo vào trong lòng.
Không chỉ không đến muộn mà cô còn có thời gian ăn bữa sáng.
Vốn tưởng rằng vẫn bữa sáng như ngày thường, kết quả mở nắp hộp cơm ra lại là cháo nóng và mấy cái bánh bao nhỏ. Thẩm Thiên Trường ăn vài miếng, rõ ràng không phải mùi vị do vú Trần làm.
Thịnh Lam nhìn dòng chữ
cuộc gọi kết thúc
mà thấy nghẹn lời, sao cô ta lại tìm một
người bạn
không khác gì cấp trên thế này?
Sau khi tắt máy, Thẩm Thiên Trường quay đầu lại thì thấy Lục Chi Cửu nằm trên trên giường, nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa.
Sao đột nhiên cô lại muốn điều tra cô ta thế, tin lời tôi rồi à? Cô ta chính là một đóa sen trắng dối trá tột độ!
Cô cứ tra trước đi, phải nhanh lên đấy. Tốt nhất sáng mai hãy cho tôi câu trả lời.
Chuyên gia dinh dưỡng đó chết rồi, nhưng người tiếp xúc với cô ta trước kia vẫn còn ở đó.
Mà chuyên gia dinh dưỡng này vốn là chuyên gia dinh dưỡng của người quen của Trần Tử Nhiễm, bởi vì khá chuyên nghiệp cho nên mới được Trần Tử Nhiễm giới thiệu cho cô, mà người sau lưng kia đã dùng phương pháp gì để tác động vào đường dây chuyên gia dinh dưỡng này, sau đó đưa Saro vào Cẩm Viên mà không ai hay biết?
Lục Chi Cửu hơi cong môi:
Em đã quên một điểm, đó là em cần điều tra về một chuyên gia dinh dưỡng chứ không phải là một người.
Thẩm Thiên Trường sửng sốt mấy giây rồi bỗng sực hiểu.
Không sai, cô cần điều tra về một chuyên gia dinh dưỡng, ngay từ đầu, chín5h bởi vì thân phận chuyên gia dinh dưỡng này nên một số người mới bắt được cơ hội.
Lục Chi Cửu sớm đã mất kiên nhẫn, anh hơi chống người đè lên.
…
Lục Chi Cửu học hấp bánh bao từ bao giờ vậy?
Ăn sáng xong thì cũng đã đến thời gian họp của Tài chính Thiên Nhiên.
Ngày hôm sau Thẩm Thiên Trường dậy muộn hơn bình thường một chút.
Sau khi thức giấc, phát hiện ra Lục Chi Cửu bên cạnh vẫn chưa dậy, Thẩm Thiên Trường vội vàng duỗi chân ra ngoài đạp anh một cú.
Thẩm Thiên Trường bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô đứng lên đi đến bên cửa sổ, lấy điện thoại ra gọi cho Trần Tử Nhiễm.
Tiểu Nhiễm, tớ đã tìm được chuyên gia dinh dưỡng ấy, nhưng cô ta lại chết mất rồi.
Đừng quá vất vả, phải nhớ anh đấy.
Không biết vì sao Thẩm Thiên Trường bỗng hơi đỏ mặt, cô cảm thấy mình giống như trụ cột gia đình phải đi ra ngoài làm việc, còn anh là ông nội trợ xinh đẹp như hoa trong nhà.
Cô cảm thấy ánh mắt ấy hơi trắng trợn.
Thẩm Thiên Trường làm bộ ho khan một tiếng:
Đêm nay không có việc chứ?
Cũng may tình hình giao thông buổi sáng hôm nay khá tốt, cho nên Thẩm Thiên Trường đến công ty không muộn lắm.
Trần Tử Nhiễm sợ đến mức lạnh cả sống lưng:
Chết... rồi?
Đúng thế, cho nên manh mối này đã bị đứt đoạn, nhưng tớ muốn cậu giúp tớ đi hỏi chị dâu họ cậu xem lúc trước chị ấy đã biết đến chuyên gia dinh dưỡng này như thế nào? Là bạn bè giới thiệu hay là tìm trong tổ chức chuyên môn?
Khốn kiếp… Cô cũng muốn tùy hứng như thế, nhưng mà cô không thể.
Hôm nay rất có thể Nghiệp Thừa Thực Nghiệp sẽ chuyển tiền tới, cho nên mấy ngày tới Tài chính Thiên Nhiên tài chính sẽ rất bận.
Không thành vấn đề.
Hai người tắt máy, Trần Tử Nhiễm lại đi gọi điện thoại, bắt đầu từ chị dâu họ của mình, hỏi lần lượt từng người một.
Thẩm Thiên Trường mím môi cười nhạt:
Chẳng phải chúng ta là bạn bè sao?
Tôi tắt máy đây, có kết quả nhớ gửi cho tôi.
Hứa Khanh Nguyệt?
Đúng thế.
Vì sao?
Quá mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi nhiều một chút.
Không cần hỏi, trước đó tớ đã hỏi rồi, là người khác giới thiệu cho chị ấy. Chuyên gia dinh dưỡng này không theo bất cứ một tổ chức nào, nhưng bởi vì đã làm chuyên gia dinh dưỡng cho không ít người nên cũng coi như có tiếng.
Thẩm Thiên Trường ngẫm nghĩ một chút:
Cậu có thể tìm ra những người cô ta từng phục vụ trong khoảng thời gian này rồi gửi cho tớ được không?
Cho dù đã chết thì kiểu gì cũng sẽ để lại vết tích ở trên thế giới này.
Thẩm Thiên Trường nhìn anh, trong mắt có sự khó hi9ểu.
Không đợi Thịnh Lam trả lời, cô trực tiếp gọi điện thoại cho cô ta.
Giúp tôi tra xem trong những người này có ai liên quan đến Hứa Khanh Nguyệt hay không.
Nửa tiếng sau, cô gửi danh sách mười người mà chuyên gia dinh dưỡng kia phục vụ trong nửa năm qua cho Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường nhìn qua một lượt rồi chuyển tiếp cho Thịnh Lam.
Thẩm Thiên Trường siết nắm đấm:
Ừm, nhưng chúng ta không có chứng cứ.
Đầu mối duy nhất mới bị đứt đoạn rồ3i.
Có lẽ Hứa Khanh Nguyệt không phải là đóa sen trắng, mà là đóa hoa tàn ác có kịch độc.
Không phải chứ? Thẩm Thiên Trường, bây giờ là mười giờ tối, cô coi tôi là gì thế hả? Tôi không phải cấp dưới của cô!
Thịnh Lam bất mãn nói.
Lục Chi Cửu nhướng mày lên.
Trong mắt Thẩm Thiên Trường như đựng mật ngọt:
Bởi vì về sau em có thể nuôi anh mà.
So với công việc thì anh muốn được thưởng hơn.
Thưởng gì?
Lục Chi Cửu, em sắp bị muộn rồi!
Lục Chi Cửu mở mắt ra, anh nhìn cô bằng ánh mắt thản nhiên:
Có thể sáng nay anh không cần đến công ty.
Lục Chi Cửu nhếch môi:
Cô Lục, hình như vừa rồi chính anh đã cung cấp mạch suy nghĩ giải đề cho em thì phải.
Thẩm Thiên Trường không chịu nhận:
Anh cung cấp mạch suy nghĩ giải đề cho em, nhưng em còn chưa tính ra được đáp án, cho nên vẫn chưa được thưởng.
Cô nhìn vào mắt anh, cảm thấy Lục Chi Cửu là người đàn ông mà cô sẵn sàng nuôi cả đời.
Lục Chi Cửu, hay là anh đừng đi làm nữa?
Khi Thẩm Thiên Trường rửa mặt đi ra thì Lục Chi Cửu không còn ở trong phòng nữa. Cô xuống dưới tầng, trông thấy Lục Chi Cửu đứng ở trong phòng khách.
Thẩm Thiên Trường đi đến trước mặt anh, Lục Chi Cửu đưa hộp cơm sáng tới trước mặt cô:
Không kịp giờ, em mang đến công ty mà ăn.
Sau khi họp xong, Thẩm Thiên Trường bảo Hà Tịch ở lại, tiếp tục mở cuộc họp nhỏ gồm bốn người với Trần Tử Nhiễm và Tống Ngưng Y.
Chờ đến giữa trưa, bọn họ còn chưa họp xong, Triệu Duệ lại đẩy cửa đi vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.