Chương 557: Tuyệt giao
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1521 chữ
- 2022-02-18 04:50:46
Mà chuyện Tài chính Thiên Nhiên bị Ủy ban Điều tiết Chứng khoán xử phạt trên cơ bản cũng đã lan rộng trong toàn ngành.
Vốn dĩ trước 8đây hai công ty cũng đã có những động thái nhắm vào nhau rất rõ ràng, lần này Dầu khí Xí Nguyên vừa bị tố cáo cách đây không lâu thì Tài ch3ính Thiên Nhiên lại bị xử phạt. Như thế đủ để chứng minh rằng, việc mọi người suy đoán hai công ty đang ngầm cạnh với tranh nhau là sự thật9.
Thẩm Thiên Trường ngồi trong phòng làm việc, nhìn đăm chiêu vào màn hình máy tính.
Tống Ngưng Y ngây người trong giây lát:
Vì bã dầu hạt cải vẫn luôn do Tổng Giám đốc Trần đích thân xử lý.
Thẩm Thiên Trường nhíu mày một cái:
Lát nữa cô gọi điện cho cậu ấy, hỏi xem cậu ấy để ở đâu, tìm được rồi thì gửi cho tôi.
Tống Ngưng Y nhìn Thẩm Thiên Trường, bình thường Thẩm Thiên Trường sẽ tự mình gọi điện thoại cho Trần Tử Nhiễm, nhưng nay cô ấy lại muốn lấy tài liệu thông qua cô. Mặc dù theo trình tự thì không vấn đề gì, nhưng trên logic thì nghĩ thế nào cũng cảm thấy kỳ lạ.
Sau một hồi lâu trước màn hình máy tính, cuối cùng cô cũng ngẩng đầu lên rồi nhìn về phía Tống Ngưng Y:
Ngưng Y, gửi hết mấy tài liệu sản phẩm mà Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong giao dịch gần đây cho tôi.
Tống Ngưng Y gật gật đầu, nhanh chóng gửi hết tài liệu vào máy tính của Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường mở ra xem một lúc rồi lại mở miệng hỏi:
Sao không có bã dầu hạt cải?
Mấy tháng trước, tiệm bánh ngọc Lâm Ký liên tục sửa sang, Thẩm Thiên Trường vừa tra thử thì hình như hôm qua đã mở lại rồi.
Tống Ngưng Y nhìn cô:
Cô... cô không đi cùng sao?
Thẩm Thiên Trường cười:
Tôi không đi đâu, tối nay chắc tôi sẽ tăng ca.
Vừa nghe thấy Thịnh Lam nhắc đến cái tên này, Trần Tử Nhiễm suýt nữa thì cắn vào đầu lưỡi.
Bây giờ tôi đang độc thân, sau này nhắc đến tên của người không liên quan trước mặt tôi ít thôi!
Thịnh Lam nhíu mày, có lẽ chính vì chuyện này nên hôm vừa rồi Thẩm Thiên Trường mới gọi Bùi Tuấn Kiệt ra ngoài
Thịnh Lam đứng dậy đi rửa nho, sau đó bưng đến trước mặt cô.
Trần Tử Nhiễm vừa cầm lấy một quả cho vào miệng.
Sao lại để Trần Tử Mặc chăm, bạn trai Bùi Tuấn Kiệt của cô đâu?
Cảnh tượng cãi nhau với Trần Tử Nhiễm 6trong bệnh viện ngày hôm qua cùng với những lời nói mà Lục Chi Cửu nói với cô đến giờ vẫn còn quẩn quanh trong đầu.
Viễn Thông có t5hể lợi dụng cả Bùi Tuấn Kiệt, rõ ràng đây căn bản không phải là tác phong của Hứa Khanh Huy.
So với việc cạnh tranh qua lại trong một khoảng thời gian dài thì cô thích việc phân định thắng thua sau một ván nhanh gọn hơn, mà bây giờ cô biết rằng mình không thể tiếp tục đợi được nữa.
Trần Tử Nhiễm với tư thế nửa nằm nửa ngồi trên giường bệnh, tay cầm điện thoại chơi trò chơi. Nếu không có cái chân phải đang bó bột nặng trịch kia thì chẳng có chút nào gọi là người bệnh.
Trần Tử Nhiễm ngẩng đầu lên nhìn Thịnh Lam một chút, sau đó lại cúi đầu xuống dán mắt vào màn hình điện thoại:
Cô đến đây làm gì?
Thịnh Lam đặt giỏ hoa quả mang tới sang bên cạnh:
Đến xem cô có anh dũng hy sinh không?
Tống Ngưng Y thấy cô lại cúi đầu xuống, Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm thực sự rất kỳ lạ.
Tống Ngưng Y tắt máy tính, chào tạm biệt Thẩm Thiên Trường xong thì đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.
Sau khi Tống Ngưng Y đi khỏi đó, không lâu sau, điện thoại của Thẩm Thiên Trường vang lên, là Thịnh Lam gọi tới hỏi xem Trần Tử Nhiễm ở bệnh viện nào, cô nàng nói là đúng lúc tan ca nên muốn đi thăm hỏi một chút.
Trần Tử Nhiễm ngẩng đầu lên nhìn cô ấy với vẻ ngạc nhiên:
A Tống, sao cô lại mang cái này cho tôi?
Trước đây, tiệm bánh Lâm Ký đóng cửa sửa sang suốt, cô đã thèm mấy tháng nay rồi.
Tống Ngưng Y cười nói:
Là Thiên Trường bảo tôi mang tới.
Cô mở bảng biểu ra, những thứ viết trong đấy đều là sản phẩm sắp giao dịch thuộc quyền quản lý của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong. Nếu như cô nhớ không nhầm thì đây cũng là mấy sản phẩm mà Viễn Thông đầu tư nhiều nhất ở Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong.
Cô nhìn Thẩm Thiên Trường một lúc.
Sao, có gì muốn hỏi à?
Thẩm Thiên Trường lại hỏi trước.
Thẩm Thiên Trường im lặng một lúc:
Hôm nay tan làm xong cô có rảnh không?
Tống Ngưng Y vừa cười vừa nói:
Tôi định đến bệnh viện thăm Tổng Giám đốc Trần.
Thẩm Thiên Trường gật gật đầu:
Ừm, phải rồi, trước khi đi cô có thể đến tiệm bánh ngọt Lâm Ký trên đường Vân Sam mua ít bánh phù dung trước, Tiểu Nhiễm rất thích ăn món này.
Cách một lớp thạch cao dày như thế này cũng đau, cô nghĩ mình là công chúa hạt đậu hả?
Trần Tử Nhiễm ném điện thoại xuống:
Giờ cô nhảy từ đây xuống cho chân của mình gãy rồi tôi cũng đến đụng thử xem có đau hay không nhé?
Thịnh Lam bĩu môi, thôi được rồi, nể tình Trần Tử Nhiễm là bệnh nhân, cô đây chẳng buồn cãi lại.
Thịnh Lam đi đến chỗ xô pha, nhìn quanh bốn phía:
Sao đến lâu như thế rồi mà chẳng thấy ai vậy?
Trần Tử Mặc đi làm rồi, phải muộn mới qua.
Trần Tử Nhiễm chỉ vào giỏ hoa quả, ý bảo mình muốn ăn.
Trần Tử Nhiễm hừ lạnh một tiếng:
Miệng chó không mọc ra được ngà voi.
Thịnh Lam không đếm xỉa tới lời châm chọc của cô ấy, cô tiến đến nhìn chân của Trần Tử Nhiễm, đã thế còn đưa tay chọt chọt vài cái.
Đừng động vào! Đau lắm đấy biết không!
Trần Tử Nhiễm hét lớn.
Tống Ngưng Y không hỏi nhiều mà mau chóng gọi điện cho Trần Tử Nhiễm để tìm tài liệu về bã dầu hạt cải.
Mãi đến khi sắp tan làm, Thẩm Thiên Trường mới gửi lại một bản tài liệu cho Tống Ngưng Y.
Đó là bản kế hoạch công việc chi tiết của tháng tới, Tống Ngưng Y nhìn ngày tháng trên tiêu đề mới dần nhận ra hình như qua vài ngày nữa là sang năm mới rồi.
Thịnh Lam vừa khoanh tay vừa nhìn về phía Trần Tử Nhiễm:
Không ngờ cô lại là một kẻ si tình đấy nhỉ? Chẳng qua là bị đá thôi, vậy mà lại khiến bản thân biến thành thế này.
Trần Tử Nhiễm suýt nữa thì nhổ hạt nho vào mặt Thịnh Lam:
Thịnh Lam, tôi cảnh cáo cô đừng có mà bịa đặt vớ vẩn, tôi thành ra thế này chỉ là việc ngoài ý muốn, đơn giản chỉ là trùng hợp, chẳng liên quan gì đến người khác!
Thịnh Lam nhún vai, đi tới chỗ xô pha rồi ngồi xuống.
Thẩm Thiên Trường biết hai người Thịnh Lam và Trần Tử Nhiễm xưa nay thích nhất là đấu võ mồm. Vốn dĩ cô không muốn để cho Thịnh Lam đi, nhưng sau đó lại nghĩ với tính cách của Trần Tử Nhiễm, ở trong bệnh viện chắc chắn cũng sẽ thấy chán, để Thịnh Lam đi cũng tốt, nên cô đã nói cho cô nàng tên bệnh viện.
Nửa tiếng sau, theo địa chỉ Thẩm Thiên Trường đưa, Thịnh Lam đến được bệnh viện mà Trần Tử Nhiễm đang nằm.
Thịnh Lam hỏi số phòng của Trần Tử Nhiễm, đến trước cửa phòng bệnh rồi đẩy cửa đi vào.
Lúc này lại có người đẩy cửa vào, là Tống Ngưng Y.
Trần Tử Nhiễm thấy trong tay cô ấy còn cầm theo một chiếc hộp của tiệm bánh ngọt Lâm Ký thì hai mắt sáng lên.
Tống Ngưng Y xách chiếc hộp tới trước mặt cô rồi mở ra, bên trong thật sự là món bánh phù dung mà cô thích ăn nhất.
Chúng ta sắp chính thức bắt đầu rồi sao?
Ừm.
Tôi cứ tưởng cô sẽ đợi Tổng Giám đốc Trần ra viện trước đã.
Tống Ngưng Y cười nói.
Trần Tử Nhiễm vừa nghe là món đồ Thẩm Thiên Trường kêu mang tới thì lập tức đanh mặt lại, cô đậy nắp hộp rồi để sang một bên.
Nhìn động tác của cô ấy, Tống Ngưng Y nghĩ tới sự kỳ lạ của Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc cũng không nhịn được hỏi một câu:
Tiểu Nhiễm, cô và Thiên Trường... làm sao vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.