Chương 576: Tôi phải chống mắt lên xem viễn thông các người chết như thế nào!


Anh ta lấy ra xem, là quản lý của bộ phận hợp đồng giao ngay gọi đến.


Xin lỗi, tôi đi nghe điện thoại trước đã.


Hứa K8hanh Huy cầm điện thoại đi sang chỗ khác.
Lúc tất cả kết thúc, Trần Tử Nhiễm không nhịn được mà kêu to một câu:

Má nó chứ, phê quá!

Sau đó cô ngửa ra sau, vật lưng tựa vào ghế.
Thẩm Thiên Trường nhìn tin nhắn anh ta gửi lại, Sở Nam Tuyển thật sự là một đối thủ đáng gờm, chỉ tiếc rằng anh ta bị mù nên mới lựa chọn hợp tác với Viễn Thông.
[Còn nữa, chuyện liên quan đến Thẩm Thiên Ca lúc trước, tôi nợ cô một lời xin lỗi.]
Thẩm Thiên Trường đọc tin nhắn, cô chỉ nở nụ cười.
Thẩm Thiên Trường ngồi đối diện với cô ấy cũng đang tựa lưng vào ghế, trên mặt mang theo nụ cười, rõ ràng cô cũng không kìm nén được niềm vui.
Trần Tử Nhiễm nhướng mày về phía cô:
Hay là lát nữa chúng ta đi ăn xiên nướng đi?

Trần Tử Nhiễm cảm thấy chỉ có xiên nướng với uống rượu mới có thể giải tỏa được tâm trạng sắp bay lên lúc này của mình!
Sau khi Tài chính Thiên Nhiên được bỏ lệnh cấm, bọn họ im hơi lặng tiếng mấy ngày cũng là vì ngày hôm nay.
Bởi vì bị cấm tham gia giao dịch chứng khoán, nên trong tài khoản của Tài chính Thiên Nhiên còn rất nhiều vốn lưu động. Thẩm Thiên Trường bèn lợi dụng cơ hội này, ban ngày cô đã đập đống tiền vốn dư dả vào tài khoản Hợp đồng tương lai của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong.
Sau đó lại lợi dụng thời gian buổi tối ngân hàng không giao dịch mà nhanh chóng ép mấy sản phẩm bên Viễn Thông dẫn tới trạng thái nổ vị thế.
Thẩm Thiên Trường còn chưa trả lời lại thì chuông điện thoại đã reo lên.
Thẩm Thiên Trường nhìn số điện thoại xa lạ nhưng lại rất quen thuộc ấy rồi ấn phím bắt máy.

Thẩm Thiên Trường, có phải là cô không?


A lô.


Tổng Giám đốc Hứa, mấy sản phẩm bên Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố3 Phong của chúng ta sắp bị ép đến mức nổ vị thế rồi!

Nổ vị thế là bị ép đóng vị thế, không cần con người thao tác, hệ thống s9ẽ tự động hủy bỏ tất cả hợp đồng trong tài khoản.

Lập tức điều động vốn vào tài khoản của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong, tuyệt đối không được để cho người ta ép đến mức nổ vị thế!

Người phụ trách của bộ phận hợp đồng giao ngay lặng im một lúc:
Tổng Giám đốc Hứa, bây giờ đang là buổi tối, không phải là thời gian có thể giao dịch của ngân hàng.

Điều đó cũng có nghĩa là anh ta không thể bổ sung tiền vào tài khoản của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong được.
Thẩm Thiên Trường tắt điện thoại với tâm trạng vui vẻ, cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi, gọi Tống Ngưng Y tới:
Đi, đi uống một chén.

Trần Tử Nhiễm gật đầu lia lịa, đứng lên một cách hứng khởi, trước đây cô cảm thấy công việc của mình thật sự chẳng đi đến đâu, nhưng bây giờ cô đã hơi thinh thích công việc này rồi.
Làm một người thực hiện giao dịch cổ phiếu chứng khoán, có lẽ cũng là một sự lựa chọn khá ổn.
Nói xong, anh ta lại nhìn về phía Ngô Phương Thảo:
Cô ở lại bệnh viện chăm sóc Tiểu Nguyệt.

Hứa Khanh Huy nói xong là xoay người đi ra ngoài ngay.
Ngô Phương Thảo và Lục Chi Lộ nhìn theo bóng lưng anh ta rồi lại nhìn nhau, sau đó thu ánh mắt về.

Khiến Viễn Thông của các anh thua một vố đau, tôi thấy số tiền này bỏ ra rất xứng đáng.

Hứa Khanh Huy không ngờ là Thẩm Thiên Trường lại nói thẳng ra như vậy. Dường như anh sắp bị chọc tức đến mức muốn ném cả điện thoại:
Thẩm Thiên Trường, cô cứ chờ mà xem bên Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân đi!


Được thôi, vốn dĩ chuyện ở Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong cũng chỉ là món ăn khai vị mà tôi tặng cho Viễn Thông các anh thôi.

Trần Tử Nhiễm tặc lưỡi:
Hứa Khanh Huy gọi tới à?

Thẩm Thiên Trường nghiêng đầu nhướng mày, không trả lời cô ấy.

Tớ thật sự rất muốn nhìn thấy bộ dạng lúc này của anh ta, tiếc là không nhìn thấy được.
Có vẻ Trần Tử Nhiễm khá tiếc nuối.
Làm như vậy thì kể cả Viễn Thông có cài đặt lệnh tự động dừng giao dịch khi bị tổn thất hay không thì cũng không có cơ hội cứu vãn.
Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Thiên Trường nhắm vào Viễn Thông rõ ràng như thế, mà điều cô muốn là sự chắc chắn tuyệt đối.
Nhìn số lượng vị thế mở của đối thủ cứ giảm đi liên tục, Trần Tử Nhiễm cảm thấy như được chém thẳng vào người đối phương vậy.

Lấy trứng chọi đá, không biết tự lượng sức mình!

Thẩm Thiên Trường cười khẩy rồi tắt máy luôn.
Cho dù có vét cạn sức lực thì tôi cũng phải chống mắt lên xem Viễn Thông các người sẽ chết như thế nào!
Cũng giống như đánh bạc vậy, bây giờ họ sắp thua hết tiền cọc trong tài khoả6n rồi thì sẽ bị buộc phải ra khỏi chiếu bạc.
Sắc mặt Hứa Khanh Huy biến đổi hẳn, anh ta đè nén âm thanh trong cổ họng:
Đã xảy5 ra chuyện gì? Rốt cuộc các cậu làm ăn kiểu gì vậy hả?

Người phụ trách của bộ phận hợp đồng giao ngay đáp:
Hình như trong phiên giao dịch đêm đã có một khoản tiền đột nhiên đập vào, mua lại hợp đồng bên đối thủ của chúng ta, bây giờ số tiền bị hao hụt trong tài khoản đã sắp vượt qua giới hạn kiểm soát rủi ro của chúng ta rồi.

Hứa Khanh Huy chợt cảm thấy chán nản:
Đến công ty ngay, đợi tôi qua đó.

Hứa Khanh Huy cúp điện thoại rồi quay trở lại.

Bác sĩ Lục, cô sắp xếp cho em gái tôi nhập viện đi.

Mấy người họ xuống tới bãi đỗ xe rồi lên xe của Tống Ngưng Y.
Thẩm Thiên Trường gửi tin nhắn cho Lục Chi Cửu: [Hôm nay em có chuyện vui nên đi liên hoan với Tiểu một bữa, lát nữa anh đến đón em được không?]
[Được.]
Bọn họ cùng nhau ra khỏi công ty.
Trong thang máy, Thẩm Thiên Trường lại nhận được tin nhắn của Sở Nam Tuyển: [Bên Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong không phải do tôi thực hiện giao dịch, vậy nên lúc nào bên Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân mới chính thức bắt đầu?]
Dường như vẫn chưa chịu thừa nhận rằng mình thất bại, Sở Nam Tuyển phủi sạch những tổn thất tối nay của Viễn Thông.
Có một số chuyện chỉ cần hiểu ngầm là được.
Cùng lúc đó, mỗi một tầng công ty của tòa cao ốc Thiên Diệp đều chìm trong bóng tối, nhưng tầng mười một của Tài chính Thiên Nhiên lại sáng đèn.
Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm ngồi trước màn hình máy tính, chăm chú nhìn vào sản phẩm mà bọn họ phụ trách trên tài khoản Hợp đồng tương lai của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong, thỉnh thoảng lại gõ gõ trên bàn phím.
Mặc dù qua điện thoại, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận của Hứa Khanh Huy.

Tổng Giám đốc Hứa thật tinh tường.
Thẩm Thiên Trường không hề có ý định che giấu.

Làm như thế thì có lợi gì với cô?

Nhưng đối với chiến trường tiếp theo bên Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân, rõ ràng anh ta đã sốt ruột lắm rồi.
Có lẽ là vì tâm trạng tốt, Thẩm Thiên Trường đáp lại một câu: [Tháng ba giao hàng, quyết một trận sinh tử.]
Sở Nam Tuyển đáp: [Tôi chờ.]
Mấy hôm trước cô nằng nặc muốn ly thân với anh, nhưng cuối cùng vẫn không có dũng khí, không ly thân thành công.

Có điều mấy hôm nay Lục Chi Cửu rất ngoan, vậy nên cô vô cùng hài lòng.

Ngoài việc không đồng ý ly thân ra thì cô nói gì anh cũng đồng ý.

Ừm, thật sự rất ngoan.

Xe dừng lại trước cửa quán ăn.

Bọn họ vừa vào trong thì đã nhìn thấy một người quen.

Thịnh Lam đang ngồi một mình một bàn, trước mặt còn bày một đĩa xiên nướng và một đống que đã được ăn sạch.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.