Chương 648: Cái nào có lực sát thương mạnh hơn


Thẩm Thiên Trường nhìn vẻ mặt của Lục Chi Thất, nhẹ giọng nói một câu:
Mai tôi sẽ làm cơm.


Lúc này Cố Ngôn Quyết mới thở phào một hơi8.


Có phải nơi này là núi Rocky không?
Thẩm Thiên Trường lại hỏi một câu.
Hôm nay sau khi ăn tối xong, bọn họ về phòng mình, ai cũng mất ngủ ở những mức độ khác nhau.
Mãi cho đến nửa đêm, Thẩm Thiên Trường mới mơ màng ngủ thiếp đi.
Nhưng dường như chưa dược bao lâu thì tiếng gõ cửa dồn dập đã đánh thức cô.

Hình như anh từng trêu ong ghẹo bướm cho Lục Chi Cửu ở đây thì phải.
Thẩm Thiên Trường thản nhiên nói.

Ồ… Nó đáng ph6ải chịu.

Mấy năm nay anh ngậm đắng nuốt cay vì Lục Chi Cửu, trêu ghẹo vài con ong bướm thì đã là gì.
Ngửa đầu ngắm nhìn bầu trời sao bát ngát, không hiểu sao cô bỗng nghĩ tới thành phố Nhĩ.
Cũng giống như việc cô chỉ ở trong cô nhi viện nửa năm ngắn ngủi, nhưng phải dùng mười mấy năm để chuộc tội.
Sự xuất hiện của Lục Chi Cửu cũng chỉ là thoáng qua, cô không biết mình có cần dùng nửa đời sau để tìm kiếm hay không.
Cho dù phe phản đối đã thoát khỏi căn cứ, nhưng trước khi căn cứ hoàn toàn sụp đổ, bọn họ không thể cách quá xa được.
Nhưng đã một tháng trôi qua rồi mà bọn họ vẫn không thu hoạch được gì.
Lục Chi Thất cầm bản đồ vẽ tay của mình, cẩn thận suy nghĩ rồi đánh dấu mấy nơi, định hết đêm nay thì sẽ đổi sang nơi khác.
Trong cả cái trấn nhỏ này chỉ có mười mấy hộ gia đình, trên cơ bản toàn là người gác rừng, quanh năm không có người từ bên ngoài tới, tự nhiên lại xuất hiện một chiếc xe con không có biển số tới mua đồ lúc sáu giờ sáng, chuyện ấy chứng tỏ điều gì?
Bất luận có liên quan đến Lục Chi Cửu hay không thì Thẩm Thiên Trường cũng không đợi được nữa, cô đã đợi suốt một tháng trời rồi.
Thẩm Thiên Trường và Cố Ngôn Quyết đi xuống tầng dưới, Lục Chi Thất và Vu Ngạo đang chờ trong xe.
Cô mở choàng mắt, thấy sắc trời đang tờ mờ sáng, ra mở cửa phòng thì thấy Cố Ngôn Quyết đứng ở cửa.

Hai phút trước có một chiếc xe không có biển số dừng lại trước cổng một cửa hàng trên trấn…

Cố Ngôn Quyết còn chưa dứt lời, Thẩm Thiên Trường đã xông ra ngoài.
Bọn họ nhanh chóng lên xe, Vu Ngạo nổ máy đạp chân ga, chiếc xe lao vút đi.
Lúc tới khu vực gần cửa hàng, bọn họ nhìn thấy một chiếc xe màu đen không có biển đang đỗ trước cổng, bèn núp vào một nơi kín đáo phía xa xa, đứng đó âm thầm quan sát.
Không bao lâu sau, một người đàn ông tóc vàng, mặc đồ đen đi ra khỏi cửa hàng, còn đeo cả khẩu trang che mặt.
Người đàn ông vào trong xe, khởi động xe rồi nhanh chóng biến mất nơi ngã rẽ.
Cố Ngôn Quyết đang định hỏi có phải người của căn cứ không thì Vu Ngạo đã lái xe lao lên.

Người của phe phản đối!
Vu Ngạo nói một câu.
Ăn uống xong xuôi, bọn h5ọ về phòng của mình.
Thẩm Thiên Trường lăn lộn trên giường, tới nước M mấy ngày rồi, nhưng đến tận hôm nay cô mới mất ngủ.
Cô quấn chăn xuống giường, đi tới tựa vào cạnh cửa sổ. Mặc dù đang là mùa hạ, nhưng nhiệt độ dưới chân núi vẫn rất thấp.

Sao em biết?
Cố Ngôn Quyết nhìn cô.
Thẩm 3Thiên Trường quay đầu hỏi Lục Chi Thất:
Trước kia anh Bảy thường xuyên tới đây à?

Lục Chi Thất ngẫm nghĩ:
Tới mấy lần thì phải, sao9 vậy?

Sáng hôm sau, Thẩm Thiên Trường dậy rất sớm, cô đi dạo một vòng xung quanh, sau đó tới cửa hàng mua nguyên liệu nấu ăn rồi về làm bữa sáng cho mọi người.
Thế là Cố Ngôn Quyết bị cơn thèm ăn đánh thức.
Sau khi được thưởng thức tài nấu ăn của Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc Lục Chi Thất cũng về phe Cố Ngôn Quyết, chê bai tài nấu nướng của Vu Ngạo ra mặt.
Nửa tháng sau, bởi vì công việc trong nước nên Cố Ngôn Quyết bắt buộc phải về nước.
Đợi đến khi anh ấy quay lại thì đã được một tháng rồi, thế nhưng vẫn chưa thăm dò được tin tức gì về Lục Chi Cửu.
Dãy núi phía bắc mà bọn họ đang mai phục cách căn cứ rất gần, lúc trước Cố Ngôn Quyết đã tiếp ứng cho Lục Chi Cửu ở gần đây.
Thẩm Thiên Trường và Lục Chi Thất đồng thời quay đầu nhìn anh ta.

Vì sao Vu Ngạo lại biết đó là người của phe phản đối?

Nhưng lúc này không phải lúc để tò mò.

Mấy người ngồi trong xe, lặng lẽ đi theo chiếc xe kia, giữ một khoảng cách với nó.

Chẳng bao lâu sau, chiếc xe ấy rẽ vào một con đường thông vào sâu trong rừng.

Thực ra địa hình lúc này rất bằng phẳng, chiếc xe phía trước rất dễ phát hiện ra bọn họ, nhưng dường như nó không hề có ý định cắt đuôi bọn họ, thế là hai chiếc xe cứ nối đuôi nhau đi như thế.

Đi được khoảng nửa tiếng, chiếc xe đằng trước chậm rãi dừng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.