Chương 649: Anh làm trái với ước định giữa chúng ta



Xuống xe!
Một người áo đen trong số đó lên tiếng.

Thẩm Thiên Trường ngoan ngoãn xuống xe, Cố Ngôn Quyết và Lục Chi Thất lẳng lặng gi8ơ hai tay lên, ra hiệu mình không có sức uy hiếp, Thẩm Thiên Trường cũng học theo bọn họ.


Vu Ngạo, anh đừng nói với tôi là anh tới đ3ể gia nhập vào phe chúng tôi đấy nhé.
Người đàn ông đứng trước mặt bỗng mở miệng nói.
Ovi vừa dứt lời, một cánh cửa khác trong căn phòng bất chợt mở ra.
Một người đàn ông bước vào.
Anh mặc bộ quần áo màu đen, nhưng không phải là kiểu áo sơ mi như thường ngày, mà là bộ đồ bó như Ovi, mái tóc cũng đã cắt thành đầu đinh, trông gầy đi rõ rệt, cộng thêm một vết sẹo nhỏ trên thái dương, khiến khuôn mặt vốn rất anh tuấn thêm phần khát máu và lạnh lùng.
Nghe những lời nói ấy của Thẩm Thiên Trường, có vẻ như Ovi rất nghiêm túc suy xét mức độ chân thật của nó.
Đúng là Simon đã bị tẩy não, nhưng dù sao cũng ở bên ngoài nhiều năm rồi, bọn họ không dám chắc anh có tình cảm với người nhà và bạn bè không.
Nếu đúng như những gì cô gái này nói, vậy thì đó cũng là chuyện tốt đối với bọn họ, bởi vì bọn họ cần một nhược điểm để khống chế Simon.
Lúc này Thẩm Thiên Trường mới nhìn thấy rõ khu9ôn mặt của người đàn ông ấy, mang đặc trưng của người nước M.
Cho dù bị súng chĩa vào, sắc mặt Vu Ngạo vẫn không thay đổi:
Ovi, bọn 6tôi chỉ muốn gặp ngài Simon thôi.

Simon…
Sau một hồi chờ đợi, rốt cuộc cũng nghe thấy tiếng nói:
Đưa bọn họ vào.

Tuy vẫn đang bị trói, nhưng rốt cuộc bọn họ cũng được vào phòng.
Đây là một căn phòng rất sâu, diên tích cũng rất lớn, trên tường có rất nhiều cửa sổ, nhưng cách sắp xếp không theo một quy tắc nào cả, trông có vẻ rất kỳ lạ.
Hai hàng ghế được xếp thẳng hàng, có vẻ như đây là một căn phòng họp.
Ovi ngồi xuống một chiếc ghế, tùy ý nghịch chuỗi hạt vòng bên cạnh.

Ngài Simon, hôm nay tôi ra ngoài, gặp mấy người quen biết anh. Bọn họ nói muốn gặp anh, vậy nên tôi đã đưa bọn họ về.

Vu Ngạo gật đầu:
Rất giàu.

Ovi đi đầu, dẫn cả đoàn người đi qua cổng, sau đó vào trong tòa
pháo đài
.
Lên tầng hai của tòa pháo đài ấy, bọn họ dừng lại trước một căn phòng. Ovi giơ tay lên ý bảo mình sẽ vào báo cáo, còn bọn họ chờ ở bên ngoài.
Ovi cười lạnh một tiếng:
Ngài Simon đã để anh sống một cuộc sống bình thường rồi, 5bây giờ anh vượt ranh giới tới chỗ chúng tôi là có mục đích gì? Cho dù chúng tôi thất bại, anh cũng có thể sống tiếp như một con sâu mọt!

Vu Ngạo nhìn hắn ta:
Tôi có thể giải thích lý do vì sao không về cùng ngài Simon, nhưng hiện tại chúng tôi nhất định phải gặp anh ấy.

Ovi hơi híp mắt lại, sau đó nhìn đám Thẩm Thiên Trường cạnh xe:
Tôi có thể dẫn anh đi, nhưng bọn họ thì nhất định phải đuổi đi.

Một lát sau, Ovi nói với mấy người áo đen khác:
Kiểm tra xem có vũ khí hay không.

Mấy người áo đen gật đầu rồi bắt đầu lục soát khắp người bọn họ, đúng là không có vũ khí gì cả.

Trói bọn họ lại, sau đó đưa về.


Lát nữa gặp Lục Chi Cửu, kiểu gì cô cũng khóc cho coi.
Cố Ngôn Quyết đoán.
Lục Chi Thất thản nhiên nói một câu:
Cố Ngôn Quyết, muốn làm dịu bầu không khí thì cũng phải lựa chọn thời điểm và tình huống thích hợp.

Bọn họ đang bị trói từ đầu đến chân, thực sự là không đẹp chút nào, thậm chí còn hơi chật vật nữa.
Thế là ngoài Vu Ngạo ra, cả Thẩm Thiên Trường, Cố Ngôn Quyết và Lục Chi Thất đều bị trói lại rồi bị nhét vào trong xe.
Chiếc xe lại nổ máy, mấy phút sau, con đường bắt đầu trở nên xóc nảy.
Thẩm Thiên Trường nhắm mắt lại, nhịp tim cô còn xóc hơn cả xe nữa.
Vu Ngạo còn chưa nói gì, Thẩm Thiên Trường đã mở miệng nói:
Tôi là vợ của ngài Simon của các người, nếu tôi bị lộ, hoặc là bị phe bảo thủ bắt được, vậy thì sẽ trở thành nhược điểm để uy hiếp Simon!

Lục Chi Thất thản nhiên nhìn Thẩm Thiên Trường một cái, học nhanh thật đấy.
Thẩm Thiên Trường vẫn nửa thật nửa giả nói:
Còn hai người này nữa, một người là bạn thân của Simon, một người là anh ruột của anh ấy, gần đây phe bảo thủ cũng đang tìm chúng tôi, chúng tôi cần sự bảo vệ của ngài Simon, bởi vì bất cứ ai trong số chúng tôi rơi vào tay phe bảo thủ thì đều bất lợi cho các anh!

Bị tiếng quát ấy làm giật mình, rốt cuộc hai người kia cũng im lặng.
Cuối cùng xe cũng dừng lại.
Đây là một pháo đài thu nhỏ, xung quanh bị rừng rậm bao phủ.
Lúc này bọn họ không biết mình đang ở đâu nữa rồi.

Nơi này được đó.
Vu Ngạo cất tiếng nói.
Ovi tháo khẩu trang ra, để lộ ra khuôn mặt mang đậm nét người nước M:
Ở nơi ngài Simon sinh sống, nghe nói ngài ấy giàu lắm hả?

Cố Ngôn Quyết nhìn Thẩm Thiên Trường một cái, bỗng nhẹ giọng hỏi:
Thẩm Thiên Trường, cô đang nghĩ gì vậy?

Thẩm Thiên Trường nhắm mắt lại, không trả lời anh ấy.
Thực ra cô cũng không biết mình đang nghĩ gì nữa, đầu óc cô rất rối bời, cô chỉ muốn mình bình tĩnh hơn một chút mà thôi.
Thẩm Thiên Trường nhìn anh, cơn đau mà cô vẫn luôn kìm nén trong lòng dần trỗi dậy.
Lục Chi Cửu thản nhiên nhìn bọn họ một lượt, ánh mắt của anh không dừng lại trên người bất cứ ai.
Anh ngồi xuống vị trí trên cùng, giọng nói hờ hững tột độ:
Ovi, anh đã làm trái với ước định giữa chúng ta!

Cố Ngôn Quyết trợn trắng mắt:
Ý anh Bảy là muốn em khóc tang sớm cho anh sao?


Cậu không nói cũng không ai bảo cậu câm đâu!


Câm miệng!
Thẩm Thiên Trường bỗng quát một tiếng.
Ovi cười nhẹ:
Bọn họ theo dõi tôi, chứ tôi không hề chủ động tiếp xúc với bọn họ.


Dứt lời, hắn ta nhìn Thẩm Thiên Trường bằng ánh mắt nghiền ngẫm, sau đó đứng lên và cố tình hỏi:
Cô đây nói rằng cô ấy là vợ anh, sao tôi không biết anh đã kết hôn rồi nhỉ?


Lục Chi Cửu ngước mắt nhìn Thẩm Thiên Trường một cái:
Chỉ là phương pháp trị liệu để mau chóng trở thành người bình thường mà thôi.


Nghe thấy câu ấy, Lục Chi Thất và Cố Ngôn Quyết đều sững sờ, ngay cả Thẩm Thiên Trường cũng vậy.

Ovi tỏ vẻ ngạc nhiên, hắn ta đi tới trước mặt Thẩm Thiên Trường, nhìn cô với vẻ mặt hứng thú:
Ồ? Phương pháp trị liệu ấy có tác dụng không? Để hôm nào tôi cũng thử xem.


Lục Chi Cửu thờ ơ nói:
Vô dụng, không cần thử.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.