Chương 781: Cớ sao nhiễm phong trần (72)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1277 chữ
- 2022-02-19 04:25:32
Phong Diệc Hành mím môi, yết hầu trượt một cái.
Trần Tử Nhiễm tựa vào lòng anh, cô bỗng cảm thấy không chỉ có mỗi trái tim mình đập g8ia tốc.
Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Đương nhiên rồi.
Anh nói rồi mà, không có sở thích đặc biệt gì ngoài cô hết.
Anh Cả em đi nước M rồi?
Đúng thế.
Anh nhất định sẽ đưa nó về.
Trần Tử Nhiễm gật đầu, không biết vì sao khi Phong Diệc Hành nói câu ấy, cô cảm thấy nỗi lo vơi đi nhiều.
Vưu Thương vào phòng, nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của Trần Tử Nhiễm, vẻ mặt của Phong Diệc Hành cũng hơi mất tự nhiên, anh ta biết là mình đã quấy rầy chuyện tốt của bọn họ.
Nhưng nhìn khuôn mặt biến dạng của Phong Diệc Hành mà Trần Tử Nhiễm vẫn
hạ khẩu
được, anh ta thật sự rất bội phục.
Tuy rằng mặt vẫn hơi đỏ, nhưng chỉ cần uống thuốc theo hướng dẫn của bác sĩ, không đụng tới nguồn gây dị ứng nữa thì hẳn là sẽ không có vấn đề gì cả.
Sau khi y tá tới rút kim truyền, bọn họ đi thẳng tới sân bay.
Anh không có sở thích gì đặc biệt, ngoại trừ em.
Ngoại trừ cô, anh không thích gì hết.
Thời khắc ấy, trái ti3m của Trần Tử Nhiễm như ngừng đập.
Công tâm mà nói, đúng là cô từng có rất nhiều mối tình, theo lý thì cô không nên bối rối như thế.9
Cô không muốn lãng phí thời gian cho những người đã hết thuốc chữa.
Phong Phi Nhứ đứng lên:
Chị dâu, em chưa về thành phố Phong.
Đi được nửa đường, Trần Tử Nhiễm bỗng phát hiện ra đây không phải đường tới sân bay.
Chúng ta không tới sân bay sao?
Anh đi đây.
Nếu còn không đi thì không đi nổi mất.
Vậy lời em nói với anh hôm nay lúc ở bờ biển có được coi là tỏ tình không?
Trần Tử Nhiễm sửng sốt, đồ ngốc này, cứ bắt cô phải nói thẳng ra như thế sao?
Trần Tử Nhiễm nhìn anh, thầm hạ quyết tâm là sau này phải làm tốt hơn.
Sau khi truyền hai chai nước chữa dị ứng, hiện tượng sưng phù trên mặt Phong Diệc Hành hoàn toàn biến mất.
Nhìn khuôn mặt của Phong Diệc Hành, cô ấy hoảng hốt:
Bộ trưởng, đã xảy ra chuyện gì vậy?!
Trần Tử Nhiễm trả lời:
Lúc tối anh ấy ăn tôm…
Trần Tử Nhiễm nhíu mày lại, xoay người quay trở về.
Vưu Mạn đang định về phòng thì Phong Phi Nhứ lại nói.
Phu nhân, e là không được.
Vưu Thương đáp.
Bọn họ có thể chờ được, nhưng Lục Chi Cửu không chờ được, Thẩm Thiên Trường càng không chờ được.
Phong Diệc Hành, phải mau chóng trở về nhé.
Anh biết.
Phu nhân, chúng ta đang tới sân bay tư nhân của Tập đoàn Lục Đạt, lần này sang nước M cũng đi bằng tuyến đường chuyên dụng.
Trần Tử Nhiễm bỗng cảm thấy trái tim căng thẳng, quả nhiên Phong Diệc Hành sang nước M là vì Lục Chi Cửu và Thẩm Thiên Trường.
Cô thấy ánh mắt của Phong Diệc Hành càng lúc càng gần, càng lúc càng gần…
Bộ trưởng.
Giọng nói của Vưu Thương vang lên ngoài cửa.
Trần Tử Nhiễm giật mình, vội vàng đẩy Phong Diệc Hành ra.
Anh ấy không thể ăn tôm, sao các người lại để anh ấy ăn!
Vưu Mạn bỗng hét lên.
Trần Tử Nhiễm sững sờ cả người.
Cô học dáng vẻ của anh lúc sáng, ra vẻ bình tĩnh nó5i:
Vậy nên Phong Diệc Hành, em có thể hiểu rằng vừa rồi là anh tỏ tình với em không?
Thế cũng coi là tỏ tình hả?
Chiếc xe lái thẳng tới sân bay tư nhân của Tập đoàn Lục Đạt, máy bay và nhân viên hàng không đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi.
Phong Diệc Hành nhìn Trần Tử Nhiễm:
Vợ à, anh đi đây.
Nhưng cô vẫn cúi đầu nghịch ngón tay anh, đỏ mặt nói:
Cũng coi như đi.
Rốt cuộc Phong Diệc Hành cũng nở nụ cười:
Vậy thì từ bây giờ trở đi, em chỉ có thể thích anh thôi.
Vưu Thương đi tới trước mặt bọn họ:
Có tuyến bay rồi, mười một giờ tối nay cất cánh.
Trần Tử Nhiễm nhíu mày:
Anh ấy dị ứng rồi, không thể hoãn đến mai được sao?
Trần Tử Nhiễm dừng lại.
Em tới sân bay, nhưng chuyến bay bị delay, cuối cùng em không lên máy bay.
Cô luôn cảm thấy có thể Thẩm Thiên Trường đã gặp chuyện gì đó thật rồi.
Phong Diệc Hành, em lo cho Thiên Trường.
Mạn Mạn.
Vưu Thương lên tiếng.
Lúc này Vưu Mạn mới bình tĩnh lại, cô ấy điều chỉnh lại cảm xúc:
Xin lỗi, vừa rồi tôi sốt ruột quá. Chuyện này là do tôi thất trách, không nói trước với phu nhân là Bộ trưởng bị dị ứng với hải sản.
Cô là dân chuyên trong tình trường, nhất định phải thể hiện ra khí thế của một dân chuyên!
Trần Tử Nhiễm điều chỉnh lại tâm 6trạng, dù sao Phong Diệc Hành cũng không nhìn thấy khuôn mặt sắp phát nổ của cô.
Đến tận khi cửa máy bay đóng lại, Trần Tử Nhiễm mới thu tầm mắt về, vào trong xe của mình.
Trở lại biệt thự nhà họ Trần, bà Nguyễn và ông già đã ngủ rồi, Trần Tử Mặc cũng không ở đây.
Phong Phi Nhứ cắn môi, một lúc sau mới mở miệng.
Chị dâu, em muốn tâm sự với chị.
Trần Tử Nhiễm xua tay:
Không sao, đây cũng là lỗi của tôi, sau này tôi sẽ chú ý.
Phong Diệc Hành cầm tay cô:
Làm vợ phải lo lắng rồi.
Trần Tử Nhiễm ngẩng đầu lên, đụng thẳng vào mắt Phong Diệc Hành.
Thực ra mặt của anh đang sưng phù như cái đầu heo, nhưng cô lại vẫn thấy đẹp trai, cô cảm thấy tiêu chuẩn thẩm mỹ của cô sắp tan nát rồi.
Hai chị về rồi à.
Trần Tử Nhiễm bước tới:
Muộn vậy mà vẫn chưa ngủ à?
Từ lúc này trở đi, anh đã bắt đầu nhớ em rồi.
Phong Diệc Hành hít sâu một hơi, kéo Trần Tử Nhiễm ra rồi xoa đầu cô, sau đó cúi xuống hôn nhẹ vào môi cô.
Phong Phi Nhứ ngồi một mình trong phòng khách, vắt hai chân vào nhau, vừa ăn vừa xem ti vi.
Thấy cô ấy như vậy, khỏe miệng Trần Tử Nhiễm giật giật.
Phong Diệc Hành!
Phong Diệc Hành dừng lại, Trần Tử Nhiễm chạy về phía anh, anh dang hai tay ra ôm cô vào lòng.
Vậy… Anh phải nhớ em đấy.
Anh sẽ nhớ em.
Gì cơ??
Trần Tử Nhiễm cảm thấy vừa rồi mình nghe nhầm chắc luôn, Phong Phi Nhứ gọi cô là gì?
Được rồi.
Trong lúc bọn họ trò chuyện, Vưu Mạn vội vàng chạy vào.
Ừm.
Trần Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng anh.
Làm ơn, cô nàng này có tính tự giác không vậy, nơi này là nhà cô mà? Sao cô cứ có cảm giác Phong Phi Nhứ mới là chủ nhân ở đây vậy.
Thấy Trần Tử Nhiễm và Vưu Mạn vào nhà, Phong Phi Nhứ mới để đồ ăn xuống và ngồi thẳng lên.
Chị dâu?!!
Tuyệt đối là có ý đồ!
Trần Tử Nhiễm cười gượng một tiếng:
Thôi thôi, từ nay chị không có hứng thú với chuyện của em và Chu Thừa Tu nữa, chị cũng không muốn cãi nhau với em, sau này hai người thế nào chị cũng kệ, chuyện này tới đây thôi.
Vừa nói, cô vừa đi lên tầng.
Chị và anh Cả… hết cãi nhau rồi à?
Trần Tử Nhiễm ho một tiếng:
Cãi nhau cái gì chứ, bọn chị vẫn êm ấm mà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.