Chương 782: Cớ sao nhiễm phong trần (73)


Phong Phi Nhứ nhận lấy.

Trong bức ảnh, Chu Thừa Tu đang nằm trên giường bệnh, đầu quấn băng gạc, bị thương rất nghiêm trọn8g.

Trái tim của Phong Phi Nhứ quặn đau, nhưng cô ấy đã ấn nút xóa bức ảnh ấy đi.

Tôi không muốn nghỉ ngơi, tôi muốn điện thoại.

Diệp Lăng Nam nhìn cô, bởi vì thiếu ngủ nên trong mắt anh thấp thoáng tơ máu.
Anh không nói năng gì, tắt đèn trong phòng đi, chỉ để lại ánh đèn ngủ mờ nhạt.
Trần Tử Nhiễm: Chị Tiểu Vũ, sao chị lại kick chị Sáu ra?
Lục Chi Vũ: Ăn nói lung tung, không tôn trọng người lớn, phải kick!
Trần Tử Nhiễm: …
Thịnh Lam: …
Lúc trước bọn họ nói đùa trong nhóm quen rồi, quên luôn Lục Chi Vũ là người lập ra nhóm chat, hôm nay vừa lên là lập tức kick Lục Chi Lộ ra.
Trần Tử Nhiễm bỗng dâng lên dự cảm chẳng lành, có cảm giác Diệp Lăng Nam sẽ gặp chuyện không may.
Thịnh Lam: [Hình ảnh.jpg]
Trần Tử Nhiễm nhìn bức ảnh mà Thịnh Lam gửi tới, đó là bức ảnh mà cô nhìn Phong Diệc Hành vào hôm họp báo. Hôm ấy, sau khi buổi họp báo kết thúc, cô chỉ muốn nổi điên lên.
Nhưng bây giờ nhìn lại, cô cảm thấy hôm ấy mình chọn quần áo hợp thật, cùng màu với cà vạt của Phong Diệc Hành, cách trang điểm cũng rất đẹp, ngồi bên cạnh Phong Diệc Hành rất đoan trang rất xứng đôi.

Vâng.


Chị còn tưởng là em luôn thích chị Tử Yên.


Đúng là em thích chị Tử Yên, nhưng người mà anh Cả thích bây giờ là Trần Tử Nhiễm, người mà anh ấy cưới cũng là Trần Tử Nhiễm, hơn nữa… Trần Tử Nhiễm cũng không đáng ghét đến thế. Thực ra em hâm mộ chị ấy lắm, chị ấy có tính cách như vậy là bởi vì có một thời thơ ấu hạnh phúc, vậy nên mới dám bốc đồng. Mặc dù lần nào chị ấy cũng làm ra những hành động nằm ngoài dự đoán của mọi người, nhưng nếu nghĩ kỹ hơn thì không hẳn là không chấp nhận được.

Trần Tử Nhiễm nhướng mày nhìn cô3 ấy.

Chị dâu không cần thử em, cho dù hôm nay chị cho em xem ảnh thi thể của anh ta thì cũng thế thôi.

Trần Tử9 Nhiễm hậm hức lấy lại điện thoại, nếu là người khác thì cô chẳng thèm thử đâu.
Phong Phi Nhứ không biết mình như vậy đã được coi là chấp nhận Trần Tử Nhiễm hoàn toàn chưa, nhưng tóm lại thì cô ấy nhìn ra được rằng Trần Tử Nhiễm thích anh Cả, anh Cả cũng thích Trần Tử Nhiễm.
Cô ấy không muốn làm người phá hoại tình cảm của người khác nữa.
Phong Phi Nhứ đứng lên.
Thịnh Lam: Cáu!
Tống Ngưng Y: Bị nhé cẩu lương vào mồm, tức thật ~
Lục Chi Vũ: Vụ gì đấy, nửa đêm mà náo nhiệt thế à?
Cùng lúc đó, trong bệnh viện, Diệp Lăng Nam vào phòng bệnh, thấy Lục Chi Vũ đang cầm điện thoại nằm trên giường, sắc mặt anh lại bắt đầu trở nên khó coi.

Lục Chi Vũ, nên đi ngủ rồi.

Lục Chi Vũ liếc nhìn anh một cái, vờ như không nhìn thấy.

Ừm.

Về đến phòng mình, Trần Tử Nhiễm đánh răng rửa mặt rồi lên giường nằm.
Nhưng có thể là bởi vì buổi chiều đã ngủ một giấc nên lúc này cô tỉnh như sáo.
Trần Tử Nhiễm: Vâng, chị Sáu cũng thế ạ?
Lục Chi Lộ: Hôm nay chị trực đêm.
Tống Ngưng Y: Hôm nay tôi lại tăng ca.
Trần Tử Nhiễm: Ơ, chị Tiểu Vũ lên sóng rồi.
Lục Chi Lộ: Chị Tiểu Vũ, anh rể cho chị dùng điện thoại à?
Lục Chi Vũ: Chị dùng điện thoại mà còn cần người khác đồng ý sao? Đùa gì mà buồn cười thế?
Thịnh Lam: Có chồng cầm đầu có khác.
Tống Ngưng Y: Tổng Giám đốc Thịnh cũng kiếm một anh đi?
Thịnh Lam: Thôi dẹp, đàn ông không đáng tin bằng công việc đâu.
Lục Chi Lộ: Vâng, vậy mà đã đùa được mấy tháng rồi đấy.
[Lục Chi Lộ đã bị mời ra khỏi nhóm.]
Thấy Lục Chi Lộ bị mời ra khỏi nhóm, Trần Tử Nhiễm giật mình.

Chị đi ngủ trước đây.

Trần Tử N6hiễm đứng lên.

Chị dâu, bao giờ chị về thành phố Phong?
Phong Phi Nhứ hỏi.
Trần Tử Nhiễm: Xì, không ăn được nho thì nói nho xanh~
Thịnh Lam: Chậc chậc chậc, ‘hòn vọng phu’ bắt đầu khoe khoang rồi.
Lục Chi Lộ: Hòn vọng phu gì cơ?
Dứt lời, Trần Tử Nhiễm đi lên tầng.
Trong phòng khách chỉ còn lại Phong Phi Nhứ và Vưu Mạn.

Phi Nhứ, em đã đón nhận phu nhân rồi.
Vưu Mạn mở miệng.
Cô nhìn Phong Diệc Hành, anh nghiêm túc thật đó.
Cô biết, khi ấy mình đã thích Phong Diệc Hành lắm rồi.
Trần Tử Nhiễm: Hòn vọng phu thì làm sao? Có người còn không có ‘phu’ để ‘vọng’ ấy chứ, hừ!
Trần Tử Nhiễm quay đầu nhìn cô ấy:
5Sao? Vừa hạ quyết tâm đã định đổi ý rồi à?

Phong Phi Nhứ lắc đầu:
Khoảng thời gian này em không muốn về thành phố Phong, nếu chị về thì để em ở đây được không?


Tùy em.

Thịnh Lam: Cũng đang tăng ca đây.
Trần Tử Nhiễm: Chị Tiểu Vũ đâu? Chị Tiểu Vũ, ra đây!!
Lục Chi Lộ: Anh rể quản gắt quá, muộn thế này chắc là không được dùng điện thoại nữa đâu.
Diệp Lăng Nam bước tới, rút chiếc điện thoại trong tay cô đi mất.
Lục Chi Vũ nổi giận trợn trừng mắt:
Diệp Lăng Nam, trả điện thoại cho tôi!


Bây giờ em cần nghỉ ngơi.

Trằn trọc mãi mà không ngủ được, cô lại cầm điện thoại lên, gửi một icon thổi bong bóng vào nhóm chat.
[Nhóm] [Sáu người]
Lục Chi Lộ: Tiểu Nhiễm, muộn thế rồi vẫn chưa ngủ à?

Chị Vưu Mạn, hôm nay chị không đi cùng chị dâu à?

Vưu Mạn lắc đầu:
Không, sau khi ra khỏi bệnh viện, phu nhân nói là muốn đi một mình, chị đã đồng ý với cô ấy.

Phong Phi Nhứ gật đầu:
Em đi ngủ trước đây, chị Vưu Mạn cũng ngủ sớm đi.

Đang định xoay người đi thì cánh tay bị kéo lấy.
Lục Chi Vũ nắm chặt ống tay áo của anh:
Diệp Lăng Nam, con cũng đã sinh rồi, rốt cuộc anh còn muốn thế nào nữa?

Diệp Lăng Nam quay sang, cúi đầu xuống nhìn cô, Lục Chi Vũ cảm thấy ánh mắt anh như một con dã thú sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Muốn điện thoại cũng được thôi.


Vẻ mặt của Lục Chi Vũ hơi dịu đi.

Diệp Lăng Nam cong môi cười:
Chỉ cần đồng ý với một điều kiện của anh, anh sẽ trả điện thoại lại cho em ngay.



Đó là điện thoại của tôi, vì sao tôi phải đồng ý với điều kiện của anh?


Diệp Lăng Nam nhẹ nhàng nói một câu:
Ồ, đã thế thì anh sẽ đi nói với mẹ, nói là muộn rồi mà em còn không ngủ, chỉ nhăm nhe chơi game.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.