Chương 784: Cớ sao nhiễm phong trần (74)


Để hoàn thành một bức tranh và một bài hát, cô chỉ mất một đêm.

Trần Tử Nhiễm hài lòng vươn vai, đồng thời ngáp một cái.
Ra khỏi phòng vẽ tranh, cô đi xuống tầng hai, lại đụng phải Trần Tử Mặc vừa từ bên ngoài về.

Phải rồi, Phi Nhứ muốn ở thành phố Vân một thời gian nữa, khoảng thời gian này cứ để em ấy ở nhà chúng ta nhé.

Nguyễn Diệc Thanh cười nói:
Được chứ, có Phi Nhứ thì mẹ cũng bớt cô đơn.

Cô và Vưu Mạn mới đi tới cửa thì Phong Phi Nhứ hỏi.

Chị dâu, hai người đi đâu vậy?


Bình thường lối sống của Tử Mặc quá quy luật, phải có cuộc sống riêng thì mới đúng chứ, nếu ở nhà suốt thì làm sao mà tìm được vợ.

Khóe miệng Trần Tử Nhiễm giật giật, con trai mẹ không tìm được người yêu là bởi vì quá soi mói, quá keo kiệt, quá sĩ diện đấy! Liên quan gì tới chuyện ở nhà?

Bao giờ con về thành phố Phong?
Nguyễn Diệc Thanh lại hỏi.
Đậu xanh, bắt đầu đuổi cô rồi kìa.
Trần Tử Nhiễm đắc ý ra mặt:
Đúng thế, sáng nay con nhìn thấy anh ấy, chắc là giờ này vẫn đang ngủ, mọi người tưởng anh ấy đi làm rồi chứ gì…


Vậy thì tốt quá!
Nguyễn Diệc Thanh cám ơn trời đất.
Bẩm sinh Trần Tử Nhiễm đã thích tự do không bị ràng buộc, có đôi khi cô còn hoài nghi là mình và Trần Tử Mặc không phải là cùng một mẹ sinh ra.
Ngáp thêm mấy cái nữa liền, cô quyết định không nghĩ nhiều như thế, đi ngủ bù trước rồi tính sau.
Phong Phi Nhứ ngẫm nghĩ, cảm thấy Trần Tử Nhiễm nói rất có lý, đang định xoay người về phòng lấy CV thì Trần Tử Nhiễm lại nói tiếp:
Mang mấy bản đi, ngoài Tài chính Thiên Nhiên ra thì em còn có thể tới Tập đoàn Lục Đạt, Diệp Thị hoặc Lệ Nghiệp để thử.

Phong Phi Nhứ chau mày, cảm giác không cam lòng cũng dâng lên:
Chị dâu cảm thấy em không qua được vòng phỏng vấn của Tài chính Thiên Nhiên?

Trần Tử Nhiễm lắc đầu:
Không phải, chưa chắc em đã cảm thấy hứng thú với công việc ở Tài chính Thiên Nhiên, em có thể thử mấy nơi khác, có lẽ em sẽ thích hơn ấy chứ.


Vâng, vậy để em thử thêm.


Tới công ty chị, sao thế?
Trần Tử Nhiễm mở miệng.
Mấy hôm nay Tống Ngưng Y đã chuẩn bị xong mọi tài liệu cần bàn giao rồi, cô phải nhanh chóng bàn giao xong xuôi trước khi Phong Diệc Hành trở về.
Để quên gã tồi Chu Thừa Tu một cách nhanh nhất có thể, ngoài công việc ra thì Phong Phi Nhứ không nghĩ ra được cách nào tốt hơn.
Trần Tử Nhiễm nhướng mày lên:
Em muốn chị sắp xếp cho em vào công ty chị thực tập?


Nơi này là nhà con, con muốn ở bao lâu chẳng được.
Trần Tử Nhiễm hất cằm lên.
Nguyễn Diệc Thanh chẳng thèm nói nữa.
Trần Tử Nhiễm nhìn cô ấy về phòng, chỉ riêng chuyện chuẩn bị cho việc phỏng vấn của mấy công ty này cũng có thể khiến cô ấy phải bận mải một thời gian. Chỉ cần Phong Phi Nhứ chịu bò ra khỏi vũng bùn, cô cũng sẽ vui lòng vươn tay với cô ấy.
Bọn họ cùng nhau tới Tài chính Thiên Nhiên.
Hai anh em đối mặt với nhau, Tr3ần Tử Nhiễm đang định lên tiếng thì lại ngửi thấy mùi rượu.

Trần Tử Mặc, anh uống rượu hả?

Trần Bạc Hiên ho một tiếng, nhưng lại bị ngó lơ hoàn toàn.
Ăn uống xong, Trần Tử Nhiễm cầm điện thoại và túi xách chuẩn bị ra ngoài.
Phong Phi Nhứ được đưa tới bộ phận nhân sự để phỏng vấn, Vưu Mạn vẫn ngồi ở khu vực tiếp khách.
Trần Tử Nhiễm và Tống Ngưng Y đi họp, ngoài việc bàn giao công việc thì cô còn đề ra phương án làm từ thiện mà bọn họ đã thảo luận lúc trước.
Ngoài ra, trong lòng cô còn một chuyện muốn làm.
Phong Phi Nhứ xoắn ngón tay vào nhau:
Em có thể đi cùng các chị được không? Em đã từ chức thực tập ở thành phố Phong rồi, muốn tìm một việc khác.

Đến cả đối tượng quyên góp đầu tiên cô cũng nghĩ tới rồi. Đám cậu ấm cô chiêu ở thành phố Phong thường ngày chỉ biết ngồi nhà bàn chuyện quốc gia, có thể nhân cơ hội này xẻo thịt bọn họ.
Họp được một tiếng, bên bộ phận nhân sự cũng gửi tin nhắn tới, nói rằng biểu hiện của Phong Phi Nhứ ở vòng đầu tiên khá ổn, có thể báo cho cô ấy chuẩn bị vòng tiếp theo.
Trần Tử Nhiễm giơ tay lên9 nới lỏng cà vạt ra:
Ừm.

Thấy anh vào phòng, Trần Tử Nhiễm càng nghi ngờ hơn. Tuy rằng Trần Tử Mặc rất nhiều khuyết điểm, cũ6ng từng yêu đương khá nhiều, nhưng ngoài những lần đi công tác ra thì rất ít khi anh đi đêm không về, cho dù là đi xã giao thương nghi5ệp thì cũng sẽ đúng giờ về nhà, vậy nên Trần Tử Nhiễm mới luôn miệng chế giễu anh có thói quen sinh hoạt như một ông già.
Phong Phi Nhứ hơi sửng sốt, không ngờ là Trần Tử Nhiễm lại bảo mình phỏng vấn.
Trần Tử Nhiễm nhìn cô ấy:
Sao thế? Ai vào công ty cũng phải phỏng vấn, không thể bởi vì em là họ hàng mà lại cho em vào thẳng được. Nếu không đợi đến khi vào làm việc, không chỉ có chị, mà cả Thẩm Thiên Trường và em đều sẽ bị chỉ trích vì lý do này.

Ngủ đến tận giờ ăn trưa, bà Nguyễn mới tới gõ cửa, Trần Tử Nhiễm bò ra khỏi giường.
Cô vào nhà vệ sinh, nhìn quầng thâm đen sì, Trần Tử Nhiễm thở dài một hơi, đây là cái giá của việc hưng phấn quá độ.
Trần Tử Nhiễm suýt thì sặc cơm:
Bà Nguyễn, rốt cuộc con có phải con gái ruột của mẹ không mà lại vu oan cho con như thế? Tuy rằng tối hôm qua con mất ngủ thật, nhưng con chỉ ở nhà thôi nhé. Trần Tử Mặc thì ngược lại đấy, tối qua anh ấy đi đêm không về, lại còn uống bét nhè, mẹ quản anh ấy đi.

Nguyễn Diệc Thanh mở to mắt:
Tử Mặc cả đêm không về?

Phong Phi Nhứ cắn môi:
Không biết… có tiện không…


Không thành vấn đề, nhưng em mang cả CV đi, lát nữa chị sẽ bảo bộ phận nhân sự sắp xếp cho em phỏng vấn.

Cô nghĩ rồi, tuy rằng làm phu nhân Bộ trưởng thì không thể trực tiếp tham gia vào việc kinh doanh, nhưng từ thiện lại là một lựa chọn hay.
Lúc trước cô đã từng tìm hiểu, mặc dù ở thành phố Phong có cơ quan, tổ chức làm từ thiện, nhưng không có nơi nào chuyên làm riêng cho các cô nhi viện, điểm này rất giống với thành phố Vân. Trước giờ Thẩm Thiên Trường vẫn luôn muốn thành lập một quỹ từ thiện dành cho trẻ em mồ côi, vậy thì sao cô không thể thành lập một cái ở thành phố Phong?
Lúc ăn cơm, Nguyễn Diệc Thanh nhìn quầng thâm mắt của cô.

Tối qua chuồn ra ngoài chơi hả?

Hơn nữa đều là họ Trần, cô thì bị quản nghiêm như thế, còn với Trần Tử Mặc thì lại dễ dãi đến vậy.
Trần Tử Nhiễm oán trách, suýt thì chọc be bét cơm trong bát.
Trần Tử Nhiễm nhắn lại là cứ làm theo những trình tự bình thường.

Vừa trả lời xong, Phong Phi Nhứ cũng gửi tin nhắn, nói là muốn tới Lục Đạt thử xem.

Trần Tử Nhiễm gửi tin nhắn cho Tần Phong và Diệp Lăng Nam, nhưng không nói gì đặc biệt, chỉ bảo bọn họ đừng
mở cửa sau
cho Phong Phi Nhứ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.