Chương 793: Cớ sao nhiễm phong trần (81)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1288 chữ
- 2022-02-19 04:25:32
Cửa thang máy mở ra, Phong Phi Dịch, Vưu Mạn và Vưu Thương đứng trong thang máy.
Nhìn thấy Vưu Thương, Trần Tử Nhiễm hỏi:
Các anh c8ó đưa Thẩm Thiên Trường về không? Cậu ấy ở đâu?
Sắc mặt của Vưu Thương cũng hơi tái:
Trong phòng ICU ở tầng ba.
Phong Diệc Hành hơi cúi người xuống, cố gắng ép vị tanh trong miệng xuống.
Anh sẽ giải thích với em sau.
Trần Tử Nhiễm hít sâu một hơi, cô lau nước mắt:
Phong Diệc Hành, tôi nói cho anh biết, tôi có thể từ bỏ tất cả, chỉ cần Thẩm Thiên Trường tỉnh lại.
Vì sao lại biến thành như thế này?
Trần Tử Nhiễm hỏi.
Lưng trúng tám viên đạn, ba viên xuyên qua áo chống đạn, một viên cách trái tim rất gần…
Bác sĩ nói thế nào?
Giọng nói của Trần Tử Nhiễm run run, đôi mắt cô đỏ hoe.
Lục Chi Cửu đang ở đâu?
Trần Tử Nhiễm đứng tại chỗ, lặp lại câu nói vừa rồi.
Phong Diệc Hành im lặng nhìn cô. Thực ra anh không thể nói được, bởi vì ngực anh cũng trúng đạn, phổi bị tổn thương, khi hô hấp và nói chuyện, lồng ngực sẽ quặn đau.
Thấy anh không đáp, Trần Tử Nhiễm tiếp tục mở miệng hỏi:
Vì sao không trả lời? Anh đừng nói là Lục Chi Cửu chết rồi.
Trần Tử Nhiễm xoay cổ tay, giọng nói lạnh như băng:
Anh bảo Nam Tử Yên chăm sóc anh đi!
Nhìn theo bóng lưng cô, Phong Diệc Hành không khống chế được, hô lên:
Trần Tử Nhiễm!
Trần Tử Nhiễm hơi dừng lại, nhưng cô không quay đầu, vẫn mở cửa đi ra ngoài.
Sau khi Trần Tử Nhiễm đi, rốt cuộc Phong Diệc Hành cũng không gắng gượng được, ngã rầm xuống mặt đất.
Mấy người bên ngoài nghe thấy tiếng vang, bèn vội vàng vào trong.
Phong Diệc Hành ngồi trên mặt đất, bàn tay ôm ngực, máu trào ra từ khóe môi.
Trần Tử Nhiễm hỏi.
Vưu Thương cắn răng:
Tôi không biết, bọn họ sắp xếp tôi chờ bên ngoài vòng vây, đến khi ra ngoài thì chỉ có cậu Cố, A Hành và cô Phi Linh, tôi không gặp anh Lục…
Trần Tử Nhiễm xoay người đi, cô không rảnh quan tâm tới vòng vây gì hết, cô chỉ biết là Thẩm Thiên Trường đang nửa sống nửa chết, còn Lục Chi Cửu thì ở đâu?!
Trần Tử Nhiễm thẫn thờ.
Phi Linh là cái tên vốn có của Thẩm Thiên Trường.
Lục Chi Cửu đâu?
Vưu Thương và Phong Phi Dịch bước tới dìu anh lên giường.
Nhìn dáng vẻ ấy của anh, Nam Tử Yên cũng hơi nổi giận:
Anh vừa tỉnh lại, bác sĩ nói là phải khống chế cảm xúc, cố gắng ít nói chuyện, có chuyện gì để nói sau không được sao?
Phong Diệc Hành giơ tay lên, ra hiệu cho Phong Phi Dịch:
Đi, đi theo cô ấy.
Trong phòng bệnh, Trần Tử Nhiễm nhìn Phong Diệc Hành, hỏi với vẻ mặt vô cảm:
Lục Chi Cửu đang ở đâu?
Đương nhiên là Phong Diệc Hành phát hiện ra sự phẫn nộ đang vờn khắp người cô.
Anh vươn tay về phía cô:
Tiểu Nhiễm, em tới gần một chút.
Rõ ràng trước khi đi, bọn họ đã nói với nhau, dù có tìm được Lục Chi Cửu hay không thì cũng không được bị thương.
Trải qua nhiều chuyện như thế, cô tưởng rằng Thẩm Thiên Trường sẽ yêu quý mạng sống của mình hơn bất cứ ai.
Nhưng bây giờ, cô ấy lại lẳng lặng nằm nơi đó, yếu ớt đến mức đụng nhẹ vào là sẽ vỡ nát.
Vưu Thương không trả lời.
Trần Tử Nhiễm quay đầu nhìn anh ta.
Phu nhân, cô Phi Linh bị thương quá nặng, có tỉnh lại được hay không phải tùy vào kết quả chữa trị của những lần sau…
Trần Tử Nhiễm vươn bàn tay còn lại ra, tách từng ngón tay của anh ra.
Tốn bao sức lực, rốt cuộc cô cũng rút được tay mình ra.
Ở lại đây.
Giọng nói của Phong Diệc Hành rất khàn.
Trong lúc nói, máu trong miệng càng tuôn ra nhiều hơn.
Phong Phi Dịch nhìn Phong Diệc Hành, do dự một lát rồi xoay người ra ngoài.
Thấy Phong Phi Dịch ra ngoài, Phong Diệc Hành mới vẫy tay với Vưu Thương:
Những… chuyện trong khoảng thời gian này… Khụ khụ…
Trần Tử 3Nhiễm hơi chao đảo, cô run giọng nói:
Dẫn tôi tới đó ngay.
Trần Tử Nhiễm vào thang máy, bọn họ cùng tới cửa phòng ICU ở tầng ba. 9
Xuyên qua tấm kính lờ mờ trên cửa, rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng nhìn thấy Thẩm Thiên Trường, người mà lâu lắm rồi mình chưa gặp.
Thẩm Thiên Trường nhắm nghiền đôi mắt, đeo ống thở oxy, mặc dù cách rất xa, Trần Tử Nhiễm vẫn thấy được rằng cô ấy đã gầy đi nhiều rồi5.
Anh có biết vừa rồi Vưu Thương đã nói thế nào không, anh ta nói…
Trần Tử Nhiễm nghẹn ngào thuật lại.
Anh ta nói, Thẩm Thiên Trường có tỉnh lại được hay không phải phụ thuộc vào kết quả của những lần điều trị sau, anh nói cho tôi biết, anh ta nói thế là sao? Cái gì gọi là ‘có tỉnh lại được hay không’?
Phong Diệc Hành chậm rãi đứng lên, gian nan đi tới trước mặt cô, đang định vươn tay ra lau nước mắt cho cô thì Trần Tử Nhiễm lại lùi về sau mấy bước.
Dứt lời, Trần Tử Nhiễm xoay người định bỏ đi, nhưng cổ tay cô bị nắm lấy.
Buông tay ra.
Trần Tử Nhiễm lạnh lùng nói.
Phong Diệc Hành không nói gì, cũng không buông tay ra. Nếu có thể, anh muốn ôm cô vào lòng, nhưng lúc này anh quá yếu, chỉ đứng mấy phút mà chân đã bắt đầu phát run rồi.
Bờ môi của anh tái nhợt, giọng nói suy yếu, chỉ nói một câu mà như dùng hết sức lực của mình.
Trần Tử Nhiễm siết chặt nắm đấm, đầu ngón tay đâm mạnh vào lòng bàn tay.
Chỉ có cảm giác đau đớn với khiến cô có thể khống chế bản thân, bước về phía trước hai bước.
Cô lại chạy lên phòng bệnh trên tầng bốn.
Lần này, cô dứt khoát mở cửa vào, phớt lờ người còn lại trong phòng bệnh, đi thẳng tới trước mặt Phong Diệc Hành.
Thấy bọn họ gặp nhau, Nam Tử Yên lẳng lặng đi ra ngoài.
Cậu ta chưa chết.
Phong Diệc Hành vất vả nói một câu, cảm thấy cổ họng ngai ngái.
Vậy vì sao Thẩm Thiên Trường lại biến thành như thế này? Phong Diệc Hành, anh đã hứa sẽ đưa Thẩm Thiên Trường về, đây là người mà anh đưa về sao? Có phải lúc ấy anh muốn nói, dù là một cái xác thì anh cũng sẽ đưa về đúng không?
Rốt cuộc Trần Tử Nhiễm vẫn không kìm được mà hét to lên.
Cô nhìn chằm chằm vào Phong Diệc Hành, nước mắt tuôn ra như mưa.
Vưu Thương vừa cầm khăn lau máu cho anh, vừa nói;
Tôi biết, tôi sẽ đi thăm dò rõ ràng mọi chuyện.
Rốt cuộc Phong Diệc Hành cũng ngừng nói, anh ngửa mặt nằm xuống, sau đó nhắm mắt lại.
Nam Tử Yên hít một hơi, cô không ngờ là cũng có ngày Phong Diệc Hành lại mất khống chế vì một cô gái.
Cô ấy quay đầu nhìn Vưu Mạn, nói:
Mạn Mạn, gọi Nghiêm Khoa tới đây.
Nghiêm Khoa là bác sĩ trưởng khoa ngoại lồng ngực, đồng thời cũng là bạn cùng trường với bọn họ, quen biết nhau trong thời gian học cùng trường.
Sau khi Nghiêm Khoa vào, anh ta kiểm tra cho Phong Diệc Hành.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.