Chương 799: Cớ sao nhiễm phong trần (85)



Chị dâu, chị đang ở đâu?


Trần Tử Nhiễm hơi do dự:
Ừm… Chị ở sân bay.



Sân bay? Chị định đi đâu?
Phon8g Phi Dịch cất cao giọng.

Không phải, chị đi tiễn người thôi, bây giờ chuẩn bị về rồi.


Vâng, vậy chị 3chờ em một lát, em sẽ tới đón chị ngay.

Trần Tử Nhiễm đang định nói là mình có thể bắt xe về nội thành, nhưng P9hong Phi Dịch đã cúp máy rồi.
Phong Phi Dịch nhìn cô:
Chị dâu, Nam Tử Yên về thành phố Yên rồi.

Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Chị biết.

Không chỉ biết, mà còn nhìn thấy nữa.
Mãi cho đến khi bóng dáng của Nam Tử Yên đã hoàn toàn biến mất ở cửa lên máy bay, Phong Phi Dịch mới gọi điện tới.
Trần Tử Nhiễm không ngờ anh ta lại tới nhanh như vậy, thế là cô vừa nghe điện thoại, vừa cầm cốc cà phê còn nguyên ra ngoài.
Trần Tử Nhiễm ra ngoài sân bay, đúng lúc chiếc xe của Phong Phi Dịch tới nơi.
Trần Tử Nhiễm nở nụ cười:
Phi Dịch, hôm nay chị uống rượu có được không?

Phong Phi Dịch nhíu mày, lại bắt đầu giữ im lặng.
Trần Tử Nhiễm nhún vai một cái:
Coi như chị chưa nói gì.


Chị dâu, chị tới sân bay tiễn ai vậy?

Anh ta nhớ Trần Tử Nhiễm không có bạn bè gì ở thành phố Phong cả.

Trần Tử Mặc.

Đây cũng là một trong số những điều ít ỏi làm cô cảm thấy vui vẻ.
Giống với lúc trước, nhà hàng mà Phong Phi Dịch đưa cô tới ngày hôm nay cũng ngon chẳng kém.
Trần Tử Nhiễm từ từ thưởng thức.
Không biết tường của căn phòng ấy làm từ chất liệu gì, tiếng hát của ca sĩ bên ngoài vọng vào rõ ràng.
Kiểu quán bar này không ồn ào nhốn nháo như những quán bar bình thường, hầu hết những người tới đây chỉ muốn yên tĩnh uống vài ly, hoặc là trò chuyện tâm sự với bạn vè.
Vậy nên lúc này, ngoài tiếng ca hát ở bên ngoài ra thì không còn âm thanh nào khác.

Ừ.


Chị dâu, chị làm hòa với anh Cả đi, em đảm bảo sẽ không xảy ra những gì mà chị đã nói ngày hôm nay nữa.

Anh ta đảm bảo, sẽ không giấu giếm những gì mình biết nữa, sẽ coi cô như một người chị dâu thật sự.
Phong Phi Dịch nhìn cốc cà phê ấy:
Vâng, cám ơn chị dâu.

Phong Phi Dịch không hề khách khí, vươn tay ra nhận cốc cà phê ấy.
Anh ta mở nắp ra uống một ngụm lớn.

Phi Dịch, em không đùa chị đấy chứ?
Trần Tử Nhiễm nói với vẻ mặt không tin.

Ở đây có một quán bar yên tĩnh, chị dâu muốn uống rượu thì được, nhưng nếu muốn nhảy hay chơi DJ để xả stress thì e rằng hơi khó.

Trần Tử Nhiễm kích động không thôi:
Không cần, không cần, chỉ cần uống rượu là được rồi.

Bọn họ quay về nội thành, bầu trời cũng nhá nhem tối.

Chị dâu, chị muốn đi đâu?


Ngoài biệt thự Bộ trưởng và nhà họ Phong ra thì đi đâu cũng được.
Trần Tử Nhiễm nửa đùa nửa thật.
Phong Phi Dịch dừng xe lại, tháo dây an toàn ra:
Chẳng phải chị dâu muốn uống rượu sao? Em tìm một nơi còn phù hợp hơn nhà hàng đây này.

Trần Tử Nhiễm chưa kịp nói gì thì Phong Phi Dịch đã xuống xe.
Trần Tử Nhiễm cũng xuống xe theo.
Cô đành bất đắc dĩ đứng tại chỗ chờ Phong Phi Dịch.
Đợi được một lát, đoán6 rằng phải một lúc nữa Phong Phi Dịch mới tới, Trần Tử Nhiễm tìm một quán cà phê trong sân bay, gọi cà phê rồi ngồi xuốn5g vị trí gần cửa sổ.
Đang định kéo khẩu trang xuống uống một ngụm thì cô thấy ba bóng người quen thuộc bên ngoài, đứng cách quán cà phê khá gần.
Nhân viên bưng rượu mà bình thường Phong Phi Dịch hay gọi tới, đó là loại Champagne sản xuất từ thành phố Hughes của nước A, Trần Tử Nhiễm chưa uống bao giờ.
Cô tò mò bưng lên uống một ngụm, nó có vị ngòn ngọt, vị rượu rất nhạt.

Chị dâu, thấy sao?

Trên ghế lái, Phong Phi Dịch mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
Trần Tử Nhiễm thấy vậy, bèn đưa cốc cà phê của mình cho anh ta.

Phi Dịch, em uống đi, lạnh đấy.


Em cố tình bảo bọn họ mang rượu nhẹ tới cho chị đúng không?

Phong Phi Dịch cười khẽ:
Mặc dù nồng độ cồn trong Champagne của thành phố Hughes không cao, nhưng ngấm rồi mới thấy.

Trần Tử Nhiễm không tin cho lắm:
Thật không?

Biết là Trần Tử Mặc, vẻ mặt của Phong Phi Dịch có vẻ hơi ngạc nhiên:
Sao anh trai chị lại ở thành phố Phong?

Trần Tử Nhiễm nhìn ra ngoài cửa sổ:
Anh ấy tới thăm Thẩm Thiên Trường, tiện thể thăm chị luôn.

Phong Phi Dịch nhíu mày, anh ta cảm thấy Trần Tử Nhiễm đang cố tình nói ngược, nhưng vẫn không hỏi thêm nữa.
Phong Phi Dịch ngẫm nghĩ giây lát:
Vậy chúng ta tìm chỗ nào đó ăn tối trước nhé?


Ừm.

Trần Tử Nhiễm cảm thấy Phong Phi Dịch khá lành nghề trong vấn đề ăn uống, từ nhà hàng ẩm thực thành phố Phong cho đến những món ăn mua ngoài mà khoảng thời gian này anh ta mua cho cô đều rất ngon.
Rốt cuộc Nam Tử Yên cũng giơ tay lên nhìn đồng hồ, sắp tới giờ lên máy bay rồi.
Vẻ mặt của Vưu Mạn rất lưu luyến, Nam Tử Yên vỗ nhẹ vào vai cô ấy, nhẹ nhàng ôm cô ấy một cái, sau đó quay đầu nói gì đó với Vưu Thương rồi mới xoay người vào trong.
Như thế cũng đủ biết ba người họ là bạn bè đã quen biết lâu năm.

Vậy thì được.

Phong Phi Dịch dẫn Trần Tử Nhiễm vào quán bar ấy.
Nhìn thấy Phong Phi Dịch, nhân viên đưa bọn họ tới phòng riêng.

Chị dâu, bây giờ ngoài biệt thự Bộ trưởng và nhà họ Phong đều không có phóng viên.

Ngay ngày hôm sau khi Phong Diệc Hành tỉnh lại, Bộ Văn hóa đã gửi công văn cho tất cả các đơn vị truyền thông của thành phố Phong, yêu cầu tất cả những phóng viên đang chờ sẵn bên ngoài biệt thự Bộ trưởng và nhà họ Phong phải rời khỏi đó.
Sau khi có công văn thông báo, tin tức Trần Tử Nhiễm bị bắt tới Cục Cảnh sát cũng dần hạ nhiệt.
Là Vưu Thương, Vưu Mạn và Nam Tử Yên.
Vừa rồi Phong Diệc Hành nói, Vưu Thương tới sân bay tiễn Nam Tử Yên, hôm nay Nam Tử Yên về thành phố Yên đây mà.
Bọn họ đứng ở lối vào phòng chờ, trùng hợp đối diện với vị trí hiện tại của Trần Tử Nhiễm.
Trần Tử Nhiễm đặt cà phê xuống rồi lại kéo khẩu trang lên.
Chắc là chuyến bay khá muộn nên Nam Tử Yên chưa vào phòng chờ ngay. Bọn họ đứng trò chuyện ở lối vào, biểu cảm của ai cũng rất thoải mái, trên môi hiện hữu nụ cười, có thể nhìn ra được rằng tâm trạng của bọn họ khá tốt.
Trần Tử Nhiễm ngồi đó nhìn mười mấy phút.
Ăn uống xong, bọn họ ra khỏi nhà hàng.
Trần Tử Nhiễm lẳng lặng lên xe, Phong Phi Dịch khởi động xe.
Trần Tử Nhiễm tưởng rằng Phong Phi Dịch sẽ đưa cô tới biệt thự Bộ trưởng hoặc là nhà họ Phong. Nhưng khi chiếc xe dừng lại, Trần Tử Nhiễm lại thấy khung cảnh đường phố bên ngoài rất lạ lẫm.
Cô uống có thấy gì đâu.


Phi Dịch, chắc em không biết đấy thôi, tửu lượng của chị không giống người bình thường đâu.


Phong Phi Dịch mím môi:
Hôm nay chị dâu muốn uống say à?



Em nghe câu này bao giờ chưa? Uống rượu mà không hướng tới mục đích uống say thì đều không đạt chuẩn!
Vừa nói, Trần Tử Nhiễm vừa uống một ngụm lớn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.