Chương 800: Cớ sao nhiễm phong trần (86)


Trần Tử Nhiễm đang uống được nửa chai Champagne thì bỗng cảm thấy nhiệt độ bùng lên, khuôn mặt nóng phừng phừng.

Phong Phi Dịch nói khô8ng sai chút nào, rượu này ngấm rồi mới thấy.

Nhưng cũng đúng ý cô.
Thấy anh ta đi ra, nhân viên vội vàng bước tới:
Anh Phong, có cần chúng tôi giúp gì không?


Tính tiền.


Vâng, anh có cần bảo quản rượu không ạ?

Trần Tử Nhiễm bỗng hét to lên, giơ chân đá vào thành ghế:
Bảo em đi… thì em cứ đi đi, nói nhiều thế!

Phong Phi Dịch than thở một hơi, anh ta biết Trần Tử Nhiễm đã say rồi.

Đừng nghĩ tới chuyện đưa chị đi nơi khác, chị không say, nếu em đưa chị đi chỗ khác, chị sẽ nhảy xuống xe!


Không sao, chị dâu có tự đi được không?


Không thành vấn đề, chị đi được.

Vừa nói, cô vừa rút tay mình ra, cất bước đi ra ngoài.
Nhưng cô vặn thử mới thấy là mình không vặn nổi, cũng không nghe thấy tiếng ổ khóa mở ra.
Trần Tử Nhiễm day day mấy lần, ổ khóa đập vào cửa, phát ra tiếng
loang choang
, nhưng kiểu gì cũng không mở ra được.
Rõ ràng là chiếc chìa khóa này, vì sao lại không mở ra được cơ chứ!
Anh ta chưa bao giờ nảy sinh lòng tham với chuyện này.
Chiếc xe đằng sau dừng lại, cửa xe cũng mở ra.
Phong Diệc Hành đi tới trước xe Phong Phi Dịch.

Anh Cả, chị dâu vào chung cư rồi.

Phong Diệc Hành khẽ gật đầu:
Ừm, hôm nay vất vả rồi, em về trước đi.

Phong Phi Dịch nhìn theo bóng lưng của Phong Diệc Hành, sau đó đạp chân ga, chiếc xe nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
Mới lái xe được một lát, Trần Tử Nhiễm vươn một cánh tay lên trước:
Phi Dịch… Tới chỗ này.

Phong Phi Dịch nhận lấy điện thoại, nhìn địa chỉ hiển thị trên bản đồ, lông mày hơi nhíu lại.

Chị dâu, bây giờ muộn lắm rồi.

Mấy phút sau, rốt cuộc cũng có ánh sáng rọi vào gương chiếu hậu, là đèn của xe ở đằng sau.
Lúc này Phong Phi Dịch mới nổ máy và bật đèn xe lên.
Anh ta biết, khoảng thời gian ở bên Trần Tử Nhiễm đã kết thúc rồi.



Phong Phi Dịch đặt điện thoại của Trần Tử Nhiễm xuống, lấy điện thoại của mình ra gửi một tin nhắn đi, sau đó thay đổi phương hướng.
Nửa tiếng sau, xe của Phong Phi Dịch dừng lại trước một chung cư cũ kỹ.
Lần theo ký ức của ngày hôm đó, Trần Tử Nhiễm vào thang máy, ấn số đi lên tầng.
Trong hành lang vẫn còn nguyên mùi nước tiểu động vật quen thuộc ấy.
Cô loạng choạng đi tới cửa căn hộ, sau đó lấy một chiếc chìa khóa trong túi ra.
Vì không muốn mình say bí tỉ, hoặc5 làm ra hành động ngáo ngơ nào đó, vì dụ như ôm ghế khóc lóc chẳng hạn, Trần Tử Nhiễm đặt ly rượu xuống, ợ một hơi rồi nói:
Phi Dịch… Đi thanh toán đi…

Phong Phi Dịch định ấn chuông gọi nhân viên, nhưng nhìn thấy dáng vẻ lờ đờ của Trần Tử Nhiễm, anh ta lại rút tay về, lẳng lặng đứng lên:
Vâng, chị dâu chờ em một lát.

Phong Phi Dịch ra khỏi phòng, đi tới quầy bar bên ngoài.
Nhân viên hoàn hồn, vội vàng nhận lấy tấm thẻ ngân hàng mà Phong Phi Dịch đưa cho mình.

Không có gì, để tôi tính tiền cho anh.

Thanh toán xong, Phong Phi Dịch quay lại phòng riêng.
Cô không muốn về nhà họ Phong, cũng không muốn về biệt thự Bộ trưởng, càng không muốn tới khách sạn.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô chỉ muốn tới nơi này.
Cô lần mò một lúc lâu, mãi mới tìm được lỗ trên ổ khóa, học theo cách Phong Diệc Hành mở khóa ngày hôm đó.
Trước kia Phong Phi Dịch có thói quen bảo quản rượu, huống hồ tối nay anh ta còn gọi một chai Champagne của thành phố Hughes.
Rượu Champagne của thành phố Hughes nổi tiếng là loại rượu ngấm chậm nhưng mạnh, ba bốn người chưa chắc đã uống hết, huống chi là hai người.

Không cần, uống hết rồi.

Nhân viên hơi sửng sốt, tửu lượng của Phong Phi Dịch không tốt lắm, hơn nữa trông có vẻ như chưa uống giọt nào, chẳng lẽ cô gái đi cùng anh ta đã uống hết cả chai Champagne đó sao?
Nhân viên cảm thấy hết hồn, mặc dù lúc vào đây, bởi vì một người đi trước một người theo sau nên anh ta không nhìn rõ cô gái kia trông như thế nào, nhưng anh ta thề đây là cô gái có tửu lượng tốt nhất mà mình từng gặp.
Thấy anh ta đứng ngây ra như phỗng, Phong Phi Dịch không khỏi nhíu mày lại:
Có vấn đề gì sao?

Cô ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa xe, sau đó mở cửa xuống xe.
Trần Tử Nhiễm đóng cửa xe, đi thẳng vào trong chung cư.
Phong Phi Dịch im lặng nhìn cô vào đó.
Phong Phi Dịch đi theo sau cô, nhìn dáng vẻ chao đảo ngả nghiêng của cô, rốt cuộc anh ta cũng không nhịn được, vươn tay ra dìu cô, để cô mượn lực từ người mình, đưa cô ra khỏi quán bar.
Phong Phi Dịch đưa Trần Tử Nhiễm tới cạnh xe, Trần Tử Nhiễm mở cửa sau ra, bởi vì bây giờ cô chỉ muốn nằm thôi.
Thấy cô bò lên ghế sau, Phong Phi Dịch quay lại ghế lái, nổ máy định về nhà họ Phong.
Đôi mắt của Trần Tử Nhiễm lờ đờ men say, dùng sự tỉnh táo còn sót lại của mình để vịn vào bàn, loạng choạng đứng lên.
Mới đi được hai bước thì chân cô vấp vào góc bàn, cơ thể mất khống chế, đổ thẳng về phía trước, may mà Phong Phi Dịch kịp kéo tay cô lại.
Trần Tử Nhiễm lại đứng thẳng lên, ôm trán nói:
Phi Dịch… Xin lỗi, vừa rồi chị không nhìn đường.

Ở đằng sau không có tiếng động gì của Trần Tử Nhiễm cả.
Phong Phi Dịch không lên tiếng đánh thức cô, mà là tắt đèn xe đi, lẳng lặng ngồi chờ trên ghế lái.
Không bao lâu sau, Trần Tử Nhiễm tự tỉnh lại.
Trần Tử Nhiễm đã gục vào bàn rồi.
Anh bước tới, vỗ nhẹ vài cái vào vai cô.

Chị dâu… Chúng ta đi được rồi.

Chưa tới một tiếng, Trần Tử Nhiễm đã uống hết cả một chai C3hampagne.
Cô nhìn Phong Phi Dịch ngồi đối diện với mình, cảm giác như nhìn thấy hai người.
Ca sĩ của quán bar lại toàn hát nhữ9ng bài thất tình, bình thường đi mua say, Trần Tử Nhiễm càng uống càng hưng phấn, chỉ có lần này là càng uống càng thấy tâm trạng tệ hơn.
Cô biết, mình như thế này là vừa đủ rồi, nếu uống thêm thì sẽ không biết trời đâu đất đâu nữa.
Trần Tử Nhiễm lại day day chìa khóa thật mạnh.


Keng
một tiếng, khóa không mở, chìa khóa gãy gọn trong lỗ cắm chìa khóa.

Trần Tử Nhiễm tức nổ phổi, cô nhấc chân đá vào cánh cửa.

Cô đã xủi xẻo như thế rồi mà đến cả một cái ổ khóa chết tiệt cũng muốn chống đối cô!

Cô ôm đầu, chậm rãi ngồi xổm xuống.

Tác dụng của cồn khiến đầu óc cô choáng váng, uống rượu chẳng những không giải quyết được sự đau khổ của cô, còn khiến cô khó chịu đến mức muốn bật khóc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.