Chương 821: Cớ sao nhiễm phong trần (106)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1284 chữ
- 2022-02-19 09:24:57
Biểu cảm của Phong Diệc Hành rất nghiêm túc, động tác cũng rất cẩn thận.
Một người đứng một người ngồi, nhưng các8h từ xa đã cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của người đang ngồi.
Trần Tử Nhiễm nhìn anh, cũng nghiêm túc chẳng kém:
Bởi vì em muốn tới đây để nói… Chúc mừng sinh nhật!
Nghe cô nói ra bốn chữ ấy, khuôn mặt của Phong Diệc Hành đen kịt lại.
Nhưng hình như là hơi quá đà thì phải, cô không chỉ hy sinh thời gian ngủ tối qua, mà từ sáng đến giờ anh cũng không có thái độ tốt với cô.
Trần Tử Nhiễm đứng lên, nghiêm túc đi tới trước mặt anh, sau đó
kính cẩn
cúi người với anh, học giọng nói của người máy:
Xin chào anh Phong, số hiệu của em là 00 Nhiễm, từ giờ trở đi, em sẽ trở thành quản gia của anh, phụ trách sinh hoạt hằng ngày của anh, đồng thời sẽ hoàn thành tất cả yêu cầu mà anh đưa ra.
Giọng nói từ tốn của anh khiến Trần Tử Nhiễm nổi hết da gà.
Có câu gọi là gì ấy nhỉ, phải biết điểm dừng!
Trần Tử Nhiễm cười tít mắt:
Đương nhiên, trong khả năng của em là được.
Ồ… Thế à…
Bộ trưởng, hôm nay làm việc đến đây thôi.
Phong Diệc Hành nhíu mày chặt hơn nữa:
Vưu Thương, cậu biết thói quen làm việc của tôi mà.
Trần Tử Nhiễm nhìn vẻ mặt khó coi của anh, chắc là chưa hết giận đây mà.
Thực ra cô cố tình bơ anh thôi, nghĩ rằng anh càng tức thì về sau mới càng bất ngờ.
Vâng, anh Phong.
Gọi anh Phong không ổn, phải đổi.
Trần Tử Nhiễm nhìn anh, dằn cơn tức trong lòng xuống:
Chồng, hôm nay là sinh nhật anh, anh muốn ăn gì hoặc là muốn chơi gì, em đều có thể cung cấp dịch vụ tương ứng cho anh.
Phong Diệc Hành cong môi:
Anh không muốn ăn gì cả.
Biệt hiệu của em là gì?
Phong Diệc Hành hỏi lại, lúc này thang máy cũng dừng lại ở tầng một.
Anh rất ghét bị ngắt đoạn trong lúc đang làm việc, bất kể là vì lý do gì.
Vưu Thương ho một tiếng:
Công việc chưa xong thì có thể để ngày mai làm tiếp, nhưng cậu có chắc là muốn để phu nhân về một mình không?
Có nằm mơ Trần Tử Nhiễm cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có quan hệ gì với ngườ5i như vậy.
Nhưng trên thực tế, bọn họ không chỉ có quan hệ, mà còn là mối quan hệ mà cả đời này cũng không cắt đứt được.
Trần Tử Nhiễm đi theo đằng sau, đầu cúi xuống.
Bọn họ ra khỏi phòng họp, Phong Diệc Hành hơi chững lại:
Bên em có thể cung cấp dịch vụ gì? Có phải chỉ cần anh đưa ra yêu cầu thì em đều có thể thỏa mãn được không?
Trần Tử Nhiễm biết Phong Diệc Hành là một người đà3n ông có khí chất, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt cô đã biết rồi.
Nhưng giờ khắc này, cô mới chính thức cảm nhận đ9ược rằng, chồng cô không chỉ là chồng cô, mà còn là Bộ trưởng Bộ Kinh tế ăn trên ngồi trước, là người quyết định đời sốn6g dân sinh của hàng tỷ người.
Nhìn cô gái ngủ ngon lành cành đào ở bên cạnh, Phong Diệc Hành bỗng cảm thấy tức tối, bèn lôi cô dậy trừng phạt một trận.
Sáng hôm nay anh dậy rất sớm, cố tình đánh thức cô, nhưng đến tận khi ra khỏi nhà, anh cũng không nghe thấy câu nói chúc mừng sinh nhật mà mình muốn nghe.
Trần Tử Nhiễm hít sâu một hơi, cô không nói gì, trong thang máy nhiều người như thế, làm sao mà cô trả lời được.
Những người trong thang máy chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thầm nghĩ cách trò chuyện của vợ chồng Bộ trưởng thật kỳ lạ.
Vưu Thương cười nói:
Từ giờ trở đi, Bộ trưởng thuộc về cô.
Nói xong, anh ta nhanh trí rời khỏi phòng họp.
Anh muốn đổi thế nào?
Chồng.
Trần Tử Nhiễm cúi đầu, lí nhí trong cổ họng:
Tiểu Nhiễm chỉ thích anh…
Phong Diệc Hành khẽ chau mày:
Nói nhỏ quá, anh không nghe thấy.
Trần Tử Nhiễm đi tới trước mặt Phong Diệc Hành:
Có phải em quấy rầy anh làm việc rồi không?
Vẻ mặt của Phong Diệc Hành rất nghiêm túc:
Sao em lại tới đây?
Trần Tử Nhiễm cắn răng:
Vâng, anh… Chồng.
Sắc mặt hơi dịu đi, đứng lên khỏi chỗ ngồi.
Trần Tử Nhiễm ngơ ngác, vì sao cô cảm thấy ánh mắt vừa rồi của anh như đang tỏ ý khinh bỉ vậy?
Cô đi theo Phong Diệc Hành tới sảnh thang máy. Trong lúc chờ thang máy, Phong Diệc Hành bỗng lên tiếng hỏi:
Trần Tử Nhiễm vào trong, Phong Diệc Hành chậm rãi đi theo.
Nhưng nhóm nhân viên ở bên ngoài cũng vào thang máy.
Lúc đến tầng thứ tư, thứ năm gì đó.
Biệt hiệu của em là gì?
Phong Diệc Hành hơi sửng sốt, lúc này mới ngẩng đầu lên, rốt cuộc cũng nhìn thấy Trần Tử Nhiễm đứng ở cửa phòng họp.
Cô mặc bộ vest nữ, mái tóc được búi lên, trông vô cùng trang trọng.
Vưu Thương liếc thấy bóng dáng của Trần Tử Nhiễm.
Anh ta cười hiểu ý, trực tiếp gấp tập tài liệu trong tay lại.
Khuôn mặt của Trần Tử Nhiễm đỏ như tôm luộc, chết tiệt, sao cô lại vô vị đến mức nghĩ ra cái trò chơi ngu ngốc như vậy cơ chứ!
May mà thang máy lên rồi.
Phong Diệc Hành nhướng mày lên, bắt đầu thấy hứng thú:
00 Nhiễm?
Đúng thế, anh Phong.
Trần Tử Nhiễm cắn răng nhìn anh:
Ai nói là em định đổi ý?
Phong Diệc Hành gật đầu:
Vậy là tốt rồi.
Anh chờ từ tối qua đến giờ, từ mười một giờ tối qua, chỉ vì muốn cô nói chúc mừng sinh nhật anh.
Kết quả mười giờ tắm xong là cô nàng này lăn ra ngủ ngay, rõ ràng là quên mất chuyện này.
Phong Diệc Hành đúng là đồ không biết xấu hổ!
Em nói từ giờ đến 0 giờ 0 phút đêm nay, em là quản gia của riêng anh, bây giờ mới mười phút mà đã định đổi ý rồi à?
Ừm… Biệt thiệu của em là gì ấy nhỉ?
Ở khu vực chờ thang máy còn có mấy người nữa, nghe Phong Diệc Hành nói vậy, tất cả đồng loạt quay đầu lại, tò mò nhìn bọn họ.
Những người khác xuống thang máy, nhưng mới đi được mấy bước thì lại nghe thấy tiếng của Trần Tử Nhiễm:
Tiểu Nhiễm chỉ thích anh!
Trần Tử Nhiễm bực bội ra mặt, rốt cuộc anh muốn nghe bao nhiêu lần mới đủ đây?!
Tên không hay, đổi tên khác đi, đổi thành ‘Tiểu Nhiễm chỉ thích anh’.
Trần Tử Nhiễm suýt thì đứng máy, vừa vào ván đã bị chiếu tướng, liệu có vui vẻ chơi tiếp được không?
Trần Tử Nhiễm thở phào một hơi, nếu anh bảo cô làm một bàn thức ăn thì có thể cô sẽ đốt cháy phòng bếp mất.
Nhưng mà… chơi ấy à…
Bọn họ cố gắng giữ khoảng cách với Phong Diệc Hành và Trần Tử Nhiễm, như thể hai thế giới riêng biệt.
Trần Tử Nhiễm ấn xuống tầng một, nhìn con số trong thang máy nhảy dần xuống.
Dịch vụ quản gia của bên em có hiệu lực đến 0 giờ 0 phút tối nay, xin chồng hãy sử dụng hợp lý!
Phong Diệc Hành nhìn cô một cái, không nói thêm gì nữa, tiếp túc cất bước đi ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.