Chương 822: Cớ sao nhiễm phong trần (107)


Dường như cả nhà họ Phong không hề để ý tới sinh nhật của Phong Diệc Hành, hoặc cũng có thể là cố tình né tránh.

Bọn họ không quan tâm tớ8i xuất thân của Phong Diệc Hành, là bởi vì bọn họ định hoàn toàn quên đi xuất thân của anh.

Trần Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng của Phong 3Diệc Hành, bỗng cảm thấy thế giới này thật tàn nhẫn với anh.
Trong lòng cô, Lục Chi Lộ mới là kiểu con gái mà các vị phụ huynh thích nhất, còn cô thì…
Tóm lại, Trần Tử Nhiễm không hề tự tin chút nào.

Phong Diệc Hành, bình thường mẹ anh có hay xem tin tức không?
Trần Tử Nhiễm hỏi một câu.
Nhân viên mở cửa ra cho bọn họ.
Người chờ trong phòng là Phong Phi Nhứ.
Trần Tử Nhiễm ôm lồng ngực:
Sao em tới sớm thế?

Cô hồi hộp chết luôn rồi!

Yêu cầu của anh lúc này là, lập tức dừng hành động suy nghĩ vẩn vơ và nỗi thấp thỏm lo lắng của em lại ngay.

Trần Tử Nhiễm cảm thấy sắp phát điên, cô có muốn thế đâu, nhưng cứ không nhịn được lo lắng, nhỡ… nhỡ mẹ của Phong Diệc Hành không thích kiểu người như cô thì sao?



Phong Diệc Hành nghẹn lời, chỉ có thể bảo tài xế quay đầu xe.
Biệt thự Bộ trưởng cách đây khá gần, vậy nên bọn họ tới đó luôn.
Phong Phi Nhứ và Phong Phi Dịch tán thành Phong Diệc Hành từ tận đáy lòng, không thể có chuyện không chịu thừa nhận mẹ anh được.
Ánh mắt của Phong Diệc Hành hơi dao động:
Vậy thì gọi bọn họ tới đi.


Anh không hỏi ý mẹ trước sao?

Phong Diệc Hành quay đầu lại, khóe miệng hơi cong lên, trên mặt không hề có vẻ gì là nặng nề.

Tạm được, miễn cưỡng chấp nhận.

Thấy anh như vậy, Trần Tử Nhiễm càng đau lòng hơn.

Được.

Bọn họ lên xe, đến tận khi chiếc xe đi được một đoạn đường, Trần Tử Nhiễm mới phát hiện ra đây không phải chiếc xe mà cô đi từ biệt thự nhà họ Phong tới.
Trần Tử Nhiễm quay đầu nhìn Phong Diệc Hành:
Chúng ta đi đâu vậy?


Em muốn gọi bọn họ tới?


Ừm, mẹ là người nhà của chúng ta, tóm lại cũng phải biết nhau chứ.

Thế hệ trước khinh thường là chuyện của thế hệ trước, Trần Tử Nhiễm không muốn kéo theo cả thế hệ sau.
Phong Diệc Hành cầm tay cô:
Vừa rồi em nói là làm quản gia của anh, nhiệm vụ của em là gì?

Phong Diệc Hành nhìn cô:
Nhiệm vụ của quản gia là hoàn thành mọi yêu cầu của anh.

Trần Tử Nhiễm thộn mặt ra, đến lúc này rồi, có thể tạm thời dẹp cái trò chơi đóng vai ấy sang một bên có được không?!
Trần Tử Nhiễm cầm tay anh:
Phong Diệc Hành, trước kia anh luôn đón sinh nhật cùng mẹ à?


Ừm.


Mẹ đã gặp Phi Dịch và Phi Nhứ bao giờ chưa?


Chưa.

Trần Tử Nhiễm gật đầu.

Phong Diệc Hành, anh nói xem, nếu em gọi cả Phi Dịch và Phi Nhứ tới ăn cơm với mẹ thì liệu có vấn đề gì không?


Vì sao không thay luôn lúc ra ngoài?

Vừa rồi thấy cô mặc như vậy, anh còn tưởng cô vừa họp ở Quỹ từ thiện xong, tiện thể tới tìm anh.

Bởi vì trông như vậy chuyên nghiệp hơn, làm quản gia của anh thì trông phải ra dáng quản gia chứ!

Bước chân của Phong Diệc Hành hơi khựng lại.

Chúc mừng sinh nhật5.

Trần Tử Nhiễm rất nghiêm túc, còn mang theo sự đau lòng và áy náy, nói lời chúc mừng sinh nhật cho Phong Diệc Hành lúc một tuổi.

Chồng, có thể cho em nhiều thời gian hơn không?

Phong Diệc Hành nhướng mày lên.

Thời gian ngắn quá, nếu chúc mừng sinh nhật hai mươi bảy lần thì em sợ quá qua loa.


Không cần.


Anh có chắc không?

Nhớ mẹ anh không thích đông người thì sao? Thế khác nào chữa lợn lành thành lợn què?
Trần Tử Nhiễm không kịp trò chuyện gì với Vu Cầm, xông thẳng vào trong tìm quần áo thích hợp ra mắt phụ huynh.
Loay hoay mất nửa tiếng, cuối cùng Trần Tử Nhiễm cũng thay bộ đồ công sở ấy đi, mặc một chiếc váy liền thân với màu sắc thanh lịch, búi tóc ra đằng sau.
Lớp trang điểm vẫn giữ nguyên như cũ, chỉ đổi sang màu son khác cho hợp với quần áo.
Phong Diệc Hành nhìn cô, anh không khỏi nhướng mày, cảm thấy bộ quần áo
quản gia
kia còn đẹp hơn.
Trần Tử Nhiễm đoan trang đi tới bên cạnh Phong Diệc Hành, cùng nhau ra khỏi biệt thự Bộ trưởng.
Tuy rằng vẻ mặt của Trần Tử Nhiễm vẫn bình thường, nhưng bàn tay nắm chặt lại chứng tỏ sự hồi hộp của cô.
Phong Diệc Hành giơ tay vỗ đầu cô:
Chắc một trăm phần trăm.

Với tính cách của mẹ anh, nếu biết trước thì còn hồi hộp hơn cả Trần Tử Nhiễm ấy chứ.
Bọn họ gặp nhau một cách tự nhiên như thế là tốt nhất, anh không thích mấy quá trình mang tính hình thức.
Phong Diệc Hành nhíu mày lại:
Bà ấy vẫn luôn ở nước ngoài.

Trần Tử Nhiễm thở phào một hơi, ở nước ngoài thì chắc là ít xem tin tức trong nước nhỉ?
Tin tức mà Văn Ly hại cô vẫn chưa xử lý sạch, cô lo sẽ để lại ấn tượng xấu cho mẹ Phong Diệc Hành.
Trần Tử Nhiễm và Phong Diệc Hành cùng đi vào sảnh nhà hàng, nhân viên nói với bọn họ là có người đã tới từ trước rồi.
Trái tim Trần Tử Nhiễm đập thình thịch.
Cô hồi hộp kéo ống tay áo Phong Diệc Hành, cả hai đi theo nhân viên tới cửa phòng riêng.
Ngay cả chuyện gặp mặt mẹ mình vào ngày sinh nhật hằng năm cũng như một phầ9n thưởng mà ông trời ban cho anh, là sự nhân từ duy nhất của nhà họ Phong đối với anh.
Bỗng chốc, Trần Tử Nhiễm chạy tới đằng sau anh, m6ở miệng gọi cái tên vốn dĩ của anh.

Phong Diệc Trần.

Nhìn khuôn mặt thả lỏng của cô, Phong Diệc Hành cũng nở nụ cười.
Nhà hàng nằm ở khu vực khá vắng vẻ, lái xe một tiếng mới tới nơi.
Lúc này, màn đêm buông xuống, đã gần đến giờ ăn tối lắm rồi.
Phong Diệc Hành xoa tay cô:
Đi ăn cơm trước, tối nay mẹ sẽ tới.

Trần Tử Nhiễm rút tay về:
Hả, sao anh không nói sớm! Quay xe ngay, em phải về thay quần áo!

Cô ăn mặc như thế này đứng cạnh Phong Diệc Hành, đoán chừng mọi người đều sẽ cho rằng cô là thư ký của anh ấy chứ.
Trần Tử Nhiễm lấy điện thoại ra, gửi địa chỉ nhà hàng cho Phong Phi Dịch và Phong Phi Nhứ, đồng thời nói sơ qua chuyện này cho bọn họ.
Cả hai đều trả lời rất nhanh, nói là nhất định sẽ tới đúng giờ.
Trần Tử Nhiễm hài lòng đặt điện thoại xuống, có hai anh em Phong Phi Nhứ và Phong Phi Dịch, chắc là cô sẽ tự nhiên hơn nhiều.
Phong Phi Nhứ đứng lên, chào Phong Diệc Hành trước rồi mới quay đầu giải thích với Trần Tử Nhiễm:
Chiều nay em trùng hợp phải đi gửi tài liệu cho thầy giáo, nơi này cách Đại học D rất gần, thế là em tới đây luôn.


Trần Tử Nhiễm vào trong, Phong Diệc Hành để cô ngồi lên vị trí chính giữa.


Bao giờ Phi Dịch tới?
Trần Tử Nhiễm hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.