Chương 842: Cớ sao nhiễm phong trần (124)


Trần Tử Nhiễm nhìn bọn họ, giọng nói cũng dần đanh lại:
Bộ trưởng là do bên thủ đô bổ nhiệm, tôi gả cho Bộ trưởng nên mới trở thành phu nhân Bộ t8rưởng, vậy nên rốt cuộc là các người muốn tôi từ chức hay là muốn Bộ trưởng từ chức? Ai cho các người cái gan ấy?!


Đối mặt với lời chất 3vấn của Trần Tử Nhiễm cùng với biết bao ống kính của đám phóng viên, cả ba người đồng loạt cúi đầu xuống.

Một lúc lâu sau, cô Ngô ngồi gầ9n nhất mới nhỏ giọng nói:
Không phải chúng tôi muốn phu nhân từ chức…

Lâm Siêu tức nổ phổi:
Các người đừng cắn người bừa bãi, tôi bảo các người tới đả đảo ở cổng biệt thự Bộ trưởng bao giờ? Tôi không hề quen biết các người!


Lâm Siêu, tới trước mặt phu nhân Bộ trưởng rồi mà anh còn chống chế. Trong điện thoại của tôi còn nguyên lịch sử trò chuyện với anh đây này, chẳng lẽ anh còn định ngụy biện là mình bị hack nick sao? Người nhắn tin với tôi mấy ngày trước không phải anh à?!


Rầm…

Đầu tiên là cố tình không đáp trả, đợi đến khi dư luận lên đến đỉnh điểm mới tổ chức buổi họp báo này, sau đó bắt đầu từ những bức ảnh khiếm nhã của Văn Ly, dần dần giải quyết từng chuyện một.
Trần Tử Nhiễm nói gằn từng chữ, giọng điệu chắc nịch:
Nếu không đợi lâu như thế, làm sao tôi biết được rằng có người sẵn sàng vắt óc nghĩ kế để ép tôi từ chức? Vì cái chức vị phu nhân Bộ trưởng này, vu khống, tự sát, mua chuộc người dân và truyền thông, xem vở kịch này, muốn không vỗ tay cũng khó!

Mặc dù không điểm mặt chỉ tên, nhưng người mà Trần Tử Nhiễm nói tới thì lại vô cùng rõ rệt.
Vưu Mạn cúi đầu đi tới trước mặt cô.

Ba người này dính líu tới vấn đề an toàn quốc gia, lập tức báo cảnh sát, để cảnh sát tới xử lý!

Nghe Trần Tử Nhiễm nói muốn báo cảnh sát, Lâm Siêu sợ đến mức suýt quỳ xuống đất.
Trần Tử Nhiễm gõ bàn:
Ồ? Anh đã chắc chưa?

Anh Lâm đang định lên tiếng thì anh Trương ngắt lời:
Cái gì mà anh không phải như thế? Lâm Siêu, anh bớt giả bộ đi, chẳng phải lúc trước chính anh đã gọi bọn tôi tới sao? Trong tài khoản của tôi còn có biên lai chuyển tiền của anh đấy!

Cô Ngô cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu:
Đúng thế, chính anh đã bảo bọn tôi tới cổng biệt thự Bộ trưởng đả đảo, sao anh lại chối đây đẩy thế?

Ngay cả phóng viên thành phố Phong cũng sững người.
Thấy cô Ngô đã khai ra rồi, anh Trương cũng vội vàng nói:
Tôi cũng thế, có người nói với tôi chỉ cần tham gia hoạt động này là sẽ cho tôi tiền, tôi không biết từ chức gì hết, xin hãy cho tôi về đi!

Trần Tử Nhiễm nhếch môi, cô ở trong biệt thự Bộ trưởng một tuần, cố ý phái Sử Kiện ngầm quan sát những người đả đảo ở cổng, cuối cùng xác định được ba người này.
Trong buổi họp báo này, đám phóng viên đã chuẩn bị sẵn sàng, Trần Tử Nhiễm cũng chẳng tới tay không.
Đến cuối cùng, không cần nói cũng biết ai đã chiếm vị trí thượng phong.
Tên phóng viên luôn bênh vực Văn Ly nãy giờ bất chợt đứng lên, căm hận chỉ vào Trần Tử Nhiễm:
Rõ ràng đây là cái bẫy mà cô giăng sẵn cho cô Văn và cho chúng tôi! Phu nhân Bộ trưởng, cô không lên tiếng một câu nào, chờ đợi lâu như thế, đúng là mưu mô thật!


Phu nhân, cô muốn khởi tố chúng tôi?

Trần Tử Nhiễm thản nhiên liếc nhìn đám phóng viên:
Không sai, chỉ cần là truyền thông từng tham dự vu khống tôi hoặc là Thịnh Lam, bất kể có mặt ở đây hay không, tôi cũng sẽ khởi tố ra tòa, đồng thời không chấp nhận bất kỳ một hình thức hòa giải nào.

Những lời nói của cô khiến đám truyền thông đờ mặt ra.
Trần Tử Nhiễm đột nhiên vỗ bàn một cái.
Ba người giật nảy mình.

Vưu Mạn!
Trần Tử Nhiễm nổi giận.
Điều mà cô chờ đợi, chính là thời khắc này.

Anh Lâm, có phải anh cũng giống bọn họ, cũng nghe theo lời sai phái của người khác nên mới tới cổng biệt thự Bộ trưởng để đả đảo không?
Trần Tử Nhiễm hỏi.
Anh Lâm nhìn sang hướng khác:
Tôi không quen bọn họ, và cũng không phải như thế.

Ôn Tử Diễn dứt lời, mọi người mới hiểu ra rằng Trần Tử Nhiễm muốn khởi tố bọn họ.
Thảo nào vừa rồi Ôn Tử Diễn lại nói là mỗi từ mỗi câu mà bọn họ nói sẽ trở thành chứng cứ trên tòa sau này.
Ngay từ đầu, Trần Tử Nhiễm đã có ý định kiện bọn họ.
Bởi vì cảm xúc của bọn họ quá kích động, Phong Phi Dịch đã bảo Sử Kiện đưa mấy người bọn họ ra.
Trần Tử Nhiễm lạnh lùng nhìn về phía phóng viên thành phố Phong:
Một hành động có dự mưu, cố ý kích động quần chúng, đây là cái mà anh gọi là dân ý?

Hiện trường lặng ngắt như tờ.
Trần Tử Nhiễm nhìn về phía cô Ngô, tất cả ống kính di chuyển theo6.
Cô Ngô kia như thể sắp khóc luôn rồi:
Có người nói với tôi, chỉ cần tới cổng biệt thự Bộ trưởng và đả đảo chung với bọn họ thì sẽ cho 5chúng tôi một khoản thù lao!

Cô Ngô vừa dứt lời, mọi người xôn xao lên.

Các vị, khoảng thời gian qua diễn kịch với các vị tôi cũng mệt rồi, hôm nay tôi cũng đã lần lượt thanh minh cho những lời chỉ trích của mọi người đối với tôi, hiện tại đã đến lúc các vị phải phụ trách vì những hành vi của mình.

Trần Tử Nhiễm dứt lời, Ôn Tử Diễn ở bên cạnh mở miệng.

Trong khoảng thời gian qua, vì muốn đạt được mục đích nào đó, các vị đã vu khống đương sự của tôi vô tội vạ, bất chấp hậu quả, gây tổn hại nghiêm trọng tới danh dự của đương sự tôi. Hiện tại, thay mặt cho đương sự, tôi chính thức thông báo, sau khi buổi họp báo kết thúc, chúng tôi sẽ tiến hành khởi tố với tội danh vu khống và phỉ báng, mong các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng ra hầu tòa.


Phu nhân, tôi chỉ lấy tiền làm việc thôi, tôi không hề có ý đồ gây nguy hại cho quốc gia!


Anh có biết biệt thự Bộ trưởng là nơi nào không mà dám nhận tiền rồi tới đó gây chuyện? Anh có biết tính chất của vụ việc này như thế nào không? Rốt cuộc người đứng đằng sau các anh là ai?
Một phóng viên thành phố Vân chất vấn.
Lâm Siêu sợ đến mức nước mắt giàn giụaf:
Là… là cô Văn, cô Văn đã bảo tôi làm thế, tôi chỉ muốn kiếm tiền thôi, tôi không làm gì hết!

Mấy chục năm qua, chưa có một ai dám chống đối truyền thông thành phố Phong một cách trực diện như thế.

Nhưng hiện tại Trần Tử Nhiễm đang thông báo với bọn họ, dùng chính ống kính của bọn họ để nói rằng, cô sẽ khởi tố bọn họ bằng được!


Cô dựa vào đâu mà đòi khởi tố chúng tôi? Chúng tôi là truyền thông, đào bới tin tức là công việc của chúng tôi. Nếu muốn làm rõ sự thực thì cần có một quá trình, cô vô cớ khởi tố chúng tôi, khác nào lợi dụng thân phận phu nhân Bộ trưởng để áp bách chúng tôi?
Một phóng viên thành phố Phong mở miệng nói.

Trần Tử Nhiễm nhếch môi cười:
Nếu dùng thân phận phu nhân Bộ trưởng để các anh ý thức được rằng tung tin đồn nhảm cũng cần trả giá, vậy thì tôi sẵn sàng dùng nó nhiều lần hơn nữa.


Nói xong, Trần Tử Nhiễm đứng lên.

Buổi họp báo đã diễn ra gần ba tiếng rồi, cô thật sự thấy hơi mệt mỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.