Chương 857: Ngoại truyện 2: mặc nghiên thanh lộ nguyệt (5)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1398 chữ
- 2022-02-19 09:30:26
Trần Tử Mặc hơi nhướng đuôi lông mày lên:
Ồ? Cô gái của Tổng Giám đốc Cận… là Lục Chi Lộ?
Tổng Giám đốc Trần cũng t8ham dự bữa tiệc tối nay, chẳng lẽ anh mắc chứng mất trí sao?
Bị loại người như vậy dây dưa, cô thừa biết sẽ đáng sợ đến mức nào.
Cận Tu Hàn, anh nói không sai, lúc trước Trần Tử Mặc không phải bạn tôi, nhưng tôi quen biết em gái của anh ấy. Còn nữa, hiện tại tôi sẽ nói cho anh biết, vì sao anh ấy lại có tư cách nhúng tay vào chuyện của tôi.
Rất ít khi Lục Chi Lộ về nhà muộn.
Cô mà về muộn, kiểu gì Lục Thiển Thiển cũng tỉnh giấc, sau đó chờ đến khi Lục Chi Lộ trở về mới chịu đi ngủ.
Trần Tử Mặc cũng xuống xe.
Có lẽ tôi không thể giúp cô được đâu.
Anh ta cúi đầu đập cửa xe:
Lục Chi Lộ, rốt cuộc tôi có điểm nào không tốt, có điểm nào không xứng với cô, khiến cô thà đi theo một người đàn ông mới gặp một lần cũng không chịu để tôi đưa cô về nhà?
Ai nói với anh tôi mới gặp cô ấy một lần? Lục Chi Lộ vẫn luôn là bạn tôi, vừa rồi cô ấy gửi tin nhắn cho tôi nói mình bị quấy rối, Cận Tu Hàn, bên ngoài thiếu gì phụ nữ, anh cần gì phải làm cái chuyện hạ thấp bản thân như thế?
Cô ấy nói cả chuyện đó với anh? Tôi mời anh tới dự tiệc sinh nhật là bởi vì nể trọng anh, vậy mà anh lại có ý đồ với người phụ nữ của tôi ngay trước mặt tôi. Anh nói tôi không quang minh chính đại, nhưng anh có tư cách gì dạy đời tôi?
Vốn Cận Tu Hàn đã thất bại bao lần trước mặt Lục Chi Lộ rồi, bây giờ Trần Tử Mặc lại trào phúng anh ta, anh ta cáu đến mức muốn đập cửa xe, lôi Lục Chi Lộ ra nói cho rõ ràng.
Nhưng anh không thể, và cũng không muốn tham dự vào mối quan hệ tay ba phức tạp này, hơn nữa Tập đoàn Lệ Nghiệp còn hợp tác với Tập đoàn Trừng Phong, vậy nên anh đã từ chối thẳng thừng.
Mà tình huống hiện tại đã nằm ngoài dự liệu của anh.
Trần Tử Mặc cảm thấy đầu óc mình có vấn đề nên mới chủ động gửi tin nhắn cho Lục Chi Lộ.
Anh không biết lòng thương người ấy của mình ở đâu ra nữa, thấy Lục Chi Lộ bị Cận Tu Hàn gài bẫy, bị Cận Tu Hàn đeo bám, anh cứ cảm thấy mình không giúp không được.
Anh ta nhanh chóng đi tới cạnh xe Trần Tử Mặc, định vươn tay mở cửa sau của chiếc xe, nhưng Trần Tử Mặc đã nhanh tay khóa cửa xe lại.
Cận Tu Hàn ngẩng đầu nhìn chòng chọc vào anh:
Trần Tử Mặc, cho dù anh muốn lo chuyện bao đồng thì cũng không có tư cách quản thúc tôi! Lập tức mở cửa ra ngay, tôi cảnh cáo anh, bớt nhúng tay vào chuyện của tôi và Lục Chi Lộ!
Trần Tử Mặc quan sát anh ta từ trên xuống dưới một lượt3:
Nghe đồn Tổng Giám đốc Cận là người đàn ông chưa kết hôn sáng giá nhất trong lòng các tiểu thư quý tộc thành phố Vân, sao 9lại thích chơi trò cướp đoạt gái nhà lành vậy? Sở thích của Tổng Giám đốc Cận đúng là đặc biệt thật đấy.
Vừa rồi thấ6y Lục Chi Lộ lên xe của Trần Tử Mặc, Cận Tu Hàn đã tức đến mức muốn bùng nổ, lúc này Trần Tử Mặc còn mỉa mai chế giễu, trong 5lòng càng thêm giận dữ.
Nhưng ngay sau đó, cửa xe mở ra.
Lục Chi Lộ đứng trước mặt Cận Tu Hàn. Cô biết rõ chi tiết bệnh án của anh ta, trầm cảm mức thấp cộng với chứng dễ nổi cáu mức trung, cho dù bây giờ đã khỏi rồi, nhưng không có nghĩa là không tái phát.
Cận Tu Hàn cười lạnh một tiếng:
Tôi đã điều tra bối cảnh của Lục Chi Lộ rồi, trong số bạn bè của cô ấy không hề có anh, cho dù muốn tranh đoạt với tôi thì anh cũng phải tìm một lý do hợp lý hơn một chút chứ?
Trần Tử Mặc nhìn anh ta, trong mắt loáng thoáng có sự khinh miệt:
Cận Tu Hàn, tạm không nói tới chuyện anh đã khỏi bệnh mà còn cố tình nói mình có bệnh chiếm dụng tài nguyên chữa bệnh công cộng, chỉ riêng việc anh lừa cô ấy tới gặp người nhà họ Cận trong khi chưa được sự đồng ý, anh cảm thấy hành vi của mình quang minh chính đại lắm sao?
Cận Tu Hàn sững sờ tại chỗ.
Trần Tử Mặc cũng chẳng kém là bao.
Muốn làm đối phương chùn bước thì nhất định phải lựa chọn một đối thủ ngang tầm với đối phương, Trần Tử Mặc hoàn toàn có thể coi như đối thủ ngang tầm của Cận Tu Hàn.
Tuy rằng Trần Tử Mặc cho rằng không thể đánh đồng Cận Tu Hàn với anh được, nhưng anh biết đó là lý do mà Lục Chi Lộ muốn anh giúp.
Trên mặt Lục Chi Lộ hiện lên nét khó xử:
Trần Tử Mặc, anh không thấy bây giờ hơi muộn rồi sao?
Cô đã hôn anh ngay trước mặt Cận Tu Hàn rồi, cho dù anh từ chối, Cận Tu Hàn cũng sẽ coi anh là tình địch.
Lục Chi Lộ kéo tay áo Trần Tử Mặc:
Không còn sớm nữa, đưa em về nhà đi.
Trần Tử Mặc hoàn hồn lại.
Trần Tử Mặc thản nhiên nhìn anh ta:
Ngày mai tôi sẽ sai trợ lý tới Tập đoàn Lệ Nghiệp để đòi lại phí tổn sửa xe do cú đá của anh vừa rồi.
Cận Tu Hàn cười lạnh, phí tổn sửa xe? Mười chiếc xe này anh ta cũng mua được nữa là!
Lục Chi Lộ nói cám ơn rồi mở cửa xe ra, không hề nhắc đến chuyện vừa xảy ra.
Vừa bước xuống xe, cô thấy Lục Thiển Thiển và thím Trương đang đứng ở cổng chung cư, trong tay còn ôm một con gấu bông.
Chắc chắn là bởi vì con nhóc Trần Tử Nhiễm ấy, suốt ngày chẳng làm gì nên hồn, chỉ biết đi gieo rắc tình thương, làm anh bị lây nhiễm luôn rồi.
Lục Chi Lộ khoanh tay, tỏ vẻ ngẫm nghĩ:
Vậy anh muốn đền bù cái gì? Hay là tôi khám bệnh miễn phí cho anh?
Lục Chi Lộ đi tới trước mặt Trần Tử Mặc:
Bởi vì trong bữa tiệc vừa rồi, tôi yêu Trần Tử Mặc ngay từ cái nhìn đầu tiên, lý do này đã đủ chưa?
Nói xong, như thể muốn chứng minh điều ấy, trong lúc Trần Tử Mặc còn đang nhíu mày suy tư, cô nhanh chóng kiễng chân lên, ghé người sang và đặt một nụ hôn lên má anh.
Lục Chi Lộ nở nụ cười, đang định gọi cô bé thì đằng sau vang lên một giọng nói.
Cô Lục.
Lục Chi Lộ vội vàng thắt dây an toàn vào, sau đó đọc địa chỉ của mình cho Trần Tử Mặc.
Hai người im lặng suốt dọc đường đi, đến tận khi chiếc xe dừng lại trước cổng chung cư của Lục Chi Lộ.
Giờ phút này nghe cô nói vậy, Trần Tử Mặc không thể duy trì được sự phong độ của mình nữa.
Anh gần như nghiến răng nghiến lợi:
Lục Chi Lộ, cô có biết đã mang đến rắc rối lớn thế nào cho tôi không?
Anh nhớ vừa rồi trong bữa tiệc, Lục Chi Lộ đã bảo anh giúp cô để dập tắt suy nghĩ ấy của Cận Tu Hàn.
Cô nói:
Anh Trần, anh có thể giả vờ làm bạn trai của tôi không, để một số người chùn bước?
Cô quay đầu nhìn Trần Tử Mặc, anh cầm vô lăng, mắt nhìn thẳng phía trước, sắc mặt không có gì thay đổi.
Thắt dây an toàn vào đi.
Bọn họ vào trong xe, chiếc xe lao vụt đi.
Lục Chi Lộ nhìn vào gương chiếu hậu, bóng dáng của Cận Tu Hàn dần dần biến mất, cô thở phào nhẹ nhõm.
…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.