Chương 884: Ngoại truyện ii: mặc nghiên thanh lộ nguyệt (22.2)


Mạnh Văn Phi cắn môi dưới:
Em có thể thử xem.



Em đi liên lạc để xác nhận lại đi.



Vâng.


Trưa hôm sau, Trần Tử Mặc và Mạnh Văn Phi rời khỏi khách sạn, tới nhà hàng đã hẹn với Ôn Hướng Nhã.
Trên xe, Mạnh Văn Phi xoắn ngón tay:
Anh Tử Mặc, có một chuyện hôm qua em chưa nói với anh.

Mạnh Văn Phi đẩy cửa vào, Ôn Hướng Nhã đang ngồi trong phòng.
Ôn Hướng Nhã xấp xỉ tuổi với Mạnh Văn Phi, trông rất xinh xắn, thấy Mạnh Văn Phi tới, cô ấy nhiệt tình chào hỏi:
Văn Phi, tới đây ngồi nào.

Mạnh Văn Phi cũng cười, giới thiệu với Ôn Hướng Nhã:
Ừm, Hướng Nhã, đây là anh Tử Mặc.

Mạnh Văn Phi tuyệt vọng, giờ khắc này, thậm chí cô ta còn không dám nhìn sắc mặt của Trần Tử Mặc:
Nhưng mà… rõ ràng chúng ta đã nói rồi mà…

Ôn Hướng Nhã nhìn cô ta:
Văn Phi, hôm nay cậu tới là để gặp tớ hay gặp anh tớ vậy?

Nụ cười của Mạnh Văn Phi hơi khó coi:
Đương nhiên là vì gặp cậu rồi…

Nghe vậy, Mạnh Văn8 Phi quay người đi ra ngoài liên lạc với Ôn Hướng Nhã.
Chưa tới mười phút sau, Mạnh Văn Phi lại đi tới, vui mừng nói:
Anh Tử 3Mặc, em đã liên lạc và hẹn ngày mai đi ăn trưa với Ôn Hướng Nhã rồi, đến lúc đó cậu ấy sẽ gọi cả Ôn Hướng Phất tới.

Mạnh Văn 9Phi nói rất lớn tiếng, tất cả mọi người đều nghe thấy.
Xem ra anh không giận rồi, Mạnh Văn Phi âm thầm thở phào một hơi.
Không sao, vẫn còn cách, chỉ cần có mối quan hệ với Ôn Hướng Nhã, sớm muộn gì cũng được gặp Ôn Hướng Phất.
Trong bữa cơm, đa phần là Mạnh Văn Phi nói chuyện với Ôn Hướng Nhã, Trần Tử Mặc ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng đáp vài câu.
Hành động ấy của Mạnh Văn Phi khiến Ôn Hướng Nhã không mấy vui vẻ, cứ như kiểu cô ấy muốn cướp bạn trai của cô ta vậy.
Thế nhưng Ôn Hướng Nhã biết Mạnh Văn Phi là một người nhỏ mọn, vậy nên cũng không thèm chấp.
Ôn Hướng Nhã ấn chuông gọi nhân viên phục vụ.
Thấy anh không tỏ vẻ tức giận, Mạnh Văn Phi âm thầm thở phào một hơi. Những năm qua cô ta luôn rêu rao ra ngoài rằng Trần Tử Mặc là bạn trai của mình, vậy nên tối qua cô ta gọi điện thoại cho Ôn Hướng Nhã, Ôn Hướng Nhã hoàn toàn không nghi ngờ điều gì cả.
Xe dừng lại ở cổng nhà hàng, Trần Tử Mặc và Mạnh Văn Phi xuống xe, cùng vào trong sảnh nhà hàng.
Trần Tử Mặc nói ra số phòng, nhân viên phục vụ dẫn bọn họ tới cửa phòng.
Phạm Tiêu lên tiếng:
Vậy tôi có cần đi theo không?

Mạnh Văn Phi nhíu mày:
Không được, tôi đi ăn với bạn, dẫn nhiều người tới thì bất lịch sự lắm.

Phạm Tiêu nhìn Mạnh Văn Phi, đang định lên tiếng thì Trần Tử Mặc mở miệng:
Không cần, tôi đi cùng Văn Phi là được rồi.


Hở?
Mạnh Văn Phi thộn mặt ra.

Chẳng phải cậu nói sẽ đi cùng anh ấy sao?

Ôn Hướng Nhã đặt chén xuống:
Haizz, cậu cũng biết mối quan hệ giữa tới và anh ấy không tốt mà, tớ cũng muốn ăn một bữa cơm để hòa giải với anh ấy lắm chứ, nhưng anh ấy không chịu nên tớ cũng hết cách.

Mạnh Văn Phi cười càng vui hơn:
Ừm, ngày mai em đi với anh Tử Mặc.

Sau khi sắp xếp lịch trình, mọi người kết thúc công việc, ai về phòng người nấy.
Trần Tử Mặc về phòng tắm rửa, hiếm khi không phải tăng ca, anh lên giường nằm ngay từ sớm.
Theo thói quen, anh lấy điện thoại ra, phát hiện ra trong điện thoại có một tin nhắn chưa đọc.
Anh mở hộp thư ra, tin nhắn ‘ngủ ngon’ gần đây nhất là từ ba ngày trước.
Trần Tử Mặc nhíu mày, soạn mấy chữ thật nhanh, nhưng đến khi chuẩn bị gửi đi, ngón tay anh hơi khựng lại, cuối cùng ấn vào nút xóa.
Mạnh Văn Phi bấu chặt ngón tay, cô ta chỉ hận vì không thể bóp chết Ôn Hướng Nhã, vốn tưởng rằng mình có thể giúp đỡ Trần Tử Mặc giải quyết chuyện của Tập đoàn Dực Hoa, ai ngờ lại uổng công vô ích.
Mạnh Văn Phi chẳng còn tâm trạng đâu mà ăn uống nữa, cô ta lặng lẽ liếc nhìn Trần Tử Mặc.
Sắc mặt của Trần Tử Mặc không hẳn là tốt, nhưng cũng không hẳn là không tốt, vẫn giống với lúc vào phòng.
Mạnh Văn Phi mới tới bộ phận thư ký mấy ngày đã tự coi mình là vị hôn thê của Trần Tử Mặc, với cái tác phong ấy của cô ta, chẳng lẽ cô ta còn cố tình che giấu trước mặt bạn học sao? E rằng đám bạn của cô ta đã coi Trần Tử Mặc là bạn trai cô ta bao nhiêu năm nay rồi ấy chứ, bây giờ còn nói như thể vô tội lắm.
Phạm Tiêu cảm thấy mình từng này tuổi rồi mà chưa gặp cô nàng nào giỏi giả vờ giả vịt hơn Mạnh Văn Phi nữa, thật sự không biết bao năm qua sếp anh ta đã chịu đựng thế nào.

Ừm, anh biết rồi.
Trần Tử Mặc đáp lại.
Đợi đến khi nhân viên đi, Mạnh Văn Phi mới mở miệng hỏi.

Hướng Nhã, anh cậu vẫn chưa tới, chúng ta gọi món trước như vậy có được không?

Ôn Hướng Nhã uống một ngụm trà:
Anh tớ? Anh ấy không tới mà.


Chuyện gì?


Hôm qua em không biết phải nói với Ôn Hướng Nhã thế nào về chuyện đi với anh, vậy nên đã nói anh là bạn trai em, chúng ta trùng hợp tới thành phố Vũ du lịch…

Phạm Tiêu lái xe, nhìn qua gương chiếu hậu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười mỉa mai.

Vậy thì vì sao khi biết tin anh tớ không tới, trông cậu có vẻ ỉu xìu thế?
Ôn Hướng Nhã trách móc.
Mạnh Văn Phi vội vàng cười giải thích:
Không phải, tại lúc trước cậu nhắc tới anh ấy nên tớ tò mò thôi.

Sắc mặt của Ôn Hướng Nhã rất nhạt:
Để lần sau đi, lần sau có cơ hội, tớ sẽ giúp cậu gặp anh ấy.

Thời khắc này, tất cả đều nhìn Mạnh Văn Phi với vẻ không thể tin được, 6bọn họ tới thành phố Vũ mấy ngày rồi, Mạnh Văn Phi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là giải quyết được sao?
Mạnh Văn Phi đắc ý 5nhìn mọi người.

Được, trưa mai anh đi cùng em.
Trần Tử Mặc nói.

Chào cô, tôi là Trần Tử Mặc.
Trần Tử Mặc lịch sự nói.
Ôn Hướng Nhã tò mò nhìn anh:
Văn Phi, bạn trai của cậu còn đẹp trai hơn lời miêu tả của cậu đấy.

Mạnh Văn Phi khoác tay Trần Tử Mặc:
Vậy sao?

Nhân viên nhanh chóng mang thực đơn tới, hôm nay Ôn Hướng Nhã mời, vậy nên cũng là người gọi món.
Cô ấy hỏi Trần Tử Mặc có kiêng thứ gì không.
Chẳng mấy chốc đã gọi xong thức ăn.
Đến khi ăn xong, Ôn Hướng Nhã gọi nhân viên tới thanh toán, nhưng lại được báo là Trần Tử Mặc đã trả tiền rồi.

Ôn Hướng Nhã nhìn Trần Tử Mặc, người đàn ông này vô cùng lịch sự, không soi ra được khuyết điểm gì, chỉ có điều hơi ít nói, cũng không mấy quan tâm tới bạn gái của mình.

Bọn họ cùng ra khỏi nhà hàng.

Tâm trạng của Mạnh Văn Phi cũng tốt lên nhiều rồi.


Hướng Nhã, bọn tớ đi trước nhé, lần sau tới thành phố Vân, cậu nhớ gọi điện thoại cho tớ, tớ mời cậu ăn cơm.



Ừm, bye bye.


Ba người chuẩn bị chia ra mỗi người một đường, nhưng đột nhiên lại quay người lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.