Chương 922: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (49)



Thị sát cửa hàng?



Ừm, nhà hàng này cũng là của Tập đoàn Trừng Phong.

Trần Tử Mặc dẫn Lục Thiển Thiển đi rửa tay.

Sao em lại thích loại đàn ông độc miệng thế hả?
Lục Chi Vũ bất mãn nói.

Em không phải gái ế.
Trần Tử Mặc mở miệng.
Lục Chi Lộ quay đầu nhìn anh, trong lòng bỗng thấy ngọt ngào.
Sau đó nhìn sang Lục Chi Vũ, anh lại cúi đầu xuống, dùng tốc độ sét đánh chạm nhẹ vào môi cô.
Lục Chi Vũ giật nảy mình:
Diệp Lăng Nam, đừng có hở tí là lại như thế có được không?


Em đi vệ sinh, anh cũng định đi theo à?


Anh đứng ở cửa chờ em.

Lục Chi Lộ quay đầu nhìn Trần Tử Mặc:
Vậy có phải em chỉ8 cần đưa thẻ căn cước ra là sẽ được miễn phí không?


Dẫn theo Thiển Thiển mới được.
Trần Tử Mặc nói.
Lục Chi Lộ vào phòng bếp.
Lục Chi Vũ không nhịn được nữa, đánh Diệp Lăng Nam một cái, Diệp Lăng Nam nhìn cô với vẻ mặt vô tội.

Anh đi trông con gái anh đi.


Lát nữa đã, anh trông em trước.


Chẳng phải anh nói là có việc sao?


Hủy bỏ đột xuất.


Sao cũng được.


...


Chưa...
Lục Chi Lộ đỏ mặt.
Lục Chi Vũ nhìn Trần Tử Mặc:
Tôi nói này cậu Trần, là cậu chê nơi này quá nhỏ, không có chỗ cho cậu ở, hay là cảm thấy cơ sở vật chất quá tồi tàn? Lớn rồi còn ở với bố mẹ, định làm con trai cưng của mẹ à?

Lục Tiểu Thảo nhìn bố mẹ mình, thích thú cười nắc nẻ.
Trên mặt Diệp Lăng Nam chỉ toàn sự dịu dàng, anh cúi đầu hôn một cái vào má Tiểu Thảo.

Xì, đồ keo kiệt, dù sao c3ũng là quản lý Chu mời, em không phải trả tiền.

Trần Tử Mặc mím môi không nói gì.
Lục Chi Vũ ra khỏi nhà vệ sinh, vú Trần cũng bế Tiểu Thảo ra ngoài. Lục Chi Vũ đang định vươn tay ra thì Diệp Lăng Nam đã bế trước rồi.

Tiểu Thảo, con có nhớ mẹ không?
Lục Chi Vũ chơi với Lục Tiểu Thảo.

Cô Năm, chú Năm!

Nhìn thấy Lục Chi Vũ và Diệp Lăng Nam, Lục Thiển Thiển kích động gọi to.
Lục Chi Vũ nhìn vẻ mặt mê giai của Lục Chi Lộ.

Hai đứa đã về ở chung chưa?

Diệp Lăng Nam nhìn Tiểu Thảo, không biết là đang nói với Lục Chi Vũ, hay là nói với tất cả mọi người.
Lục Chi Lộ bó tay, chỉ biết nhìn Lục Chi Vũ đi tới cạnh Diệp Lăng Nam chơi với Tiểu Thảo, Diệp Lăng Nam thì vươn tay ôm lấy cô ấy.

Thiển Thiển đâu?
Lục Chi Vũ hỏi.

Lát nữa Tử Mặc sẽ đưa con bé tới.


Vâng.

Lục Chi Lộ làm thêm hơn một tiếng, đến trường mẫu giáo thì giáo viên nói là Trần Tử Mặc đã đón Lục Thiển Thiển rồi.
Trần Tử Mặc dắt Lục Thiển Thiển:
Thiển Thiển, chúng ta đi rửa tay trước đã.

Hai người đang định quay đi.
Trần Tử Mặc quay đầu nhìn cô và Diệp Lăng Nam:
Chẳng phải hôm nay hai người mới ly hôn sao?


...

Lục Chi Vũ như bị điện giật, hất tay Diệp Lăng Nam ra, xoay người vào toilet.
Diệp Lăng Nam nhanh chân đuổi theo.

Em sắp xếp vào thứ tư tuần sau, cô thấy có được không?


Muộn quá, bảo cô ta ngày mai tới đi.

Lục Chi Lộ nhìn Diệp Lăng Nam một cái:
So với người chị thích thì em chỉ là muỗi thôi.


...

Không quen với sự nhiệt tình ấy!

Em cũng không quen.
Lục Chi Lộ nói xen vào.
Lục Chi Lộ đã dặn cậu ta là nếu Mạnh Văn Phi lại đặt lịch hẹn thì không cần từ chối, nhưng phải báo trước với cô một tiếng.

Bao giờ?


Trần Tử Mặc, sau này cậu phải đối xử tốt với em gái tôi đấy!
Lục Chi Vũ bày ra vẻ mặt uy hiếp.
Nhìn dáng vẻ hờ hững của anh, Lục Chi Vũ hơi quê.
Lục Chi Lộ tắt máy, một mình về chung cư trước.
Hơn sáu giờ, Lục Chi Vũ và Diệp Lăng Nam tới.
Tâm trạng của Lục Chi Lộ rất tốt, cô gọi điện thoại cho Trần Tử Mặc:
Thiển Thiển đang ở chỗ anh à?


Ừm.

Trần Tử Mặc cúi đầu ăn cơm. <6br>
Lục Chi Lộ không nhịn được, vươn chân ra đá anh một cái:
Anh nói đi chứ!


Có việc.


Lúc nào ngày mai ạ?


Sau khi tôi hết giờ làm.

Nếu có thể, anh muốn nhốt hai mẹ con họ trong nhà cả đời luôn quá.

Anh muốn con bé thành gái ế như em à?
Lục Chi Lộ nói chen vào.

Phụt...

Lục Chi Lộ suýt thì phun hết cơm ra. Cô nhìn Lục Thiển Thiển bên cạnh, đề tài này không phù hợp lắm thì phải?
Lục Chi Lộ và Chu Hạo ăn cơm xong thì Trần Tử Mặc và Phạm Tiêu đã rời khỏi nhà hàng rồi.
Sau khi chào tạm biệt Chu Hạo, Lục Chi Lộ lái xe về bệnh viện.
Cơ mà chẳng có ai thèm để ý tới cô.
Đến khi bữa tối được mang ra, Trần Tử Mặc cũng đưa Lục Thiển Thiển về chung cư.
Gia đình người ta hòa thuận êm ấm đến thế, khiến Lục Chi Lộ cảm thấy mình thật thừa thãi.

Em vào bếp xem cơm đã chín chưa.

Mấy người vào phòng ăn, lần lượt ngồi xuống. Vú Trần bế Tiểu Thảo về phòng.
Trên bàn cơm, Lục Thiển Thiển ngồi bên cạnh Trần Tử Mặc, lẳng lặng dùng đôi đũa nhỏ của mình gắp rất nhiều thức ăn cho Trần Tử Mặc.

Thôi, tôi không quấy rầy hai người làm việc n9ữa.

Lục Chi Lộ đứng lên, sau đó nghiêng đầu nhìn Trần Tử Mặc:
Tối nay có ăn cơm cùng nhau không?

Phạm Tiêu nhìn Trần Tử Mặc, nhỏ giọng hỏi:
Tổng Giám đốc Trần, chẳng phải anh đã dành thời gian để ăn tối rồi sao?


Lắm miệng!
Trần Tử Mặc khẽ mắng.
Không cần đi đón Lục Thiển Thiển sao? Lâm Hoa muốn nói nhưng rồi lại thôi.

Hôm nay tôi làm thêm một tiếng, khám cho bệnh nhân của phó chủ nhiệm.

Lục Chi Vũ nhìn cảnh ấy:
Không biết ai kia nhìn thấy con gái cưng của mình gắp thức ăn cho một người đàn ông khác như thế thì có muốn khóc không?

Diệp Lăng Nam bỗng thấy chướng mắt, anh lạnh nhạt nói:
Trước hai mươi lăm tuổi, Tiểu Thảo không được phép yêu đương gì hết.


...

Lục Chi Lộ ngửa đầu nhìn trời, cô cảm thấy mình bị ấm đầu nên mới gọi hai người này tới ăn cơm.
Phạm Tiêu nghệt mặt ra, tôi đây có làm sai gì đâu, tự nhiên quạu với tôi làm gì?


Như thế nào?


Trông anh cứ như thế này em không quen gì cả!

Lục Chi Lộ không khỏi cười khẽ, người đàn ông này bắt đầu nghĩ một đằng, nói một nẻo rồi.

Em và Chu Hạo chỉ là bạn thôi.

Lục Chi Lộ cười:
Tối nay chị Tiểu Vũ tới đón Tiểu Thảo, em bảo vú Trần chuẩn bị cơm tối, anh đưa Thiển Thiển cùng em về nhà ăn cơm đi.


Ừm.

Lục Chi Vũ quay đầu lườm cô.

Sau này sẽ quen dần thôi.

Lục Chi Vũ ngước mắt nhìn Trần Tử Mặc:
Cậu đưa con bé tới Tập đoàn Trừng Phong à?


Ừm.

Lục Chi Lộ nhìn bọn họ, từ lúc vào nhà đến giờ, bọn họ không hề buông tay nhau ra.

Tay anh chị dính keo 502 à?


Tại anh hết đấy! Nếu khi đó anh bớt độc miệng đi thì hôm nay em đã thắng rồi!


...

Vừa vào phòng và giao ca với phó chủ nhiệm xong, Lâm Hoa bước vào.

Cô ơi, cô Mạnh lần trước lại hẹn nữa.

Chỉ một câu là có thể kết thúc cuộc trò chuyện.

Mau đi rửa tay đi còn vào ăn cơm.
Lục Chi Lộ tới hòa giải.
Lục Chi Vũ vươn tay ra véo má cô bé:
Thiển Thiển, hôm nay cháu có ngoan không nào?


Có ạ! Chú Trần họp, cháu không quấy rầy chú ấy tí nào đâu!


Ồ, vậy thì thôi.

Lục Chi L5ộ xoay người đi, thái độ rất dứt khoát.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.