Chương 921: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (48.2)


Nhưng ai nói kết thúc không phải là một khởi đầu mới cơ chứ?

Chị Tiểu Vũ của cô đã chờ nhiều năm thế rồi, rốt cuộc hạnh phúc c8ũng tìm đến.

Tôi chưa, quản lý Chu thì sao?


Tôi cũng chưa.

Cô đã nói nhiều lần lắm rồi, cô là bác sĩ tâm lý, không phải chuyên gia về tình cảm!

Không phải, chủ yếu là tôi muốn cô Sáu phân tích tâm lý của cô ấy giúp tôi...

Cùng lúc ấy, trong phòng làm việc của quản lý nhà hàng, Trần Tử Mặc đang xem bảng biểu trong tay.
Tập đoàn Trừng Phong mới thu mua nhà hàng này, hôm nay Trần Tử Mặc tới đây thị sát.
Anh nhìn một lúc, dùng bút máy đánh dấu vào hai chỗ:
Điều chỉnh lại hai nơi này.

Quản lý nhà hàng nhận lấy bảng báo cáo:
Vâng, Tổng Giám đốc Trần.

Chu Hạo lúng túng ho một tiếng:
Đúng là không phải.


Vậy thì là chuyện gì?


Không cần.

Phạm Tiêu bĩu môi, thực ra anh ta rất muốn đi đấy chứ.
Trần Tử Mặc và Phạm Tiêu ngồi vào chỗ.
Đến khi thức ăn được bưng lên, Phạm Tiêu lại mở miệng:
Tổng Giám đốc Trần, chúng ta không cần chào hỏi bác sĩ Lục thật sao?


Mấy giờ rồi?
Trần Tử Mặc hỏi.
Phạm Tiêu nhìn đồng hồ:
Một giờ chiều.


Không ạ!

Anh là sếp, anh quyết.
Trần Tử Mặc cất bút máy đi, cùng Phạm Tiêu ra khỏi phòng làm việc của quản lý.
Lúc đi qua khu vực ăn cơm.

Không cần phiền phức như thế, ăn ở đây là được.
Trần Tử Mặc chỉ bừa vào chỗ ngồi bên cạnh.
Quản lý sửng sốt, không hiểu ý của Trần Tử Mặc cho lắm, nhưng vẫn tươi cười đồng ý.

Cô Sáu, chuyện lần trước cô gọi điện thoại nói với tôi, cô ta đã điều tra ra rồi.

Lục Chi Lộ uống trà, cô không mấy bận tâm:
Ừm.

Ở bàn bên kia, Lục Chi Lộ đang ăn dở thì bỗng phát hiện ra một món mình gọi chưa được mang ra, bèn nhìn quanh tìm nhân viên phục vụ.
Đúng lúc này, cô phát hiện ra ở một góc khác của nhà hàng, Trần Tử Mặc và Phạm Tiêu đang ăn cơm với nhau?
Nói đến chuyện gì buồn cười, cô còn cười ha ha vui vẻ.
Chu Hạo làm ở hộp đêm, biết rất nhiều chuyện thú vị.
Ngay từ khi quen biết, Lục Chi9 Lộ đã gọi anh ta là quản lý Chu rồi, bây giờ quen miệng nên không đổi xưng hô nữa.
Chu Hạo đút hai tay trong túi quần, đi tớ6i trước mặt cô:
Cô Sáu đã ăn cơm chưa?

Phạm Tiêu gọi quản lý tới:
Tôi và Tổng Giám đốc Trần muốn ăn trưa ở đây, anh mau sắp xếp đi.


Được, để tôi bảo người chuẩn bị phòng riêng.

Lục Chi Lộ quay đầu lại, là Chu Hạo.

Quản lý Chu, anh vẫn còn ở đây à?


Bữa trưa đã chuẩn bị chưa?

Phạm Tiêu nhìn anh, lắp bắp không nói nên lời. Anh ta có nghĩ tới chuyện ăn trưa đâu? Trần Tử Mặc là kiểu người làm việc bất chấp, nhất là những lúc đi thị sát nhà hàng, hầu như bọn họ chỉ mua hai cái bánh mì là giải quyết xong xuôi.
Lục Chi Lộ nhìn kỹ lại, xác định mình không nhận nhầm người.

Quản lý Chu, hình như tôi nhìn thấy bạn trai tôi. Để tôi đi nói với anh ấy vài câu.


Hình như bác sĩ Lục đang ăn cơm với bạn thì phải. Tổng Giám đốc Trần, có cần tới đó chào hỏi một câu không?

Trần Tử Mặc thu ánh mắt về:
Không cần.


Ồ.

Hai người chuẩn bị ra khỏi phòng ăn.

Thì... tôi thích một người rất lâu rồi, nhưng cô ấy không biết. Cô Sáu có ý kiến gì hay không?

Khóe môi Lục Chi Lộ giật giật:
Rốt cuộc các anh có hiểu nhầm gì về nghề nghiệp của tôi không vậy?


Cô Sáu, thứ tôi mạo muội hỏi một câu, vì sao cô lại để cô ta biết những chuyện đó? Dựa vào năng lực của chúng ta, che giấu cả đời cũng không phải chuyện gì khó khăn.


Chuyện mà quản lý Chu muốn hỏi tôi chắc không phải chuyện này đâu nhỉ?

Lục Chi Lộ cong môi, tâm trạng của cô cũng giống hệt với ánh nắng ngày hôm nay, bình tĩnh và ấm áp.

Cô 3Sáu.

Hai người vừa ăn cơm vừa trò chuyện, bầu không khí hòa hợp.
Lục Chi Lộ cảm thấy ở Chu Hạo có rất nhiều điểm giống cô, vậy nên những lúc nói chuyện với Chu Hạo, cô luôn cảm thấy rất thoải mái.

Hở?


Tôi nói ăn ở đây, có vấn đề gì không?

Hai người đi tới một nhà hàng gần bệnh viện.
Chu Hạo bảo Lục Chi Lộ gọi món.

Vậy hai chúng ta 5đi ăn với nhau đi?
Lục Chi Lộ đề nghị.

Tôi cũng đang nghĩ như thế. Đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn hỏi cô Sáu.


Vẫn chưa... chuẩn bị ạ.


Vậy thì ăn ở đây luôn đi.


Ơ, đó chẳng phải là bác sĩ Lục sao?

Trần Tử Mặc nhìn theo tầm mắt của anh ta, quả nhiên nhìn thấy Lục Chi Lộ. Cô ngồi ở vị trí gần cửa sổ, đang cười rất tươi. Người ngồi đối diện với cô là Chu Hạo – người làm việc ở Dạ Mị.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.