Chương 952: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (70.2)


Nếu cách đơn vị làm việc cũ quá gần, lại gặp phải đồng nghiệp cũ nữa thì lúng túng lắm.

Phòng khám là một căn biệt thự hai tầng cho8 thuê, cách trang trí cũng không có gì là mới mẻ.

Nhưng Lục Chi Lộ thích ở điểm ngay bên cạnh biệt thự có một con sông nhân tạo, c3hủ cho thuê dẫn nước từ hồ Lân Ba tới, chạy qua trước cửa biệt thự, thậm chí còn có thể câu cá ở đó. Điều ấy rất tốt cho quá trình điều tr9ị của bệnh nhân.

Nơi này là khu phía nam thành phố, cậu có tiện đi đón bạn gái không?

Lâm Hoa gãi đầu:
Em và cô ấy chia tay từ nửa năm trước rồi.

Lục Chi Lộ cạn lời, hai cô trò đồng cảnh ngộ luôn.

Chúng ta khám bệnh chứ không kinh doanh, không cần quá phô trương.

Hơn nữa những bệnh nhân tới tìm cô cũng không muốn người khác biết mình mắc vấn đề về tâm lý.

Ồ...


Tôi dẫn cậu đi ăn cơm, coi như nghi thức khai trương.

Bắt đầu từ ngày mai, có thể hai người họ sẽ phải
chiến đấu
suốt một thời gian dài.

Vâng, nhưng cô phải mời đấy!
Lâm Hoa không hề khách khí.
Nghe cô nói vậy, Lâm Hoa cũng sực hiểu, Lục Chi Lộ đồng ý cho mình đi theo cô rồi.

Vâng, em về là sẽ gửi cho cô ngay. Ờm, bao giờ chúng ta bắt đầu đi làm?


Ngày mai.

Lâm Hoa cười hì hì:
Cô à, em bỏ hết gia sản để tới ‘đầu quân’ cho cô đấy, cô đừng có thấy chết không cứu nha!

Nếu xét về mặt lợi ích, Lâm Hoa đã đi theo Lục Chi Lộ năm tháng, cả hai đã hình thành thói quen làm việc, Lâm Hoa càng thích hợp với vị trí này hơn tuyển người mới.
Nhưng từ bỏ bệnh viện nổi tiếng như Hi Nhân thì thực sự rất đáng tiếc.
Lâm Hoa bày ra vẻ mặt tội nghiệp:
Cô có biết bao lâu rồi em chưa được ăn ngon bữa nào không? Lúc chia tay với em, người yêu cũ của em lấy hết tiền của em đi, gần đây lại từ chức, em thực sự không dám tiêu tiền.


Bị lừa hả?


Đúng rồi ạ, lừa tiền, lừa tình, lừa sắc.

Mặc dù Lục Chi Lộ đã từ chức rồi, nhưng rất nhiều bệnh nhân cũ vẫn quan tâm tới dự định của cô.
Sau khi L6ục Chi Lộ về nước, biết cô muốn mở phòng khám, bọn họ giới thiệu không ít bệnh nhân cho cô.
Lục Chi Lộ quá bận, định sẽ tuyển thêm5 một phụ tá.

Cậu đã viết xong luận văn thạc sĩ chưa?

Lâm Hoa không hiểu vì sao cô lại đột nhiên hỏi tới chuyện này:
Vẫn chưa ạ, em từng bị cô giáo trả lại mấy lần rồi, bây giờ vẫn đang sửa lại.


Gửi cho tôi đi, để tôi xem cho cậu.


Hở?

Lục Chi Lộ nhíu mày:
Sao hả?

Lâm Hoa lắc đầu:
Không có gì, nhanh hơn em nghĩ thôi ạ. Cô à, chúng ta có nên tổ chức nghi lễ khánh thành gì đó không?

Bởi vì không đủ điều kiện để cho bệnh nhân nằm viện nên Lục Chi Lộ không nhận bệnh nhân tâm thần. Cô chỉ chữa cho các bệnh nhân đang gặp vướng mắc về tâm lý.
Mới đăng tin tuyển dụng hai tiếng thì đã có người gọi điện thoại tới ứng tuyển rồi.
Lục Chi Lộ nhìn Lâm Hoa ở đối diện, cô không khỏi cạn lời.
Lục Chi Lộ lạnh lùng nói:
Không biết nói chuyện thì ngậm miệng lại.
Sao trước kia cô không phát hiện ra là Lâm Hoa ngứa miệng thế nhỉ, gạ đòn y như Lăng Ngạn.
Hai người trở lại trung tâm thành phố, Lục Chi Lộ đưa Lâm Hoa tới nhà hàng.

Có biết vì sao tôi lại từ chức ở bệnh viện Hi Nhân không?

Lâm Hoa lắc đầu:
Giám đốc bệnh viện nói cô muốn ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu hơn, chỉ có điều em cảm thấy không phải. Nhưng bất kể nguyên nhân là gì thì em cũng làm việc với cô năm tháng rồi, em có những đánh giá khái quát về cô, vậy nên người khác có nói gì thì em cũng tin tưởng con người cô.

Nghe những lời mà cậu ta nói, Lục Chi Lộ bỗng thấy cảm động.
Lục Chi Lộ cùng Lâm Hoa ra khỏi phòng khám.

Tối nay cậu có chuyện gì không?
Lục Chi Lộ hỏi Lâm Hoa.
Lâm Hoa lắc đầu.
Trên mặt Lục Chi Lộ không có một biểu cảm gì:
Vậy thì tìm nơi nào không nổi tiếng là được.


Nhưng không nổi tiếng thì lại không ngon...


Chỉ là ăn một bữa cơm mà sao cậu lắm yêu cầu thế?

Lục Chi Lộ lườm cậu ta:
Cậu gọi tôi là cô, tôi còn bắt cậu mời được chắc!


Ừm, một ngày làm thầy, cả đời làm...
mẹ.

A! Sao cô lại đánh em!

Sau khi ngồi xuống, cô mới nhớ ra nhà hàng này thuộc Tập đoàn Trừng Phong.

Đổi nơi khác đi.
Lục Chi Lộ định đi thì Lâm Hoa lại giữ cô lại.

Thôi cô ạ, bây giờ những nhà hàng có tiếng ở thành phố Vân trên cơ bản đều thuộc Tập đoàn Trừng Phong. Từ lúc cô ra nước ngoài đến giờ, mỗi tháng người yêu cô... bậy bậy, người yêu cũ của cô thu mua cả chục nhà hàng nổi tiếng, cảm giác như được bơm máu ấy...

Vậy nên, Lục Chi Lộ vẫn tận tình khuyên bảo:
Không đáng để từ bỏ bệnh viện Hi Nhân đâu.


Em đã nộp đơn xin từ chức rồi, có lý nào lại quay về. Đi theo cô mấy tháng mà những gì em học được còn nhiều hơn một năm ở bệnh viện khác. Em không cảm thấy có gì đáng tiếc hết.

Lâm Hoa cũng đã suy nghĩ kỹ càng rồi mới nghỉ việc ở bệnh viện Hi Nhân, đi làm phụ tá cho Lục Chi Lộ.
Cứ nghĩ tới những ký ức không mấy vui vẻ ấy là Lâm Hoa lại đau lòng.

Bầu không khí yên tĩnh một lúc, sau đó Lục Chi Lộ mới đưa thực đơn cho cậu ta.


Muốn ăn gì thì cứ gọi đi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.