Chương 985: Ngoại truyện III TRẬN PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT CUỐI CÙNG (12.1)


Thành phố Cẩm.

Lại là một ngày cuối tuần rực rỡ ánh nắng. Ngay từ sáng sớm, Giang Tiểu Hoa đã ỏm tỏi lên, bởi vì theo lời hẹn, hôm nay Tân 8Dịch phải dẫn cô bé tới khu vui chơi.

Năm ngoái thành phố Cẩm mới khánh thành khu vui chơi tổng hợp lớn nhất cả nước. Trước khi về nước, T3iểu Hoa đã mè nheo đòi đi rồi. Thực ra Tiểu Việt không muốn đi lắm, nhưng sáng sớm Tiểu Hoa đã hưng phấn như uống phải thuốc tăng động, làm cậu bé9 bừng tỉnh, không thể không rời giường.

Người không biết còn tưởng là con gái của Lục Chi Cửu ấy.
Giang Mộ Tuyết cảm thán một câu, trông cô bé này thật giống Lục Chi Cửu.

Suỵt! Em đừng để Diệp Lăng Nam nghe thấy, không là anh ấy lại bực bội vài tuần đấy.

Trong lúc bọn họ trò chuyện, Diệp Lăng Nam và Lục Ương Ương đã đi tới.
Tám giờ sáng, ba cậu cháu đang chuẩn bị xuất phát thì Tân Dịch lại nhận được điện thoại của giáo s6ư trong trường, nói là một thí nghiệm của cậu gặp vấn đề về số liệu. Tân Dịch không còn cách nào khác, chỉ có thể kéo Giang Mộ Tuyết dậy.
5Giang Mộ Tuyết cảm thấy mình cần ra ngoài tìm chỗ ở khác. Về nước hai tháng, cô thấy Tân Dịch phiền lắm rồi. Lần nào cậu hẹn Tiểu Hoa và Tiểu Việt làm chuyện gì đó là cũng sẽ cho lũ trẻ leo cây giữa chừng. Vốn hôm nay cô định nhân cơ hội đám nhóc ra ngoài để nghỉ ngơi, kết quả Tân Dịch lại đổi ý.
Nửa tiếng sau, Giang Mộ Tuyết bị ép phải chuẩn bị đồ đạc, dẫn hai đứa nhóc ra ngoài.
Mọi người chào hỏi nhau một cách tự nhiên, như thể chưa từng có người ra đi.

Tiểu Hoa, Tiểu Việt, mau chào hai bác đi.

Giọng nói của Tiểu Việt rất lạnh nhạt, nhưng không kém phần lễ phép:
Cháu chào hai bác.

Giang Mộ Tuyết nhìn theo hướng mà người kia chỉ, quả nhiên bên đó có một lối đi không người.

Cảm ơn.

Giang Mộ Tuyết cảm ơn người đó rồi dắt Tiểu Hoa và Tiểu Việt tới chờ trước lối đi Vip.
Cô cảm thấy gọi tài xế tới đưa đi rất phiền phức, nên đã tự lái xe. Cô biết vị trí của khu vui chơi, nó nằm ngay ở địa chỉ của khu vui chơi cũ mà cô tới chơi hồi nhỏ.
Khu vui chơi ở thành phố Cẩm nổi tiếng khắp cả nước. Gần chín giờ sáng, chưa tới giờ mở cửa mà đã có rất đông du khách. Giang Mộ Tuyết cũng dẫn hai đứa bé tới xếp hàng.
Thấy cô cầm thẻ Vip, người bên cạnh lên tiếng nhắc nhở:
Cô à, vé của cô không cần xếp hàng đâu, có thể đi lối Vip ở bên kia.


Chị Tiểu Vũ, đó là Ương Ương à?

Lúc ở nước ngoài, thỉnh thoảng cô vẫn liên lạc với Thẩm Thiên Trường, vậy nên cũng biết sơ qua những chuyện xảy ra trong mấy năm nay về người nhà họ Lục, về Trần Tử Nhiễm, thậm chí là Tống Ngưng Y, chỉ ngoại trừ người đó.

Đúng thế, tên mụ là Tiểu Thảo.


Chị Tiểu Vũ, sao chị lại tới thành phố Cẩm thế?


Chị và Diệp Lăng Nam dẫn Tiểu Thảo tới đây chơi.
Lục Chi Vũ vừa nói vừa quay đầu lại:
Bố con anh có thể đi nhanh lên một chút được không. Lề mà lề mề, chậm chạp như rùa vậy.

Giang Mộ Tuyết nhìn ra phía sau, thấy Diệp Lăng Nam dẫn một cô bé tầm bốn, năm tuổi đi về phía bọn họ.
Giang Tiểu Hoa lắc đầu:
Không phải ạ, đây là bí mật.

Nói xong, cô bé còn lén lút nhìn Giang Lệnh Việt, nhưng lại phát hiện ra ánh mắt của Giang Lệnh Việt đã dán chặt vào người Lục Ương Ương rồi.
Diệp Lăng Nam nhìn Giang Lệnh Hoa và Giang Lệnh Việt, trong mắt hiện lên sự hâm mộ:
Ương Ương, con chào cô đi.

Nhìn hai anh em họ, trái tim Lục Chi Vũ như muốn tan chảy:
Chào các cháu nhé, sau này cứ gọi bác là bác Tiểu Vũ là được. Tiểu Tuyết, sao em khéo sinh thế, một nam một nữ, có phải nhà họ Giang các em có gene sinh đôi không?

Tiểu Hoa nũng nịu nói:
Bác Tiểu Vũ, bác đẹp quá đi mất. Bác là người đẹp thứ hai mà Tiểu Hoa từng gặp đấy!


Vậy người đẹp nhất là ai? Mẹ cháu à?

Giang Mộ Tuyết quay đầu lại, thấy Lục Chi Vũ đứng cách đó không xa, đang kích động vẫy tay với cô.
Giang Mộ Tuyết hơi ngạc nhiên. Năm năm không gặp, hình như Lục Chi Vũ đẫy đà hơn trước nhiều.
Lục Chi Vũ đi tới trước mặt cô:
Tiểu Tuyết, trùng hợp thật đấy, gặp em ở nơi này. Chị nghe nói em về rồi, lúc xuống máy bay, chị còn nhắc tới chuyện đi thăm em với Diệp Lăng Nam đấy.


Lăng Nam, anh thấy có trùng hợp không, gặp Tiểu Tuyết ở đây.
Lục Chi Vũ cười duyên.

Anh rể Năm.
Giang Mộ Tuyết chào hỏi.
Diệp Lăng Nam gật đầu cười.
Không bao lâu sau, đúng đến chín giờ, nhân viên bắt đầu soát vé.
Giang Mộ Tuyết đưa ba tấm vé cho nhân viên, dắt Tiểu Hoa và Tiểu Việt đi vào.

Tiểu Tuyết!

Lục Ương Ương ngẩng đầu nhìn Giang Mộ Tuyết, đôi mắt màu mực không khác gì Lục Chi Cửu:
Cháu chào cô Tiểu Tuyết.


Nghe thấy giọng điệu của cô bé, Giang Mộ Tuyết càng thấy giống Lục Chi Cửu hơn. Nhưng bởi vì Lục Chi Vũ đã dặn rồi nên cô chỉ nói:
Tiểu Thảo thật xinh xắn.


Dứt lời, cô nhìn sang Lục Chi Vũ:
Hình như Tiểu Thảo lớn hơn Tiểu Hoa và Tiểu Việt thì phải.



Ừm, lớn hơn khoảng bảy, tám tháng.



Tiểu Hoa, Tiểu Việt, chào chị đi con.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.